← Quay lại trang sách

Chương 1754 Linh hồn bị xé rách (Đại kết cục)

Nhưng khi thánh chiếu của Đế vương truyền khắp thiên hạ, tất cả mọi người đều biết, vị Đế vương thần bí cường đại này cuối cùng cũng đã tìm được người yêu mà hắn tìm kiếm nhiều năm.

Mặc dù Helisha không xuất hiện trước trước mặt người trong thiên hạ, nhưng ấn tượng của mọi người với Helisha cũng không quá xa lạ, mặc dù có vài người đã quên đi, nhưng chờ người xung quanh lật ra thông báo đã từng thông cáo thiên hạ, thì bọn họ rất nhanh đã hồi tưởng lại.

“Cuối cùng vẫn phải tới...”

Trong một tòa thành cổ của Tường Lớn của Havanagh, một người trung niên gầy gò mặc âu phục màu đen nhìn về phương xa, khẽ thở dài, trong mắt hiện lên chút bi thương.

Bên trong Đế Đô.

Đông đảo các dòng dõi quyền quý đã bí mật chuẩn bị, cân nhắc chuyện tặng quà. Bình thường vị Đại Đế này dầu muối không vào, không thể nào a dua nịnh hót lấy lòng, bây giờ lại là cơ hội tốt do trời ban cho, cho dù là một lần chảy nhiều máu, cũng phải dốc hết toàn lực.

Dưới sự chuẩn bị long trọng của hôn lễ, là sóng ngầm cuồn cuộn vô số quyền quý, phú hào, ẩn giấu tranh đấu trong bóng tối.

“Bệ hạ, bọn ta đi đến chỗ mà ngươi nói, nhưng không tìm được loại hoa cỏ gì, cũng không có cái đảo nhỏ nham thạch gì đó...” Sứ đồ đi tìm kỳ hoa dị thảo trở lại Đế cung, báo cáo với Đỗ Địch An.

Đỗ Địch An nghe thấy vậy thì lập tức ngẩn người ra ra, ánh mắt hơi giật giật, chăm chú nhìn hắn, nói: “Ngươi chắc chứ?”

Trong nháy mắt, Sứ đồ này chỉ cảm thấy không khí xung quanh dường như ngưng đọng lại, có cảm giác sợ hãi không rét mà run, tựa hồ phía trên đỉnh đầu đang có một con ác long nhìn chằm chằm như hổ rình mồi, trái tim hắn đập thình thịch, gần như muốn nhảy ra khỏi cổ họng, run giọng nói: “Bệ hạ, thuộc hạ đã điều tra qua rất nhiều lần, thiên chân vạn xác!”

“Chẳng lẽ là bị Ma vật hải vực phá hủy?” Đỗ Địch An cau mày, lẩm bẩm nói.

Sứ đồ do dự một chút, thì thầm: “Bệ hạ, bọn ta cũng đã nghĩ đến điều đó, nhưng sau khi đi sâu vào vùng biển gần đó, ghé thăm các đoàn thám hiểm thường xuyên mạo hiểm gần đó, bọn họ đều nói rằng nơi đó trước kia không có hòn đảo nào cả…

“Câm miệng lại!” Đỗ Địch An khẽ quát một tiếng.

Phốc!

Ngực sứ đồ phảng phất như bị thứ gì đó đánh trúng, quỳ xuống trượt ra sau một đoạn, phun ra một ngụm máu tươi, nằm rạp tại chỗ, sắc mặt đã trở nên trắng bệch, trong mắt lộ rõ sự sợ hãi nồng đậm, ngay cả vết máu khóe miệng cũng quên nhau đi, cuống quýt dập đầu: “Thuộc hạ đáng chết, thuộc hạ đáng chết, xin bệ hạ thứ tội...”

“Cút!” Đỗ Địch An giận dữ quát.

Sứ đồ không dám đợi lâu, vội vàng quỳ rạp thối lui ra khỏi đại điện Đế cung.

