Chương 1735 Sống mãi (2)
“Các ngươi…” Đỗ An Ny nhìn thấy một màn này, có chút khó tin, không nghĩ tới Vương giả không hề có chút năng lực chiến đấu nào đối với Đỗ Địch An, hoàn toàn là tàn sát từ một phía, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy Đỗ Địch An ra tay, thể hiện ra lực lượng phi phàm như vậy, lần trước ra tay là lúc Đỗ Địch An giết chết Kỳ Long Chủ, nhưng lúc ấy trận chiến chấm dứt rất nhanh, căn bản nhìn không ra được gì.
Từ khi Đỗ Địch An kiến tạo Vương triều tới nay, những thứ lớn nhỏ đều giao cho đám người Patton xử lý, bản thân thì chìm đắm trong phòng thí nghiệm, dường như là chưa từng ra tay lần nào, cho nên trong khái niệm của bọn họ Á Thần cũng không quá mạnh, chỉ có thể suy đoán từ trong những lần chiến đấu trước kia của Đỗ Địch An, nhưng những lần chiến đấu kia bọn họ cũng không có tự quan sát qua, đều là được nghe nói, không nghĩ tới lúc chiến đấu thực tế, sự chênh lệch giữa Vương giả và Á Thần so với sự chênh lệch của kẻ Đi Săn và Vực Sâu còn lớn hơn!
“Macon?” Lưỡi dao Cát Liệt của Đỗ Địch An chặt đứt cánh tay của một Vương giả, thuận thế vén bay mũ giáp của hắn ta, khi nhìn thấy khuôn mặt, đôi mắt hắn hơi híp lại một chút, nhưng rất nhanh liền buông ra, không đợi cho kẻ kia mở miệng, Cát Liệt giống như quang ảnh xẹt qua, chặt đứt đầu của hắn.
Hắn giống như một con sói hung ác truy kích các Vương giả còn lại, sức mạnh vô địch của lưỡi dao Cát Liệt dễ dàng xuyên thủng thân thể bọn họ, cho dù là thân thể năng lượng hóa, cũng khó có thể ngăn cản, cấu tạo Cát Liệt của hắn cũng không phải đơn giản chỉ là lưỡi dao Cát Liệt, mà còn ẩn chứa năng lượng chôn vùi, cùng với đặc điểm năng lực đặc biệt khác, dù sao, có tri thức dự trữ mênh mông của Lâm Trường Sinh, tương đương với việc hắn đạt được năng lực của tất cả Ma vật, thậm chí còn hơn.
“Mau chạy đi!”
“Chúng ta căn bản không phải là đối thủ của hắn, tình báo sai rồi!”
“Hắn ta là Thần!”
Đám đông Vương giả chạy tán loạn, có người muốn phản kích, nhưng khi công kích rơi vào trên người Đỗ Địch An lại chẳng hề ảnh hưởng, mặc dù có công kích mang đến thương tổn cho Đỗ Địch An, nhưng cũng sẽ khép lại chỉ trong nháy mắt.
“Năng lực bóng tối, ngươi là... Aurora?” Đỗ Địch An nhìn thấy một bóng người trong đám đông đang chạy trốn, trên thân mặc khôi giáp nữ tinh xảo màu bạc, bao bọc lấy bộ ngực mềm mại, giờ phút này đang thi triển ra năng lực ma ngân, hóa thân thành một bóng đen, lóe lên cực nhanh rồi hòa nhập vào trong bóng dáng của các Vương giả khác, đây là năng lực năm sao Huyền thoại mà sau này Aurora tự mình lựa chọn rồi cường hóa ra, bất kể ở phương diện bảo mệnh hay ám sát đều là số một, còn được xưng là Nữ vương Bóng tối.
Vèo!
Ánh mắt hắn hiện lên một tia lạnh lùng, trong Cát Liệt chợt kéo dài ra một đường bóng đen, lao vùn vụt ra, trong nháy mắt liền đuổi theo bóng đen của một vị Vương giả, một khắc sau, từ bên trong chợt bắn ra một bóng dáng, chính là nữ kỵ mặc khôi giáp màu bạc hóa thân thành bóng tối kia.
Cát Liệt bỗng nhiên chuyển hướng, hóa mềm nhũn như rong biển, phóng ra một đường điện quang, đánh bay mũ giáp trên đỉnh đầu người kia, hiện ra một khuôn mặt ướt đẫm nước mắt bên trong, chính là Aurora lúc trước bẩm báo sự tình với hắn.
Nhìn thấy gương mặt bi thương của nàng, con ngươi hờ hững của Đỗ Địch An khẽ chớp động một chút, Cát Liệt bỗng chuyển hướng, vòng qua nàng, đột nhiên đâm xuyên qua thân thể của một vị Vương giả phía sau nàng, xé rách hắn.
“Lồng Thần!”
Đỗ Địch An quát khẽ một tiếng, bất chợt mặt đất trong phạm vi mấy chục dặm vỡ tan, từ bên trong bắn ra vô vàn tơ trắng, hội tụ đến chân trời, giống một cái chén trắng như tuyết rơi úp xuống đất, bao phủ quanh khu vực này.
Trong khu vực này, những kẻ quyền quý hay phú thương bình thường đều bị nhốt lại, bọn họ hoảng sợ quỳ lạy trên mặt đất, lớn tiếng cầu xin.
Sau một khắc, vách tường trong lồng giam bắn ra từng cây trường thương như tơ nhện trắng, giống như mưa rơi từ chân trời hung mãnh đâm xuống, công kích bừa bãi, khiến toàn bộ mặt đất hóa thành một cái luyện ngục, trong nháy mắt vô số thường dân bị đâm xuyên qua, trường thương tơ bạc mang theo sự ăn mòn đáng sợ, thân thể của những người bị đánh thủng nhanh chóng hòa tan, hóa thành một vũng máu, những thị vệ bảo vệ khu vực này cũng đều bị trúng chiêu.
Tất cả Vương giả đang chạy trốn thấy thế thì đều hoảng sợ, không nghĩ tới thủ đoạn lạnh lùng của vị Đại Đế này còn tàn nhẫn hơn nhiều so với bọn họ tưởng tượng, cho dù là người vô tội bị liên lụy, hắn cũng không buông tha!
Nghĩ đến những phán đoán và thảo luận lúc trước, bọn họ lại một lần nữa cảm nhận được lòng Đế vương lạnh như băng, cùng với sự coi thường sinh mệnh!
“Vô ích thôi, Lồng Thần này đã được ta tăng cường thêm rồi, với năng lực của các ngươi sẽ không cách nào phá vỡ được.” Hai mắt lạnh lùng của Đỗ Địch An nhìn lướt qua những Vương giả chạy tới hơn mười dặm, cảm giác tập trung vào bóng dáng của bọn họ.
Đám đông Vương giả đã sớm có ý đồ công kích lồng giam trên bầu trời, nhưng Lồng Thần tơ bạc này còn cứng cỏi hơn tưởng tượng của bọn họ, bất luận là công kích vật lý hóa, hay là công kích năng lượng hóa, tất cả đều bị hấp thu, mặc dù có người xé rách được một lỗ hổng, nhưng ở bên ngoài lỗ hổng, lại là một tầng Lồng Thần khác, thật làm cho người ta tuyệt vọng.