Chương 1560 Đánh đổi (2)
Sắc đẹp của Lâm Mạn Dĩnh vốn không tệ. Bằng không nàng ta cũng sẽ không bị Giang công tử nhìn trúng, muốn bắt nàng ta đem tặng cho lão tổ làm công cụ thải bổ.
Lúc này, trong quá trình nàng ta giãy giụa lại làm vạt áo nàng ta rới xuống một chút, đôi gò bồng trắng như tuyết trước ngực lộ ra. Vẻ quyến rũ rộ lên trong mắt, hút hồn hệt như nước hồ xuân.
Lâm Duyên Đường há miệng trợn mắt nhìn con gái hắn. Hắn có thể làm ra chuyện lấy oán báo ân, hãm hại ân nhân của mình nhưng hắn đối xử với con gái rất tốt. Cho dù vào phút giây sau cùng hắn cũng phải dẫn theo con gái duy nhất của mình chạy thoát thân. Không ngờ vào lúc nguy cơ nhất, người đâm cho hắn một đao lại chính là đứa con gái mà hắn vẫn luôn cưng chiều này!
Chỉ có điều, bấy giờ trong lòng Lâm Mạn Dĩnh đã không còn người phụ thân là Lâm Duyên Đường nữa. Với nàng ta mà nói, mong muốn nhất bây giờ chính là còn sống!
Lâm Mạn Dĩnh trời sinh quyến rũ. Thậm chí mới vừa thành niên đã có danh xưng là đệ nhất mỹ nhân Lâm Dương phủ.
Quang trọng nhất chính là thiên phú võ đạo của nàng ta cũng không tệ. Hơn hai mươi tuổi đã tấn thăng Tiên Thiên. Thế nên, Lâm Mạn Dĩnh không muốn phải ở nơi nhỏ như Lâm Dương phủ này cả đời. Đời này nàng nhất định phải gả cho hào kiệt giang hồ hay là thiếu gia công tử đại thế gia nào đó. Vậy mới xứng với thân phận của nàng ta.
Nhưng kết quả, hào kiệt giang hồ, thiếu gia công tử không đến. Người đến lại là Giang công tử muốn bắt nàng ta làm công cụ thải bổ cho lão già khú Giang gia kia.
Dĩ nhiên Lâm Mạn Dĩnh không cam lòng làm vật phẩm bị người ta đưa đi. Hơn nữa nàng ta cũng từng tu luyện võ đạo, tu vi còn không thấp. Công cụ thải bổ là gì dĩ nhiên nàng ta biết vì thế mới chọn cách chạy trốn. Dù cho có phải bán đứng đám người Hinh nhi mới vừa giúp đỡ bọn họ, nàng ta cũng nhất định phải trốn.
Thấy Tô Tín trước mặt, Lâm Mạn Dĩnh lại nảy ra ý tưởng khác.
Tô Tín người này tuổi còn trẻ đã có chức vị cao, trấn thủ Tây Bắc. Có thể nói là giang hồ cự phách hùng bá một phương. Bản thân Tô Tín cũng có thực lực Dương Thần cảnh, hoàn toàn có thể tranh phong với cường giả thế hệ trước trên giang hồ.
Người như vậy với Lâm Mạn Dĩnh mà nói thì đúng là phu quân lí tưởng của nàng ta. Bởi vậy, nàng ta dùng hết thủ đoạn, muốn câu dẫn Tô Tín. Dù chỉ có được một đêm với Tô Tín cũng đáng. Ít nhất như thế cũng giữ được tính mạng của nàng ta.
Lâm Mạn Dĩnh rất có lòng tin với mị lực của mình. Nhưng Tô Tín chỉ nhìn nàng ta một cái. Cái nhìn này nhất thời khiến nàng ta thấy như bị rơi vào hầm băng!
Thân hình Lâm Mạn Dĩnh từ từ bay lên trời. Chân khí vô hình nâng cả cơ thể nàng ta lên. Lúc này, trong đầu nàng ta, Lâm Mạn Dĩnh thấy mình như đang đi qua mười tám tầng địa ngục vậy. Đao tước phủ chém, chảo dầu lăng trì, mỗi một kiểu đều giống hệt như thật làm cho nàng ta phải lớn tiếng kêu khóc. Ngô Cửu Sơn đứng một bên nghe thấy mà mím chặt môi.
Có lúc, chịu hành hạ đau đớn không phải đau khổ nhất. Hành hạ tinh thần mới sợ.
Tô Tín không phải người thích hành hạ người khác. Dù có lúc hắn cũng phải dùng ít thủ đoạn hung tàn để lập uy, thế nhưng đó cũng là việc có mục đích.
Hiện tại, Tô Tín làm vậy chỉ là đang hành hạ người khác. Không ai có thể đụng vào Hinh nhi mà vẫn sống được an nhàn cả. Tô Tín muốn bọn họ đến chết cũng không được chết thoải mái!
Dáng vẻ lúc này của Lâm Mạn Dĩnh hù không ít người, bao gồm cả Đường Đường.
Mặc dù nàng hận phụ tử Lâm Duyên Đường sao không chết đi, tuy nhiên nàng cũng không muốn dùng thủ đoạn tàn nhẫn thế này mà hành hạ người khác.
Lúc này, khuôn mặt kiều diễm xinh đẹp của Lâm Mạn Dĩnh đã méo mó đến cực hạn, gần giống như là ác quỷ vậy.
Hơn nữa, cơ thể của nàng ta cũng đang không ngừng co quắp lại chẳng khác gì trúng tà.
Mãi đến nửa khắc sau, Lâm Mạn Dĩnh không co quắp nữa nhưng khí tức trên người nàng ta cũng suy yếu cực hạn. Cuối cùng ngã xuống đất, trong đôi mắt vẫn còn nhìn ra được vẻ kinh hoàng vô tận!
Ngô Cửu Sơn đứng ở một bên có hơi run, trong lòng thầm nhủ đòn này của Tô đại nhân quá mức kinh người. Hắn không giết Lâm Mạn Dĩnh nhưng lại khiến cho Lâm Mạn Dĩnh bị dọa chết!
Về việc có thể hù dọa chết người hay không, điểm này Ngô Cửu Sơn không hề nghi ngờ gì.
Võ giả tâm chí vững vàng. Lúc rèn luyện thân thể dù không rèn luyện môn pháp tinh thần lực, nhưng tinh thần lực của họ cũng mạnh hơn người bình thường rất nhiều.
Thế vậy mà Tô Tín lại dùng ảo ảnh vây lấy Lâm Mạn Dĩnh, khiến cho nàng ta bị ảo ảnh dọa đến chết vì sợ. Thủ đoạn này có thể nói là kinh khủng. Ít nhất Ngô Cửu Sơn chưa từng thấy qua.
Bấy giờ, Tô Tín lại đưa mắt sang nhìn Lâm Duyên Đường. Lâm Duyên Đường bị nhìn trúng mà nhất thời run lên một cái.
Không ai muốn chết cả. Có điều, trên thế giới này có rất nhiều chuyện còn đáng sợ hơn cả cái chết.
Vì vậy, Lâm Duyên Đường nhanh chóng quyết định, dùng một chưởng đánh vào ngực mình. Dù có tự sát cũng không muốn chịu đựng cảm giác sống không bằng chết này.
Chỉ tiếc, Lâm Duyên Đường tính nhầm. Ấy chính là với thực lực của hắn mà muốn chết trước mặt Tô Tín thì quả là khó!