Sắc mặt Đỗ Địch An sa sầm xuống, ngồi trên vương tọa, đôi mắt lấp lóe không yên, tựa hồ đang tự hỏi, ngón tay hắn vô thức cấu véo, phát ra âm thanh ken két, một lát sau, dường như hắn đã hạ quyết tâm, đột nhiên đứng dậy, thân thể nhoáng lên một cái đã biến mất trong đại điện.

Vài chục phút sau, trên bầu trời biển Bột Hải.

Hải vực màu xanh đậm mênh mông vô tận, trên mặt biển có một ít thi thể hải thú khổng lồ đang trôi nổi, chết đã lâu, thi thể thối rữa, tản ra khí metan, hấp dẫn số lượng lớn chim biển móng vuốt nhọn dừng chân gặm nuốt. Ở phía xa trên mặt biển có thể mơ hồ thấy được một chiếc thuyền khổng lồ đang chạy về phía xa xa.

Ở trong hải vực màu xanh đậm, có thể mơ hồ thấy được một ít bóng đen đang lắc lư, lay động theo sóng biển, không nhìn kỹ còn tưởng rằng là bóng của sóng biển lắc lư, kỳ thực nó lại là bóng đen hung dữ lướt qua rất nhanh.

Mùi tanh nồng đậm theo gió biển tạt vào mặt.

Ma vật hải vực đã phá hư môi trường biển, không thua gì sự ô nhiễm của con người gây ra với đất liền, bây giờ biển cả có mùi tanh hôi vô cùng, cũng không biết đã ngâm bao nhiêu máu tươi ở bên trong.

“Ừm?”

Đỗ Địch An nhìn trái nhìn phải, cũng không nhìn thấy hòn đảo nào, hắn trầm ngâm, lao đầu vào trong nước biển, lập tức nhìn thấy bóng đen đung đưa dưới đáy nước sâu thẳm, cách gần nhất trăm mét là một đường mảnh dài như rắn, hơn mười mét là một bóng đen vạm vỡ, đang cấp tốc bơi về phía hắn.

Ngay cả diện mạo của nó Đỗ Địch An cũng lười chú ý, hắn chuyển ánh mắt về nơi khác, không đợi con quái vật biển kia tới gần, từ trong cánh tay hắn bắn ra một Cát Liệt thật dài, phốc một tiếng, đánh trúng đầu con quái vật biển kia, dư lực không giảm, thân thể của nó bị xé toạc ra hoàn toàn, phân thây tại chỗ.

“Không có nền móng của đảo …” Hắn cau mày, không ngừng lặn xuống đáy biển.

Hơn mười phút trôi qua.

Một bóng dáng vọt ra khỏi mặt nước biển, tạo nên cơn sóng biển thật lớn, chợt dừng lại giữa không trung, lập tức như một viên đạn pháo cấp tốc bắn về phía xa xa. Khi hắn vừa bay ra khỏi khu hải vực này, sóng biển dâng lên lại rơi xuống, có lượng lớn máu tươi giống như nham thạch nóng chảy của núi lửa cuồn cuộn phun ra, ngay sau đó là một lượng lớn thi thể quái vật biển cũng theo đó nổi lên mặt biển, lại theo sóng biển chìm xuống.

Nước biển bị nhuộm thành màu đỏ...

...

...

Khoảng cách với ngày diễn ra hôn lễ càng lúc càng gần.

Kênh tin tức chính thống mỗi ngày đều phát sóng trực tiếp quá trình hôn lễ, không ít nhà quyền quý thường ngày hiếm thấy cũng đều lộ diện, có một số ngôi sao được mọi người yêu thích cũng đều phát biểu chúc mừng.

Rất nhiều người tranh giành thiệp mời ngày hôn lễ, nhưng những lời mời này đã định sẵn sẽ chỉ gửi đến tay một số quyền quý nắm thực quyền, những người khác chỉ có thể quan sát ở bên ngoài.