Chương 1746 Helisha xuất hiện
Thân ở trong vòng xoáy, muốn thoát ly, thì chỉ có thể xé rách chính mình.
“Nếu một ngày nào đó bị bại lộ, ta sẽ chết, nhưng ngươi và bọn trẻ sẽ ổn thôi, ta rất hiểu hắn.” Neuss thở dài nói.
“Ta không hiểu, không phải ngươi nói bệ hạ yêu nhất chính là cô gái này sao, vì để tìm nàng, hắn giống như phát điên, cho dù giết chết ngàn vạn người cũng không tiếc, đây là vảy ngược của hắn, là chỗ không thể xâm phạm, dựa vào quan hệ của ngươi và bệ hạ, cho dù có hơi mạo phạm chuyện khác hắn cũng sẽ tha thứ cho ngươi, nhưng vì sao ngươi phải giấu diếm tung tích của nàng, một khi bệ hạ biết được, e là ngươi cũng không chịu nổi lửa giận của hắn đâu!” Đôi mắt của người phụ nữ ửng đỏ, nàng không thể hiểu được suy nghĩ của hắn.
Neuss thở dài nói: “Với thân phận địa vị của ta, muốn bình an sống cả đời không hề khó, nhưng mà, nếu thế giới bị hủy diệt rồi, thì còn nơi nào có chỗ cho chúng ta dung thân? Tuy rằng ta chỉ là một nhân vật nhỏ bé, nhưng nếu như có thể cứu vớt thế giới này, cho dù lấy mạng của ta ra đánh cước, ta cũng cam lòng.”
“Tại sao thế giới lại bị hủy diệt? Bây giờ không phải sống rất tốt sao, tất cả Ma vật đều bị đánh lui, Ma vật hải vực đều bị giết đến không dám tới gần đất liền, vì sao ngươi phải lo lắng những chuyện không có khả năng phát sinh này chứ?” Người phụ nữ vẻ mặt bi thương, tuy rằng từng câu từng chữ đều là chất vấn, nhưng giọng điệu vẫn nhẹ nhàng mềm mại, chỉ là càng nói nước mắt nàng rơi càng nhiều.
Neuss mỉm cười: “Ma vật bị đánh lui rồi, nhưng ma vật này sẽ lại bồi dưỡng ra một ma quỷ lớn nhất, quyền hành thiên hạ rơi vào tay một người, mà người đó đã chán ghét, coi thường sinh mệnh, có thể tiện tay tiêu diệt, cũng có thể tiện tay sáng tạo, toàn bộ dựa vào tâm trạng của hắn, đây là một chuyện đáng sợ cỡ nào?”
“Thế nhưng, thiên hạ này luôn có một người muốn làm vương, những người còn lại sẽ nằm rạp quy thuận, tất cả mục đích chiến tranh không phải là vì như thế sao?” Người phụ nữ nhìn hắn trong sự mờ mịt, “Vì trở thành vương có một không hai mà phải chiến tranh, đã chảy hết máu tươi của đồng bào, đến nay bệ hạ đã thống nhất được thiên hạ, không còn nội chiến phân tranh nữa, vì sao ngươi lại muốn phản đối chuyện như vậy? Bất luận là thống nhất hay là không thống nhất, lẽ nào chiến tranh mãi mãi sẽ không rời xa chúng ta sao?”
Vẻ mặt Neuss càng cay đắng hơn, tựa hồ đang ngậm hoàng liên trong miệng, “Sinh mệnh từ khi sinh ra đã nhất định phải chiến tranh, ăn uống cũng cần phải cướp đoạt của sinh mệnh khác để lấp đầy cho chính mình, sinh mệnh tồn tại không hề có ý nghĩa, nhưng chúng ta là những sinh mệnh đã được sinh ra, nếu đã không có cách nào lựa chọn sinh tồn và hủy diệt, vậy thì phải nghĩ cách sống cho ra ý nghĩa của bản thân, hoặc là sống thoải mái một chút cũng tốt.”
“Thiên hạ này rơi vào trong tay người khác, cũng không có uy hiếp gì, nhưng bệ hạ thì không giống, hắn không phải là người, tâm của hắn đã tiếp cận gần với thần! Tuyệt đối không thể để hắn tìm được cô gái kia, tất cả tin tức và manh mối về nàng, đều phải xóa đi! Một khi bệ hạ tìm được nàng, đó chính là ngày nhân loại diệt vong...”
Người phụ nữ ngây người, kinh ngạc nói: “Tại, tại sao?”
“Bởi vì đó là nhân tính cuối cùng của hắn.” Neuss thở dài, giọng nói lộ ra vẻ mệt mỏi vô hạn: “Mà nhân tính, sẽ biến hóa thối rữa.”
....
....
Thời đại Hải Thú thay đổi nhanh chóng, chớp mắt cái đã ba năm trôi qua.
Khu vực ven biển khắp mọi nơi đều có thể nhìn thấy những chiếc thuyền buồm khổng lồ, cùng với những nhà thám hiểm nối liền không dứt, kèn lệnh kéo buồm vang lên liên tiếp, từng đoàn tàu hơi nước khổng lồ chở dầu đi ra biển, dấu chân con người dần dần xâm nhập vào thế giới hải dương bí ẩn.
Một bên khác của lục địa, đứng đầu thiên hạ phồn đô, hoa hồng trải khắp mọi nơi, rất nhiều đoàn tàu du lịch tham quan theo đường ray đi tới thủ đô Hoàng thành, bên ngoài Đế cung ở trung tâm hoàng thành, mỗi ngày đều có một đám du khách từ xa đến ngắm cảnh, chụp ảnh lưu niệm.
Lúc này, ở trong viện nghiên cứu quốc gia phía sau Đế cung, Đỗ Địch An và các nhà khoa học đang ở trước một cỗ máy va chạm hạt thu nhỏ trong phòng thí nghiệm, quan sát số liệu báo cáo bên trong, trong phòng thí nghiệm này cũng không có bất kỳ xác sống nào, mà là các loại thiết bị nghiên cứu vật lý năng lượng cao.
“Bệ hạ, muốn nghịch chuyển thời gian, chỉ có thể tìm tới động trùng bị nghiền nát trong không gian, nhưng sau khi xuyên qua, không thể nào định vị được thời gian cụ thể.” Một nhà khoa học già với mái tóc hoa râm nói với Đỗ Địch An.
Đỗ Địch An cau mày không nói.
Lúc này, có một thanh niên từ bên ngoài phòng thí nghiệm đi vào, là trợ lý của phòng thí nghiệm hàng đầu này, sau khi hắn nhìn thấy Đỗ Địch An, vội vàng hành lễ, nói: “Thưa bệ hạ, có sứ đồ đang tìm ngươi.”
Ánh mắt của Đỗ Địch An dừng lại chốc lát trên máy va chạm hạt phía trước, sau đó mới nói với nhà khoa học vừa nãy: “Không cần biết các ngươi đưa vào bao nhiêu tài nguyên, một tháng sau, ta muốn thấy ngươi đưa ra thứ đồ mới.”
Sắc mặt nhà khoa học già khẽ biến đổi, còn chưa kịp mở miệng kể khổ, đã thấy Đỗ Địch An đã xoay người rời đi, căn bản không cho hắn cơ hội cãi lại.