← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 36

Willi Kohl đỗ chiếc DKW cách xe tải Dịch vụ Lao động không xa, cách đường mòn khoảng năm mươi mét. Hắn đã giấu kín xe để không bị dòm ngó.

Kohl lặng lẽ bước đến chiếc xe tải, kéo sụp mũ Panama xuống che ánh mặt trời làm chói mắt, súng ngắn cầm tay, tai lắng nghe tiếng bước chân và giọng nói. Nhưng ông chẳng nghe thấy gì ngoài âm thanh bình thường của tiếng chim, tiếng dế và ve sầu. Ông chậm rãi tiếp cận xe. Dòm vào phía sau, ông thấy mấy cái túi vải bao bì, mấy cái xẻng và cuốc như ông mong đợi - những ‘vũ khí’ của Dịch vụ Lao động. Nhưng trong buồng lái, ông thấy vài thứ còn hấp dẫn hơn nhiều. Trên ghế ngồi là bộ đồng phục của sĩ quan RAD - được gấp lại cẩn thận như thể sẽ chóng được dùng lại, như thể người mặc lo rằng các vết nhăn có thể khiến hắn bị nghi ngờ. Cho dù thứ quan trọng hơn ông tìm thấy được bọc trong tờ giấy dưới ghế ngồi: một bộ vest hai hàng khuy xanh da trời và một áo sơ mi trắng, cả hai bộ đều ngoại cỡ. Áo sơ mi hiệu Arrow sản xuất tại Mỹ. Còn bộ vest? Kohl cảm thấy tim đập thình thịch khi nhìn vào mác bên trong. Manny’s Men’s Wear, Thành phố New York.

Cửa hàng yêu thích của Paul Schumann.

Kohl đặt quần áo vào chỗ cũ rồi nhìn quanh xem có thấy tay người Mỹ, tên Webber đáng ghét hay bất kỳ ai khác.

Chẳng có ai.

Những dấu chân trong lớp bụi ngoài cửa xe tải cho thấy Schumann đã vào rừng tiến về phía khuôn viên. Lối cũ cho xe dịch vụ tiến vào theo hướng đó mọc đầy cỏ dại, nhưng không ít thì nhiều vẫn êm chân. Tuy nhiên cũng lộ liễu: những hàng giậu và bụi cây cả hai bên sẽ là nơi ẩn náu hoàn hảo cho Schumann nằm im chờ đợi. Tuyến đường duy nhất còn lại đi qua các khu rừng nhiều đồi núi, lổn nhổn đá và cành cây. Chà… Bàn chân tội nghiệp của ông kêu thét lên ngay khi nhìn thấy chúng. Nhưng ông không còn lựa chọn. Willi Kohl bắt đầu tiến lên phía trước qua một hành trình đầy vật cản đau đớn.

Xin ngươi đấy, Paul Schumann nguyện cầu. Xin ngươi, bước ra khỏi xe đi, Đại tá Ernst và lọt vào tầm nhìn tuyệt vời này. Trong một đất nước cấm Chúa, nơi chỉ có vài lời cầu nguyện được nghe thấu, có lẽ Người sẽ đáp lại lời nguyện cầu này.

Nhưng rõ ràng đây không phải là lúc viện đến sự trợ giúp của thánh thần. Ernst vẫn ngồi trong xe Mercedes. Paul không cách nào định vị chính xác hắn ngồi đâu trên ghế sau do ánh sáng chói trên tấm kính chắn gió và cửa kính xe. Nếu gã bắn xuyên qua kính nhưng không trúng mục tiêu, gã sẽ không bao giờ có cơ hội thứ hai.

Gã lại quét mắt qua khu vực đó lần nữa và thầm nhủ: Không có gió nhẹ. Anh sáng tốt - đó là từ mặt sân bóng, nhưng trong mắt gã thì không - chiếu sáng trường bắn. Một cơ hội tuyệt vời để nổ súng.

