Chương 1520 Nhúng tay (2)
Bình tâm mà nói, giao long nội đan Dương Thần cảnh này đúng là có trợ giúp cho Mộ Dung Long Thư. Chỉ có điều không tạo được biến đổi gì, nhiều nhất cũng chỉ có thể làm cho thực lực của hắn càng thêm thâm hậu một chút mà thôi.
Ngược lại, khí tức Long Nguyên mà Tô Tín nhét vào Chân Long nội đan kia trái lại còn có ích với Mộ Dung Long Thư hơn.
Công pháp Thiên Long Hóa Vũ Quyết của Mộ Dung thị vốn được sáng tạo ra từ Long khí, thuộc Vương đạo phương pháp, uy năng hạo nhiên, vô cùng khoáng đạt.
Mặc dù Tô Tín chỉ nhét vào đó mấy luồng khí tức chân long nhưng trên thực tế, nó vẫn có tác dụng trợ giúp rất lớn với tu vi của Mộ Dung Long Thư. Thậm chí, khiến trình độ Thiên Long Hóa Vũ Quyết của hắn tiến thêm một bước.
Dĩ nhiên, chuyện này tạo cho Mộ Dung Long Thư có lòng tin, để hắn không hoài nghi viên Chân Long nội đan này là thật hay giả.
Chính là vì ôm tâm lý như vậy nên trước mắt, Mộ Dung Long Thư vô cùng hung hăng. Mặc dù hắn còn chưa có thực lực bán bộ Chân Vũ cảnh nhưng hiển nhiên đã có khí thế bán bộ Chân Vũ cảnh rồi.
Khi nãy, nếu không phải là người biết nội tình thì với uy nghiêm trong tiếng quát của hắn quả thực đã cho rằng hắn đạt tới bán bộ Chân Vũ, sắp tấn thăng Chân Vũ đến nơi rồi.
Mà đám người Bách Lý Trường Không cũng bị Mộ Dung Long Thư làm cho giật mình. Có điều dẫu sao bọn họ cũng đã đến bước đường này, sớm đã không có cơ hội quay đầu. Thế nên, những người đó cũng cắn răng xông đến hướng Mộ Dung Long Thư.
Mộ Dung Long Thư cười lạnh một tiếng, ngón tay nhập lại làm kiếm. Trong nháy mắt thiên long gào thét. Thiên Long Hóa Vũ quyết của Mộ Dung thị được hắn phát huy đến trình độ cao nhất.
Hai bên lại một lần nữa bắt đầu chém giết. Lần này có thêm cao thủ là Mộ Dung Long Thư, hai bên bất phân thắng bại. Hơn nữa, với việc khí thế Mộ Dung thị đại chấn, Mộ Dung Long Thư lại thậm chí dùng toàn lực xuất thủ chém giết một tên võ giả Dương Thần cảnh. Những bộ tộc Tây Bắc liên minh với nhau lại bị Mộ Dung thị và số người ít ỏi của họ bức lui từng bước.
Thấy cảnh này, Tô Tín lắc đầu một cái. Đám người của các bộ tộc Tây Bắc kia mặc dù thực lực không tệ. Cứ lấy ra một bộ tộc thì thực lực cũng không vừa, nhưng liên hiệp lại thì lại thành một đám người ô hợp.
Trước mắt, cuộc đấu của hai bên về quy mô đã là một trong ba trận lớn nhất trên giang hồ trong những năm gần đây rồi.
Cái đứng đầu dĩ nhiên là Quan Thiên Yến ở Thịnh Kinh thành. Lần đó Lục địa thần tiên có chút thực lực trên Thiên bảng giao thủ lẫn nhau, được người đời truyền tụng là kỳ thần, là đại chiến có thể được lưu vào sử sách.
Còn trận đứng thứ hai chính là lần Tô Tín dẫn theo một đám cường giả Đại Chu vây xiết Thanh Thành Kiếm phái. Trận chiến ấy chỉ riêng võ giả Dương Thần cảnh tham chiến đã có đến hơn mười người. Trong đó còn có cả Chân Vũ cảnh “Đấu Nguyên Thiên Tôn” Triệu Vũ Niên.
Mà cuộc nội chiến của Tây Bắc đạo trước mắt đây đủ để được xếp vào một trong ba trận đứng đầu. Ngẫu nhiên là, cả ba trận chiến này đều có Tô Tín tham dự, cho nên hắn càng xem liên minh các bộ tộc Tây Bắc đạo này là phế vật.
Ngày xưa, Đại Chu bọn họ vây xiết Thanh Thành Kiếm phái, trong đó còn có sự tham gia của Thiên Đình và Địa Phủ. Song, Tô Tín nắm toàn cục trong tay, quân đội cường giả đứng ra điều động. Bất kể là đại cuộc hay là tiểu tiết đều có người đứng ra phụ trách. Tất cả đều ngay ngắn, có trình tự, trực tiếp lấy thực lực mang tính áp đảo mà vây giết Thanh Thành Kiếm phái.
Liên minh các bộ tộc Tây Bắc đạo này, rõ ràng thực lực mạnh hơn gấp mấy lần so với Mộ Dung thị nhưng mà vẫn đánh khổ cực như vậy. Thậm chí, nhìn cũng không nhìn nổi nữa. Tô Tín cũng không biết nên nói cái gì cho phải. Quả thực là vô cùng phế vật.
Có điều như vậy vừa hay, cũng đến lượt đám người Tô Tín ra sân rồi.
Khi một cuộc chiến đánh đến lúc võ giả Dương Thần cảnh cũng phải bắt đầu ngã xuống thì ắt sẽ biến thành cuộc chiến diệt môn mù quáng. Hệt như Tô Tín và Thanh Thành Kiếm phái vậy.
Trước mắt, Mộ Dung thị và những bộ tộc Tây Bắc này cũng như vậy. Có điều, bởi vì những bộ tộc Tây Bắc này quá phế, vốn đang chiếm ưu thế lại bị đánh thành như vậy. Thế nên cũng chỉ có thể do Tô Tín ra tay, “giúp bọn họ” một chút.
Ngay lúc Mộ Dung Long Thư chuẩn bị bùng nổ giải quyết đối phương cùng một lúc, một đạo huyết sắc kiếm quang ầm ầm giáng xuống, uy năng phá hư không. Trong kiếm quang kia hệt như ẩn chứa biển máu ngập trời, vô cùng u ám, giết chóc, tịch diệt khí tức đều lưu chuyển bên trong đó, uy năng cực kỳ kinh khủng.
Sắc mặt Mộ Dung Long Thư nhất thời biến đổi. Thiên Long trường kiếm hình dáng hoa lệ trong tay hắn chuyển một cái. Kiếm khí dũng động, hóa thành long ngâm gào thét. Tuy nhiên cũng không thể phá được đạo kiếm quang kinh khủng kia. Ngược lại, còn bị bức lui hơn mười trượng.
“Ngươi là người phương nào?”
Mộ Dung Long Thư nhìn về phía Tô Tín, ánh mắt tràn đầy vẻ kiêng kỵ.
Hắn có thể khẳng định Tô Tín không phải võ giả xuất thân Tây Bắc đạo. Song, thực lực tự thân lại cường hãn đến kinh người. Thậm chí ngay đến Mộ Dung Long Thư hắn bấy giờ cũng kinh hãi không thôi.