← Quay lại trang sách

Chương 1515 Mạng giao thiệp của Hậu Thổ

Nàng vẫn có chút sơ ý, cứ đinh ninh rằng bây giờ Nhân tộc sa sút. Võ giả Dương Thần cảnh giống như Tô Tín hiếm như lá mùa thu, cũng không nhàn rỗi ở không mà đến Phi Long Thành. Kết quả, hôm nay lại xuất hiện một người. Điều này cũng cho nàng một bài học. Về sau Thanh Ly phải chuẩn bị cho tốt. Dù khí lực có phế đến đâu, nàng lúc nào cũng phải ghi nhớ dùng sức mạnh mạnh nhất để che giấu khí tức trên người, để cho Chân Vũ cảnh cũng không phát hiện ra.

Đến khi Thanh Ly đi, Thôi Phán quan nghi ngờ, nói: “Ngươi hẳn biết thân phận nàng ta. Ngươi thu nhận nàng ta là đang đùa với lửa đấy. Một khi bị những người khác phát hiện thì ngươi có thể rơi vào thế nguy hiểm bị toàn bộ giang hồ vây công.”

Địa Phủ không dung với giang hồ. Đối với bọn họ mà nói, không có vấn đề thiện ác chánh tà. Bọn họ cũng không thèm để ý mấy chuyện này. Dĩ nhiên vì thế cũng không thèm để ý Yêu tộc đã là dĩ vãng kia. Song, bọn họ không để ý không có nghĩa những người khác trên giang hồ cũng không để ý.

Tô Tín có thể nắm được đúng mực hay không, Thôi Phán quan kì thực vẫn rất yên tâm. Có điều yên tâm thì yên tâm chứ ảnh hưởng của chuyện này vẫn hơi lớn. Hắn cũng phải nói một câu.

Tô Tín gật gật, nói: “Điểm này dĩ nhiên ta biết. Chỉ có điều nàng có thể cho ta lợi ích rất lớn, thế nên ta mới chọn hợp tác cùng nàng. Huống chi, nói lời khó nghe, bây giờ Yêu tộc đã lay lắt rồi, bao năm qua bọn họ có xuất hiện trên giang hồ đâu?

Hơn nữa, chỉ bằng thực lực của những người đó thì vẫn chưa đủ tư cách phát hiện thân phận của Thanh Ly.

Cho nên chỉ cần Thanh Ly che giấu tốt, người bình thường căn bản không phát hiện được nàng. Lần này cũng chỉ là khinh suất, không dùng toàn lực để che giấu khí tức nên mới bị ngươi phát hiện.”

Thôi Phán quan gật đầu một cái. Chuyện như này Tô Tín tự biết chắc là được. Hơn nữa, lúc đầu kinh ngạc qua đi rồi, Thôi Phán quan cũng chẳng thấy có gì.

Dẫu sao, mấy chuyện mà Tô Tín từng làm trước kia nếu như bị rao truyền ra ngoài thì còn gây động tĩnh lớn hơn so với việc hắn câu kết cùng Yêu tộc nữa. Không có gì là không thể.

Hơn nữa, đừng nói Thanh Ly mang lại cho Tô Tín đủ lợi ích, đủ chỗ tốt. Nếu đổi lại chuyện này sang Địa Phủ bọn họ, chỉ cần Thanh Ly có thể có thực lực so được với đám Thiết Ngạo, Mạnh Kinh Niên thì Địa Phủ cũng không ngại nhận một tên Yêu tộc làm thành viên.

Tô Tín lại dẫn Thôi Phán quan đi lang thang một vòng trong thành. Mà bên phía Mộ Dung thị đúng như Thanh Ly nói, đã căng thẳng lắm rồi. Thậm chí sắp động thủ đến nơi. Có điều, hãy còn cách thời gian khai chiến thực sự một khoảng.

Ngay lúc Tô Tín và Thôi Phán quan đi lang thang, các bộ tộc Tây Bắc cũng đã tập trung xong lực lượng, tiếp về hướng Mộ Dung thị.

Song, lúc đầu những dị tộc Tây Bắc này chọn cách vây công không đánh. Trước tiên dùng thế lực uy hiếp, để Mộ Dung Long Thư bỏ ý định tấn thăng Chân Vũ của hắn.

Chỉ có điều tin tức này với Tô Tín mà nói thì thật là buồn cười. Mộ Dung thị chắc chắn không đồng ý.

Giống như năm xưa Cơ Hạo Điển muốn chuyển Nguyên Thần, tu luyện bí pháp trường sinh. Dù có các đại tông môn đưa cường giả Chân Vũ cảnh ra mặt, Cơ Hạo Điển vẫn không mảy may buông tha. Bây giờ đổi lại thành Mộ Dung Long Thư thì dĩ nhiên, hắn càng không thể bỏ qua cơ hội tấn thăng Chân Vũ được rồi.

Những người có chút hiểu biết trong số các bộ tộc này, ví như Bách Lý Trường Không, bọn họ càng mong ngay lập tức ra tay diệt Mộ Dung thị, tránh cho đêm dài lắm mộng.

Nhưng vấn đề là trước mắt liên minh những bộ tộc này không có lấy một người cầm đầu, nên ai cũng có lòng riêng.

Thực lực của Mộ Dung thị và những bộ tộc đầu quân cho mình cộng lại mặc dù thua xa bọn họ. Có điều, một khi đã đánh thì nhất định sẽ có thương vong. Thậm chí ngay cả chuyện diệt tộc cũng có thể xảy ra.

Thế nên, có vài bộ tộc tiếc thực lực của mình. Với họ, nếu có thể không đánh thì không đánh.

Kết quả, cả đám liền chặn trước cửa Mộ Dung thị, muốn dùng uy áp Mộ Dung thị. Thế nhưng lại bị Mộ Dung Tông Chính thẳng thừng cự tuyệt. Hơn nữa còn tranh tài một trận với đám người Bách Lý Trường Không. Song chỉ là một chọi một xuất thủ, không có quá nhiều cường giả ra tay.

Có điều, một chọi một dò xét như vậy thôi mà đám người Bách Lý Trường Không cũng thua rất thảm.

Trên mặt thực lực vốn chỉ có người của Chung Ly thị chống đỡ được với Mộ Dung Tông Chính. Bọn họ có những võ giả Dương Thần cảnh khác, nhưng không ai địch lại nổi Mộ Dung Tông Chính.

Kết quả bây giờ, hai người mạnh nhất Chung Ly thị đã bị Tô Tín chém chết hết. Võ giả Dương Thần cảnh thông thường còn lại vừa lên đã bị Mộ Dung Tông Chính nghiền ép. Đánh mấy chục chiêu đã bại. Khí thế đám người Bách Lý Trường Không cũng vì thế mà giảm nhiều.

Sau khi Tô Tín nghe được tin này bèn cười lạnh một tiếng. Liên minh của đám người này quả nhiên không đáng tin cậy, chẳng chút quyết đoán nào.

Dĩ nhiên, chuyện này không liên quan gì đến hắn. Cái Tô Tín chờ chính là một cơ hội. Cơ hội bọn họ thật sự chém giết đến đỏ cả mắt.

Đã qua ba ngày, bên phía Mộ Dung thị vẫn không suy suyển nhưng bên phía Hậu Thổ đã luyện chế xong Phi Huyết Kiếm cho Tô Tín.