Lau mồ hôi trên trán, Paul ngồi lại ghế trong bực dọc. Khi cảm thấy thứ gì đó đang ép vào hông gây khó chịu, gã bèn liếc nhìn xuống. Đó là một tập giấy tờ người đàn ông hói đầu đã đặt vào trong xe mười phút trước. Gã xô đổ chồng giấy tờ xuống sàn xe, nhưng khi làm thế gã liếc thấy hồ sơ trên cùng. Gã cầm nó lên rồi vừa liếc nhìn chiếc Mercedes của Ernst vừa nhìn bức thư. Gã đọc:

Gửi Ludwig:

Ông sẽ tìm thấy phần đính kèm lá thư dự thảo tôi gửi Lãnh tụ về nghiên cứu của chúng ta. Lưu ý rằng tôi đã gửi kèm một tài liệu đến thử nghiệm sẽ được tiến hành hôm nay tại Waltham. Chúng ta có thể bổ sung các kết quả vào tối nay.

Ở giai đoạn đầu của nghiên cứu, tôi tin rằng tốt nhất chúng ta nên dán nhãn nạn nhân bị lính Thử nghiệm của chúng ta giết, là tội phạm quốc gia. Do đó, ông sẽ thấy trong thư có hai gia đình Do Thái chúng ta giết tại Gatow được mô tả là những kẻ lật đổ Do Thái, đám công nhân Ba Lan bị giết tại Charlottenburg là những kẻ xâm nhập ngoại lai, bọn Roma là những kẻ lệch lạc vê tình dục và bọn Aryan trẻ tuổi tại Waltham hôm nay sẽ là những kẻ chống đối chính trị. Tôi cảm thấy vào thời điểm nào đó sau này, chúng ta có thể thẳng thắn nói về sự vô tội của những ai được Đối tượng của chúng ta thử nghiệm. Nhưng vào thời điểm này tôi tin không phải lúc.

Cũng như tôi không nói rằng những bảng câu hỏi ông phát cho đám lính là “thử nghiệm về mặt tâm lý.” Tôi cũng cảm thấy điều này sẽ không được hào hứng đón nhận.

Vui lòng xem xét điều này và liên hệ với tôi nêu có thay đổi gì. Tôi muốn đệ trình lá thư này theo yêu cầu vào thứ Hai, ngày 27 tháng 07.

- Reinhard

Paul nhíu mày. Tất cả những chuyện này là gì? Gã lật sang trang tiếp theo tiếp tục đọc.

TỐI MẬT

Adolf Hitler, Lãnh tụ, Thủ tướng Nhà nước và Tổng thống Đức, Tư lệnh các Lực lượng vũ trang.

Thống chế Lục quân Werner von Blomberg,

Bộ trưởng Quốc phòng Nhà nước Thưa Lãnh tụ và Bộ trưởng Các ngài đã hỏi tôi về các chi tiết của Nghiên cứu Waltham do đích thân tôi cùng Giáo sư-Tiến sĩ Ludwig Keitel của Trường Đại học Quân sự Waltham thực hiện. Và tôi rất vui lòng được mô tả tính chất của nghiên cứu, cùng các kết quả đạt được cho đến thời điểm này.

Nghiên cứu này nảy sinh từ hướng dẫn của các ngài đối với tôi, liên quan đến việc chuẩn bị sẵn sàng các lực lượng vũ trang Đức và giúp đỡ họ nhanh chóng đạt được các mục tiêu của quốc gia vĩ đại của chúng ta, như hai ngài đã đặt ra.

Trong những tháng năm làm tư lệnh các đội quân quả cảm của chúng ta trong Thế chiến thứ I, tôi đã học hỏi được nhiều về hành vi con người trong chiến đấu. Trong khi bất kỳ người lính tốt nào cũng đều tuân thủ mệnh lệnh, tôi thấy rõ ràng họ phản ứng khác nhau với việc giết người. Và tôi tin rằng sự khác biệt này dựa trên bản chất con người họ.

Nói ngắn gọn, nghiên cứu của tôi liên quan đến việc hỏi người lính những câu hỏi, trước và sau khi hành hình những kẻ thù của nhà nước bị kết án, rồi sau đó phân tích các câu trả lời. Những biểu hiện này gồm một số tình huống khác nhau: các phương pháp hành hình, các loại tù nhân khác nhau, quan hệ của lính với các tù nhân, nên tảng gia đình và lịch sử cá nhân của người lính v.v… Các ví dụ đến giờ này như sau:

Vào ngày 18 tháng 07 năm nay, tại thành phố Gatov, một người lính (Đối tượng A) đã điều tra khá lâu hai nhóm người Do Thái bị kết tội tham gia các hoạt động lật đổ. Anh ta sau đó được lệnh triển khai thứ tự hành hình bằng súng trường tự động.

