← Quay lại trang sách

Chương 1725 Chiến

Hắn lại lần nữa bộc phát ra năng lượng nóng rực hơn, mô phỏng chuyển động của nguyên tử phản ứng nhiệt hạch, tương đương với việc chế tạo ra một viên đạn nguyên tử.

Ầm!

Tiếng nổ mạnh vang lên, chấn động cả Đế cung, mặt đất rung chuyển, đại điện bị phá hủy hoàn toàn, mái vòm cũng không còn nguyên vẹn nữa.

Bốn quân, mười hai vương gồm Aurora, Kiawe và những người khác ở bên ngoài Đế cung bị động tĩnh lớn này làm giật mình. Đợi đến khi cảm ứng được nơi xảy ra trận chiến, họ lập tức không hẹn mà cùng biến sắc, tức tốc chạy đến.

Với tốc độ của họ, chỉ cần dốc toàn lực bạo phát trong vài giây là có thể đến được quảng trường bên ngoài cung điện, họ vừa đến liền nhìn thấy cảnh tượng kinh người. Chỉ thấy một tên ác ma màu đen mang nhiều cánh tay lưỡi đao, trước ngực lồi ra một thanh đao khổng lồ sắc bén, trên thân đao bị ghim một quả cầu lửa, lúc này ngọn lửa vẫn đang cháy hừng hực nhưng đã có dấu hiệu suy kiệt. Với thị lực của họ, chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn ra được bóng dáng trong ngọn lửa nóng rực, đó chính là Kỳ Long Chủ đã cười nói với họ suốt đường đi.

Bùm!

Động cơ Hiền giả vỡ vụn.

Thanh đao khổng lồ màu đen rút về, cơ thể của Kỳ Long Chủ cũng ngã xuống đất, ngọn lửa toàn thân nhanh chóng tắt ngóm.

“Cho dù lợi dụng động cơ Hiền giả để có được sức mạnh Á Thần, đáng tiếc là ngươi đã không trang bị cả bộ não của Á Thần…” Đỗ Địch An đứng chắp tay sau lưng với nét mặt hờ hững.

Sắc mặt Kỳ Long Chủ tái nhợt, hắn nghe được lời Đỗ Địch An nói, bèn cười thảm một tiếng, nói: “Ký ức của Lâm Trường Sinh quả nhiên không tầm thường. Đều là Á Thần như nhau, thế mà ta lại không thể thắng nổi một trận với ngươi. Ha ha, nhưng mà ngươi cũng sẽ không có được cái gì cả. Diễm Ma Trùng bọn ta đã rời khỏi Trái Đất, tất cả tài liệu bí mật đều đã bị ta thiêu hủy, ngươi đừng hòng có được bất kỳ manh mối nào!” Vừa nói, ngọn lửa đã suy yếu trên người hắn lại lần nữa bốc cháy hừng hực, càng lúc càng mãnh liệt.

“Tự bạo?” Đỗ Địch An liếc mắt một cái rồi cười khẩy một tiếng, Cát Liệt toàn thân rút về, cơ thể hắn ma hóa ra mấy chục lỗ thủng nhỏ, bỗng chốc phun ra một lượng lớn hàn khí, nhanh chóng dập tắt ngọn lửa trên người Kỳ Long Chủ rồi đóng băng cơ thể lại.

Sau một lúc, cơ thể Kỳ Long Chủ hoàn toàn đông cứng thành một pho tượng điêu khắc bằng băng, hoàn toàn tĩnh lặng.

Đỗ Địch An cũng khôi phục lại hình dáng của con người, giơ tay đặt lên trán, thể tiếp xúc màu đen giống như kim châm bén nhọn, đâm vào trong hàn băng trên trán hắn, cho đến khi chìm vào trong sọ của hắn, đọc ký ức trong tổ chức não bộ đã đông lại.

