← Quay lại trang sách

Chương 1505 Mời chào (2)

Hơn mười ngàn năm qua, những bộ tộc Tây Bắc này có bộ tộc biến mất vì lí do chủ quan, chứ chưa từng có bộ tộc nào bị người ngoài diệt vong.

Thác Bạt thị mặc dù đã suy sụp nhưng thực lực kiểu gì cũng được xếp hàng trung lưu. Bên trong bộ tộc cũng có Dương Thần cảnh thế lực lớn.

Kết quả lại bị Tô Tín diệt môn trong vòng một ngày. Nghe nói, trận chiến ấy Tô Tín chỉ dùng một chiêu đã đánh chết Thác Bạt Dư, uy thế kinh thiên.

Nếu như nói diệt Thác Bạt thị chứng tỏ Tô Tín lòng dạ ác độc, có thù tất báo, thế thì việc Tô Tín đánh chết Chung Ly Viêm ngay trước mặt đông đảo các bộ tộc Tây Bắc cho thấy thực lực cường đại và mặt ưu việt của Tô Tín.

Những năm gần đây, thế lực ở Tây Bắc đạo không hề có bóng dáng ngoại lai được chỗ nào tốt với đám dị tộc Tây Bắc này.

Bất kể ngươi là tông môn hay Hoàng triều, xem biểu hiện của Chương Trung Nghiệp lúc trước là biết, căn bản chỉ là một cái bù nhìn.

Những võ giả tán tu kia ngược lại có thể sinh tồn ở Tây Bắc đạo, chỉ có điều tiền đề là hoặc bọn họ biết điều không gây chuyện, tránh xa các bộ tộc Tây Bắc. Hoặc giống đám người Kế Vô Nguyệt, Thái Tam Nguyên gia nhập Đại Tuyết Sơn. Thêm vào đó phải có thực lực kinh người. Như vậy, bọn họ cũng coi là có phân nửa là người Tây Bắc đạo. Thế nên, những bộ tộc kia cũng sẽ không cố ý nhắm vào bọn họ. Dĩ nhiên, bọn họ cũng không thể nào chiếm được lợi ích gì từ các bộ tộc Tây Bắc.

Nhiều năm như vậy, cũng chỉ có một mình Tô Tín có thể cho những bộ tộc Tây Bắc này ăn trái đắng.

Hai cuộc chiến đó khiến cho tên tuổi của Tô Tín nổi như cồn ở Tây Bắc đạo. Thậm chí, mơ hồ đã có địa vị ngang hàng với những dị tộc Tây Bắc nọ. Điều này cũng khiến nhiều người có hơi không tưởng tượng nổi.

Sau khi về lại Phi Long thành, Hoàng BỉnhThành cho là Tô Tín sẽ chờ Mộ Dung thị và các dị tộc Tây Bắc khác khai chiến. Vậy mà, Tô Tín để đám Hoàng Bỉnh Thành ở lại trong Phi Long thành, còn hắn thì tính đi kéo thêm mấy người về. Điều này cũng khiến đám người Hoàng Bỉnh Thành có chút mờ mịt.

Thanh Ly đứng một bên, nhàn nhạt nói: “Trước kia đại nhân nhà các người chiêu mộ được đám luyện đan bày trận kia về dưới quyền. Lần này e là cũng nhắm được ai rồi nhỉ?”

Tô Tín gật gật đầu, nói: “Không sai, chúng ta đến Tây Bắc đạo là để mở rộng thực lực, dĩ nhiên không thể tay không mà về được.

Ta muốn tìm mấy người có thực lực. Đương nhiên lúc này đoán chừng cũng không ít người đến nhờ cậy triều đình. Các ngươi phải tỉ mỉ sàng lọc.

Có thực lực, có năng lực thì có thể chọn vào Ám Vệ, còn lại sắp xếp vào trong quân Tây Bắc. Điều kiện của ta cũng chỉ có một, đủ thực lực là được.

Dĩ nhiên bây giờ chúng ta là cây to gió lớn, khó tránh khỏi bị người có tư tâm khó dò lẻn vào. Thanh Ly cô nương, cái này phải nhờ cô nương hỗ trợ rồi. Không biết cô nương có chịu giúp hay không?”

Hồ tộc Thanh Khâu có bí pháp Nguyên Thần rất mạnh. E là Bạch Liên giáo và Huyễn Ma đạo bây giờ cũng phải thua kém. Dùng để điều tra lòng người là quá thuận lợi.

Thanh Ly sao cũng được, gật đầu nói: “Được chứ. Dù sao ta cũng có nhiều thời gian.”

Với Thanh Ly mà nói thì người minh hữu Tô Tín này coi như là đáng tin. Dĩ nhiên điều kiện tiên quyết là đừng uy hiếp đến lợi ích của hắn.

Chút việc như vậy cũng chẳng có gì, thế nên Thanh Ly rất vui vẻ đồng ý.

Sau khi thu xếp ổn thỏa chuyện ở Phi Long thành, Tô Tín che giấu hành tung ra khỏi thành.

Mặc dù Tô Tín đoán bây giờ tinh lực của các bộ tộc Tây Bắc đều đang đặt trên người Mộ Dung thị, chắc chắn chẳng có tâm tư gì mà đi theo dõi người khác. Có điều, thời gian nhạy cảm này, Tô Tín không muốn kích động bọn họ. Vẫn là cẩn thận một chút thì tốt hơn.

Thật ra thì Tô Tín muốn chiêu mộ “Đại m Dương Thủ” Thái Tam Nguyên, Cốc chủ Bách Hoa cốc Kế Vô Nguyệt, “Đông Lưu Thần Kiếm” Nhạc Đông Lưu, ba tên võ giả Dương Thần cảnh tán tu tiến vào đất phong ấn Yêu vương ngày đó.

Thực lực của ba người này trong Dương Thần cảnh không phải quá mạnh, nhưng cũng không quá yếu. Có điều, Dương Thần cảnh thì vẫn là Dương Thần cảnh. Tô Tín muốn xây dựng thế lực của hắn thành có thể so với quân đội và Lục Phiến Môn thì cũng không chỉ cần số lượng lớn võ giả cấp thấp. Hắn cũng cần nhiều võ giả cao cấp nữa.

Bàn về thực lực, bây giờ quả thực Tô Tín rất mạnh, nhưng nếu lần nào hành động cũng cần Tô Tín tự mình xuất thủ thế thì Ám Vệ cũng có phần quá mức vô dụng.

Ba người này chính là mục tiêu Tô Tín để mắt đến từ lúc đầu. Họ cũng chính là phe dễ dàng bị hắn chiêu mộ nhất ở Tây Bắc đạo.

Ba người bọn họ mặc dù cũng là võ giả xuất thân từ Đại Tuyết Sơn nhưng vẫn bị Tây Bắc đạo bài xích như cũ. Hơn nữa, lúc tiến vào đất phong ấn Yêu vương, bọn họ cường ngạnh uy hiếp những bộ tộc Tây Bắc kia, đã đắc tội với mấy bộ tộc đó rồi. Lúc này Tô Tín mà ra tay thì có cơ may rất lớn có thể chiêu mộ được bọn họ về dưới quyền.

Quan trọng nhất là bây giờ Tô Tín có thực lực, còn có danh tiếng mới gây dựng được nữa.