← Quay lại trang sách

Chương 1519 Nhúng tay

Mà nhìn lại, bên các bộ tộc lớn còn chín tên võ giả Dương Thần cảnh.

Dĩ nhiên, cái này cũng được coi là tương đối thảm rồi. Trước đó bọn họ có đến mười ba người. Kết quả bị Tô Tín diệt mất hai. Mới rồi lại chết mất hai. Có điều, dù là vậy thì sớ người của bọn họ cũng vượt xa Mộ Dung thị. Vì vậy, đám người Mộ Dung Tông Chính bị bọn họ đánh bẹp.

Mọi người đã dần dần ép tời gần chỗ Mộ Dung Long Thư bế quan. Một tên võ giả Dương Thần cảnh trước đó nương nhờ vào Mộ Dung thị bấy giờ thấy không ổn liền xoay người bỏ chạy!

Hắn cũng là người chấp chưởng của một bộ tộc. Lúc đầu nương nhờ Mộ Dung thị cũng là bởi vì có dã tâm, muốn mượn cơ hội Mộ Dung thị có người tấn thăng Chân Vũ, đầu quân về dưới trướng, tạo tiền đồ tốt cho bộ tộc của hắn.

Kết quả lần này hình như hắn đánh cuộc bị sai rồi. Mộ Dung Long Thư không tấn thăng Chân Vũ, ngược lại còn bị đối phương đuổi cùng giết tuyệt!

Có điều, đánh cuộc sai thì sai, hắn cũng không muốn sai đến cùng.

Trong tương lai, bộ tộc bọn họ ắt sẽ bị những bộ tộc khác bài xích. Nhưng ít nhất vẫn còn cơ hội ở lại Tây Bắc đạo.

Chẳng may bọn họ cương quyết đến cùng thì kết quả chờ đợi hắn đúng là hoàn toàn diệt tộc!

Thấy cảnh này, đáy lòng Mộ Dung Tông Chính thầm mắng đám người này quả là gió chiều nào theo chiều nấy. Lần này, nếu Mộ Dung thị có thể nắm hoàn toàn Tây Bắc trong tay thì điều đầu tiên phải dọn dẹp chính là đám người này!

Dĩ nhiên, tên võ giả Dương Thần cảnh này thoát đi cũng không chỉ khiến áp lực lên Mộ Dung thị tăng mạnh. Hắn vừa đi, hai tên võ giả Dương Thần cảnh đầu quân cho Mộ Dung thị khác cũng sinh ý muốn đi.

Bọn họ chẳng qua là nương nhờ vào Mộ Dung thị chứ không phải là bán cho Mộ Dung thị. Dĩ nhiên sẽ không chết vì Mộ Dung thị như Mộ Dung Đình.

Bọn họ không dễ dàng gì mà tu luyện đến được Dương Thần cảnh, lúc này có nhất thiết phải tử chiến vì Mộ Dung thị không?

Hơn nữa, thấy người đầu tiên thoát đi, các đại bộ tộc ở Tây Bắc nhất thời khí thế bừng bừng, càng liều chết xung phong. Một đám cường giả xuất thủ, vô số đình đài lầu các, trang viện của Mộ Dung thị đều đã thành cát bụi!

Lúc này, ở chỗ bế quan dưới đất, Mộ Dung Long Thư có thể tưởng tượng ra cảnh tượng bên ngoài. Hắn không kiềm được mà thở dài một cái.

Chỉ còn một bước nữa là hắn đã có thể hoàn toàn luyện hóa được Chân Long nội đan này. Có điều, người bên ngoài dường như không muốn cho hắn được cơ hội này. Thế nên, hắn vẫn phải xuất thủ. Bằng không, đến lúc người Mộ Dung thị đã chết hết thì hắn tấn thăng thành Chân Vũ cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa.

Dù sao cũng chỉ còn thiếu một bước là luyện hóa được nội đan rồi. Trong lúc chiến đấu dùng áp lực luyện hóa thì cũng thế thôi. Tấn thăng Chân Vũ trước mắt một đám cường giả Tây Bắc đạo mới có thể cho họ thấy được thực lực của Mộ Dung thị!

Trong mắt Mộ Dung Long Thư lộ sát cơ, bước ra một bước, thân hình biến mất trong gian mật thất.

Ở Tây Bắc đạo, Mộ Dung Long Thư cũng được coi là một nhân vật truyền kỳ, cũng coi như là người duy nhất có hy vọng tấn thăng Chân Vũ cảnh trong những năm gần đây.

Mặc dù, đã mấy thập niên rồi Mộ Dung Long Thư không xuất thủ, những võ giả khác của Mộ Dung thị cũng không gia nhập Đại Tuyết Sơn. Nhưng chỉ bằng uy danh của một mình hắn cũng đã đủ để chống lưng cho toàn bộ Mộ Dung thị rồi.

Cho nên, sau khi Mộ Dung Long Thư đi ra từ đất bế quan, mọi người lúc nãy vẫn đang chém giết bấy giờ thần sắc nghiêm lại. Bên phía Mộ Dung thị khí thế nhất thời dâng cao. Còn đám người Bách Lý Trường Không trên mặt ai nấy trở nên nghiêm trọng.

Nhìn Mộ Dung thị máu chảy thành sông, Mộ Dung Long Thư không biến sắc, hắn chỉ nhàn nhạt nói: “Vốn cây cùng một cội, sao lại đấu đá nhau thế này?

Ngươi và ta đều là võ giả Tây Bắc. Tương lai ta tấn thăng Chân Vũ cũng là tăng cường thực lực cho toàn bộ Tây Bắc đạo ta. Chẳng lẽ các ngươi không đợi được nữa, muốn tiêu diệt Mộ Dung thị ta sao?”

Bách Lý Trường Không lạnh nhạt nói: “Mộ Dung tiền bối, có một số việc ngươi hẳn hiểu. Trước mắt ở Tây Bắc đạo không dung được hai Chân Vũ cảnh. Mộ Dung thị muốn quật khởi, ắt sẽ thâu tóm bọn ta. Bọn ta không muốn bị thôn tính, nên chẳng còn cách nào khác mới phải phản kích.”

Mộ Dung Long Thư lắc lắc đầu, nói: “Tây Bắc đạo đã chia năm xẻ bảy từ lâu, chẳng lẽ không nên xuất hiện một người có thể nắm đại cục trong tay hay sao?

Đại Tuyết Sơn không thể làm người này, Mộ Dung thị ta muốn làm mà các ngươi lại không cho phép. Các ngươi có biết, tương lai các ngươi sẽ là tội nhân của cả Tây Bắc đạo hay không?”

Quát lên câu nói sau cùng, giọng nói như lôi đình, thiên địa biến sắc. Uy thế trùng tiêu khiến mọi người ở đây kinh hãi không thôi. Bọn họ thậm chí còn nghi ngờ Mộ Dung Long Thư đã sắp bước vào cảnh giới Lục địa thần tiên!

Chỉ có Tô Tín đứng trong bóng tối cười nhạt, có lúc, lòng tin đúng thật là có ý nghĩa.

Thật ra thì Mộ Dung Long Thư hãy còn xa bước bán bộ Chân Vũ. Chẳng qua hắn chỉ ăn được một viên giao long nội đan bình thường. Hơn nữa còn không phải là có sức mạnh Chân Vũ, chỉ có sức mạnh Dương Thần cảnh.