Chương 1493 Diệt tộc
Thác Bạt Thương Ý và Thác Bạt Dư đẩy cửa ra. Đám đệ tử Thác Bạt thị khi nãy vẫn còn đang run sợ giữa rừng gươm đao lúc này giống như thấy hy vọng, mau chóng rút binh khí ra, căm tức nhìn đám người Tô Tín.
Thác Bạt Dư quát lên: “Tô Tín! Ngươi muốn làm gì? Ngươi thật sự không để ý đến toàn đại cuộc, muốn đổi mạng với ta hay sao?
Bây giờ tình hình ở Tây Bắc đạo thế nào ngươi hẳn phải biết mới đúng. Thác Bạt thị ta không muốn chiến nhưng cũng không sợ chiến đâu!
Tô Tín, nếu hôm nay ngươi rút lui thì ta sẽ coi như không có chuyện gì xảy ra. Thậm chí, chuyện của Thác Bạt Phong ta cũng xóa bỏ với ngươi. Từ nay, mọi người nước sông không phạm nước giếng.
Nhưng nếu ngươi không biết điều thì sớm muộn gì cũng có ngày ngươi phải hối hận!”
Tô Tín lắc lắc đầu, nói: “Lấy đại cuộc làm trọng? Đại cuộc của Tây Bắc đạo các người dựa vào đâu bắt ta để ý?
Huống chi, nếu ta thật sự có chần chừ thì hôm nay cũng đã không đến đây.
Thác Bạt Dư, trong đất phong ấn Yêu vương, ngươi bắt tay cùng Mộ Dung Tông Chính, Chung Ly Vị muốn giết ta, chuyện này kiểu gì cũng phải có kết cục.
Chung Ly Vị đã chết, ngươi sao còn không chết đi?
Bây giờ ta cho ngươi một cơ hội tự kết liễu thì ta sẽ cho Thác Bạt thị của ngươi một con đường sống. Nếu không, ta sẽ chôn cả Thác Bạt thị cùng với ngươi!”
“Cuồng vọng!”
Thác Bạt Dư quát giận một tiếng. Có điều, hắn cũng kiềm chế không động thủ, tính nói rõ lợi và hại trong vấn đề này với Tô Tín, để Tô Tín thu tay về.
Nhưng Tô Tín lại thất vọng lắc đầu: “Xem ra ngươi chưa từ bỏ ý định. Nếu như vậy thì ta sẽ giết ngươi, sau đó giết Thác Bạt thị của ngươi! Ta nói rồi, chuyện này nhất định phải có một cái kết!”
Nói dứt lời, thân hình của Tô Tín đã xuất hiện trước mặt Thác Bạt Dư, khí thế quanh thân ngút trời, khuấy động lôi phong!
Một quyền đánh ra giống như trời nghiêng. Dưới một quyền này, Tô Tín hệt như đã biến thành Thần khiến Thác Bạt thị thấy mà kinh hãi, khiến Thác Bạt Dư sợ hãi, khiến cho Dương Thần cảnh như Thác Bạt Dư cũng không khỏi sinh ra cảm giác sợ hãi!
“Dương Thần cảnh! Hắn đột phá đến Dương Thần cảnh rồi!”
Tô Tín thu mình, bấy giờ Thác Bạt Dư vẫn cho rằng Tô Tín là Dung Thần cảnh.
Nhưng lúc thấy uy thế khi Tô Tín xuất thủ, bất ngờ, Tô Tín đã tấn thăng đến Dương Thần cảnh!
Lúc trước Tô Tín còn là Dung Thần cảnh, Thác Bạt Dư đã đánh không lại hắn. Bây giờ Tô Tín tấn thăng Dương Thần, Thác Bạt Dư cản hắn kiểu gì đây?
Vào lúc này, trong lòng Thác Bạt Dư dâng lên nỗi tuyệt vọng!
Trước kia, Thác Bạt Dư còn có thể dựa vào thực lực Dương Thần cảnh của hắn mà tới đánh một trận cùng Tô Tín. Nhưng lúc này, Tô Tín tấn thăng lên đến Dương Thần cảnh rồi, hắn lấy cái gì để đánh với Tô Tín một trận đây?
Đệ tử trong tộc đã đi tìm người của Hạ Lan thị và Hô Diên thị tới. Hắn chỉ cần kéo dài một lát là được.
Hôm nay coi như hắn đã nhìn ra, đây là kiếp số của hắn. Thác Bạt Dư cũng đã chết trong tâm rồi. Có điều, hắn nhất định phải giữ được người của Thác Bạt thị!
Tính cách của Tô Tín thế nào trước kia Thác Bạt Dư có thể không biết. Bởi Tây Bắc đạo bọn họ từ trước tới giờ không có thói quen đi nghiên cứu võ giả ngoại giới.
Tuy nhiên, từ sau lần liên thủ với Mộ Dung Tông Chính và Chung Ly Vị ở đất phong ấn Yêu vương đuổi giết Tô Tín mà không thành, Thác Bạt Dư liền cố ý cho người đi mua tài liệu cặn kẽ của Tô Tín về. Vừa mới xem qua một cái, Thác Bạt Dư liền hối hận quyết định ban đầu của mình.
Tích cách con người Tô Tín âm ngoan cay độc. Hơn nữa có thù tất báo. Quan trọng nhất chính là Tô Tín làm người không biết cố kỵ là gì. Đường đi nước bước của hắn so với ma đạo còn ma đạo hơn!
Quy tắc thừa hành của võ lâm chính đạo là cái gì? Làm người thì nên biết nhường một đường, ngày sau còn gặp lại.
Tông môn trên giang hồ có thù với nhau cũng không ít. Nhưng chẳng có bao tông môn diệt môn đối phương cả. Cho dù hai bên đã kết tử thù thì cũng không dễ để mà diệt môn đối phương.
Dẫu sao, chuyện như chuyện diệt môn này quá tàn nhẫn. Tông môn chính đạo không làm được. Huống chi coi như là làm được thì cũng sẽ có những thế lực khác đứng ra khuyên can. Cho nên, trong võ lâm Trung Nguyên mặc dù phân tranh vô số nhưng chuyện diệt môn lại hiếm như lá mùa thu. Trừ phi hai bên chém giết mù quáng đến mức không chết không thôi. Nếu không chắc chắn sẽ không tùy tiện có chuyện diệt môn.
Có điều, Tô Tín lại không giống vậy. Người này ỷ vào thân phận triều đình, hành động không chút cố kỵ. Ở Giang Nam đạo, hắn mượn thời cơ Tiêu gia bị phong cấm mà tàn sát diệt vô số tông môn, dấy lên một màn mưa tanh gió máu ở Giang Nam đạo. Dù là ở Bắc Nguyên đạo Thịnh Kinh thành thì hắn cũng chẳng hề cố kị. Có mấy thế lực bị hắn diệt gọn. Thậm chí ngay cả Thanh Thành Kiếm phái, một trong Ngũ Trì kiếm phái cũng bị hủy dưới tay hắn.
Con người Tô Tín này còn cái gì không dám làm nữa?
Cho nên, Thác Bạt Dư hối hận. Ban đầu nếu như hắn có thể nhịn được cơn tức giận, không đi đối phó với Tô Tín thì có lẽ Thác Bạt thị bọn họ còn có một đường sống. Chính bản thân Thác Bạt Dư hắn cũng sẽ che chở cho Thác Bạt thị được một thời gian.