Chương 1492 Thác Bạt Dư tuyệt vọng (2)
Có điều, lời kia của Tô Tín cũng không phải là đang nói đùa với Thanh Ly. Giữa hắn và Thiếu Lâm Tự phải có một cái kết.
Những năm này, có bao nhiêu võ giả Thiếu Lâm Tự chết trong tay Tô Tín rồi? Tô Tín và Thiếu Lâm Tự kết hận dày thế nào?
Chỉ có điều với thân phận của Tô Tín bây giờ và tình cảnh của Thiếu Lâm Tự bọn họ sẽ không động thủ. Có điều, một khi tìm được cơ hội, Tô Tín tin chắc Thiếu Lâm Tự không ngại trấn áp Tô Tín như tà ma để trừ hại cho dân.
Sau khi Tô Tín tập trung toàn bộ thủ hạ liền thẳng hướng đến Thác Bạt thị.
Lúc này, các bộ tộc lớn ở Tây Bắc đều đang gọi các đệ tử của nhà mình quay trở lại bộ tộc để chuẩn bị xuất thủ với Mộ Dung thị. Dù sao thì địa vực Tây Bắc rộng lớn. Phạm vi thế lực của các bộ tộc này cũng xen kẽ như răng lược, có vài người thậm chí còn cách vị trí bộ tộc của mình rất xa.
Dĩ nhiên, Thác Bạt thị không có phiền não này. Bởi vì phạm vi bộ tộc bọn họ vốn không lớn, chỉ có chu vi mười mấy dặm từ chỗ xung quanh bộ tộc mà thôi.
Hơn nữa, lần này chuẩn bị đánh với Mộ Dung thị, Thác Bạt thị bọn họ cũng không phải chủ lực. Thậm chí, lại còn rớt lại ở phía sau.
Thực lực Thác Bạt thị vốn không mạnh. Hơn nữa, lần này Thác Bạt Dư liên hiệp với Mộ Dung Tông Chính và Chung Ly Vị đuổi giết Tô Tín, kết quả Thác Bạt Dư lại là người đầu tiên bị Tô Tín đả thương nghiêm trọng.
Mặc dù Thác Bạt Dư chưa chết nhưng hắn cũng đã già, hiện tại còn bị Tô Tín làm cho trọng thương, thực lực của Thác Bạt Dư còn được mấy phần nữa chứ?
Coi như lần này, đông đảo các bộ tộc Tây Bắc thương lượng đối sách ứng phó với Mộ Dung thị, Thác Bạt Dư cũng không ra mặt, chỉ phái tộc trưởng Thác Bạt Thương Ý ra mặt mà thôi.
Mặc dù Thác Bạt Thương Ý là tộc trưởng Thác Bạt thị nhưng nếu đặt hắn trong đám cường giả Dương Thần cảnh thì hắn chẳng có tiếng nói gì. Thế nên, Thác Bạt Thương Ý bị thẳng thừng xếp vào trong hàng ngũ bộ tộc nhị lưu. Trên căn bản không đề lên ý kiến gì, chỉ theo những tộc trưởng bộ tộc nhị lưu khác hùa theo lời người khác mà thôi.
Sau chuyện này, Thác Bạt Dư cũng biết, Thác Bạt thị bọn họ phân nửa là xong rồi.
Không có võ giả Dương Thần cảnh như hắn thì còn dễ nói. Nhưng không có người nối nghiệp lại khiến Thác Bạt Dư sốt ruột.
Thác Bạt Dư sắc mặt trắng bệch, gọi Thác Bạt Thương Ý đến: “Ta cảm giác mình sắp không xong rồi. Thác Bạt thị sau này liền giao cho ngươi.”
Thác Bạt Thương Ý thoắt cái biến sắc, nói: “Lão tổ, ta đã phái người đến Dược Vương cốc xin thuốc rồi. Thương thế của ngươi hoàn toàn có thể khỏi hẳn mà!”
Sự tồn tại của Thác Bạt Dư với Thác Bạt thị lúc này mà nói là cực kỳ quan trọng. Nếu Thác Bạt Dư chết, Thác Bạt thị bọn họ có thể sẽ chẳng còn quyền phát biểu nào ở Tây Bắc mất.
Thắc Bạt Dư sắc mặt mệt mỏi nói: “Không cần phí sức. Thân thể ta, tự ta biết. Nếu là khi ta còn ở thời kỳ đỉnh phong, những vết thương này có khả năng còn khỏi hẳn. Nhưng bây giờ thọ nguyên của ta cũng cao, lại bị Tô Tín đả thương nguyên khí. Dù có là Cốc chủ Dược Vương cốc cũng không cứu được ta.
Lần này, trận đánh với Mộ Dung thị, ta đã chuẩn bị bỏ cái mạng già này rồi. Những bộ tộc còn lại, nhìn vào công lao của ra cũng sẽ che chở cho Thác Bạt thị một thời gian. Khoảng thời gian này, Thác Bạt thị có thể quật khởi hay không thì phải xem tài của ngươi.”
Nhưng vào lúc này, bên ngoài bỗng vọng đến một tràng tiếng náo động. Mấy tên đệ tử Thác Bạt thị xông tới, lớn tiếng nói: “Tộc trưởng! Trưởng lão! Tô Tín kia dẫn theo đại quân đã bao vây Thác Bạt thị chúng ta rồi!”
Thác Bạt Dư và Thác Bạt Thương Ý đồng thời cả kinh trong lòng. Bọn họ kiểu gì cũng không ngờ Tô Tín sẽ ra tay ngay lúc này.
Lúc này là lúc nào rồi chứ?
Mộ Dung Long Thư sắp tấn thăng Chân Vũ. Những bộ tộc Tây Bắc còn lại bắt tay phản đối. Có thể nói Tây Bắc đạo hiện tại là một vòng xoáy có thể xoáy nát tất cả!
Thời điểm này, coi như là mấy thế lực cường đại tại Trung Nguyên cũng không dám nhúng tay vào. Thế mà Tô Tín vẫn dám đến gây chuyện. Hắn điên rồi à?
Hai người hai mắt nhìn nhau một cái. Bọn họ cũng không biết rốt cuộc Tô Tín nghĩ cái gì cho nên trước mắt cũng chỉ có thể đến đâu hay đến đó mà thôi.
“Trước tiên phái người đến Hạ Lan thị, Hô Diên thị đưa thư, mời họ đến tương trợ.” Thác Bạt Dư dặn dò.
Thác Bạt Dư làm như vậy cũng là để đề phòng không may. Với sức mạnh của Thác Bạt thị bọn họ bây giờ thì đúng thực không ngăn được Tô Tín.
Hạ Lan thị và Hô Diên thị là hai bộ tộc có quan hệ tốt nhất với Thác Bạt thị. Hơn nữa, thực lực của hai bộ tộc này cũng không yếu, đều có một võ giả Dương Thần cảnh đang lúc tráng niên.
Đối mặt với người ngoài như Tô Tín, Thác Bạt Dư mở miệng nhờ giúp đỡ, hai tộc kia chắc chắn sẽ phái người đến.
Bên ngoài cửa chính, có hơn trăm tên Ám Vệ tay cầm Đồ Long Nỗ nhắm ngay cửa Thác Bạt thị. Mấy ngàn võ giả quân Tây Bắc còn lại cùng cầm nỏ, cầm đao kiếm, bao vây Thác Bạt thị lại. Chỉ cần Tô Tín ra lệnh, một loạt nỏ bắn này cũng khiến Thác Bạt thị chết ít nhất một phần ba đệ tử cấp thấp.