Kiawe và đám người Patton chạy tới, thấy Đỗ Địch An không tổn hại cọng lông nào đã chế phục được Kỳ Long Chủ, tất cả đều nhẹ nhàng thở ra, từ từ tiến lại gần.

Đỗ Địch An nhắm hai mắt lại, tìm kiếm những thông tin hữu ích trong trí nhớ dài dòng của Kỳ Long Chủ, trong phần trí nhớ của hắn, hắn thấy được phi thuyền của Diễm Ma Trùng, thấy được cứ điểm bí mật của Diễm Ma Trùng chiếm cứ ở trên địa cầu, thấy được ổ nhỏ và kế hoạch của Diễm Ma Trùng, nhưng không tìm thấy bất cứ tin tức nào hữu ích cho thí nghiệm xác sống, cũng không thấy bất kỳ thông tin hữu ích nào khác.

“Trong phi thuyền cứ điểm, ta nhìn thấy kết cục bỏ mạng của bộ tộc Hoang Thần ở trong vũ trụ, đã rút lui khỏi địa cầu rồi sao?” Đỗ Địch An chậm rãi mở mắt, trên mặt có chút thất vọng, mặc dù đã thu hoạch được không ít tin tức của Diễm Ma Trùng từ trong ký ức của Kỳ Long Chủ, nhưng những thứ này đều vô dụng đối với hắn, bây giờ Băng Ma Trùng và Hoang Thần đã bị trấn áp và tiêu diệt, Diễm Ma Trùng còn sót lại không gây ra mối đe dọa nào cho hắn, mặc dù Ma Trùng có dốc toàn lực lượng, thì cũng đã có Oa Thần ngăn chặn, diệt từng cái một, chỉ là việc nhỏ thôi.

Hắn thở dài, Cát Liệt nhô ra trong bàn tay hắn, bành một tiếng, hắn chém Kỳ Long Chủ bị đông cứng thành bột phấn, hóa thành bông tuyết bay đầy trời, vỡ tan xuống đất, một thế hệ kiêu hùng cứ như vậy ngã xuống.

“Bệ hạ...” Kiawe nhìn Kỳ Long Chủ bị tiêu diệt, mí mắt run lên, cúi đầu nói: “Có cần thủ hạ đi tiêu diệt nghịch đảng của Kỳ Long Chủ không?”

Đỗ Địch An giương mắt nhìn lướt qua mọi người đang cung kính đứng xung quanh, hơi im lặng, không nói gì.

Vài ngày sau.

Đỗ Địch An ban hành lệnh giết, Kiawe và các Vương giả đích thân ra tay, tiến sâu vào tỉnh Hỏa Long để tiêu diệt những đồng đảng trong âm mưu của Kỳ Long Chủ, những người này cũng là người bị Diễm Ma Trùng khống chế, đã không thể phân biệt nổi mình là nhân loại hay là Diễm Ma Trùng nữa rồi, tư duy bị ảnh hưởng và thực lực cũng rất mạnh, sự tồn tại đó đều là cấp bậc Thượng vị Vực Sâu, nhưng trong sự giết chóc không có sơ hở của đám người Kiawe thì không một ai may mắn thoát khỏi.

Với sự dẫn đường của trí nhớ của Kỳ Long Chủ, một số lượng lớn bè đảng còn sót lại bị lôi ra, chém từng người một.

Mấy tháng sau.

Trong Đế cung được xây dựng lại, Đỗ Địch An đang lật xem tài liệu nghiên cứu mới, cánh cửa thư phòng bị đẩy ra, chỉ thấy Oa Thần ăn mặc như thiếu nữ, một thân quần áo màu xanh nhạt, miệng nở nụ cười khéo léo, đi đến nói với Đỗ Địch An: “Mẹ, nghe nói bọn chú Kiawe và Patton đã bị chặn trong cuộc săn bắt động vật biển, ngươi có muốn ta đi hỗ trợ không?”