Vào ngày 19 tháng 07, một người lính tại Charlottenburg (Đối tượng B) đã hành hình tương tự một số kẻ thâm nhập người Ba Lan. Cho dù Đối tượng B là người trực tiếp giết chết chúng, nhưng anh ta không có quan hệ gì với chúng trước khi tiêu diệt, không giống những cuộc hành hình tại Gatow.

Vào ngày 21 tháng 07, một người lính (Đối tượng C) đã hành hình một nhóm dân Du mục Roman có hành vi lệch lạc vê tình dục, tại một cơ sở đặc biệt chúng tôi xây dựng tại Trường Đại học Waltham. Khí độc CO phả ra từ ống khói xe hơi là phương thức hành hình. Giống như Đối tượng B, người lính này chưa hề tiếp xúc với các nạn nhân. Tuy nhiên không như Đối tượng B, anh ta không chứng kiến những cái chết của chúng.

Paul Schumann thở hồng hộc vì sốc. Gã xem lại lá thư đầu tiên. Trời ạ, những người bị giết đều là người vô tội được chính Ernst thu nạp, những gia đình Do Thái, những công nhân Ba Lan… Gã đọc lại vài đoạn để chắc chắn mình không nhìn nhầm. Gã tưởng mình dịch sai nội dung. Nhưng chẳng còn nghi ngờ gì nữa. Gã nhìn lướt qua sân bóng đầy bụi về phía chiếc Mercedes màu đen vẫn che giấu Ernst. Cúi xuống nhìn lá thư gửi Hitler, gã đọc tiếp.

Vào ngày 26 tháng 07, một người lính (Đối tượng D) hành hình mười hai kẻ chống đối chính trị tại cơ sở Waltham. Điêu khác biệt trong vụ này đó là những tội phạm này có gốc Aryan. Đối tượng D đã mất một tiếng hoặc hơn tiếp xúc, chơi thể thao với chúng ngay trước khi hành hình chúng, tiếp xúc với một số tên trong bọn bằng tên. Anh ta còn được hướng dẫn quan sát chúng chết.

Ôi, Lạy Chúa… ở ngay đây, ngày hôm nay!

Paul nhoài người về phía trước nhìn bao quát sân bóng. Tền lính Đức mặc đồng phục xám đã chơi đá bóng với đám thanh niên đứng nghiêm chào người đàn ông hói đầu mặc áo nâu. Sau đó, hắn móc cái ống mềm dày từ ống bô xe buýt vào một thiết bị gắn trên bức tường bên ngoài phòng học.

Chúng tôi hiện đang biên soạn các câu trả lời do tất cả cấc Đối tượng nói trên cung cấp. Mấy chục cuộc hành hình khác sắp được lên kế hoạch, mỗi cuộc dự kiến sẽ cung cấp cho chúng tôi càng nhiều dữ liệu có ích càng tốt. Các kết quả của bốn thử nghiệm đầu tiên sẽ được đính kèm.

Vui lòng an tâm rằng chúng tôi đã loại bỏ kiểu tư duy Do Thái nhơ bẩn của những kẻ phản bội như Tiêh sĩ Freud, nhưng cảm thấy triết lý và khoa học Quốc Xã vững chắc sẽ cho phép chúng ta kết hợp các hình thái tư cách của người lính với các phương thức xử tử, bản chất của các nạn nhân và mối quan hệ giữa chúng một cách hiệu quả hơn nhằm đạt được những mục tiêu các ngài đã đặt ra cho quốc gia vĩ đại của chúng ta.

Chúng tôi sẽ trình báo cáo chi tiết lên hai ngài trong vài tháng nữa.

Với tất cả sự trân trọng,

Đại tá Reinhard Ernst,

Đại diện Toàn quyền vì ổn định Trong nước

Paul ngước mắt lên thấy tên lính nhìn những thanh niên trong phòng học, đóng cửa lại, bình tĩnh bước đến chiếc xe buýt và khởi động xe.