Chương 1561 Giang gia
Trong nháy mắt hắn muốn đánh vào ngực, trong mắt Tô Tín nhất thời lóe lên vẻ kì dị. Đôi mắt Tô Tín giống như hóa thành vực sâu, kéo người khác vào trong đó.
Rất nhanh, động tác của Lâm Duyên Đường dừng lại. Tô Tín đưa tay đặt lên đầu Lâm Duyên Đường, nhất thời, cả người hắn ta bắt đầu run rẩy. Chỉ chốc lát sau đã miệng sùi bọt mép, cuối cùng cũng đi đời.
Ngô Cửu Sơn đứng một bên thấy thế lại run lên. Đấy chính là phương pháp sưu hồn, thủ đoạn của ma đạo. Thậm chí ngay cả ma đạo hiện thời cũng rất ít dùng đến nó. Bởi nó không chỉ bị nhân sĩ chính đạo lên án mà còn khiến trời đất oán hận. Không chỉ vậy, nó còn ảnh hưởng chút ít đến tu vi.
Phương pháp sưu hồn này là dùng tinh thần lực cường đại của bản thân, xâm nhậm vào trong đầu kẻ địch, cưỡng ép tìm cho ra cái bản thân mong muốn.
Hành động này còn đau đớn hơn cả giết người. Bởi thế nên một vài tông môn chính đạo mới cấm chế tà thuật ma đạo này. Một khi nó xuất hiện thì phải diệt ngay.
Vậy nên, hiện thời ma đạo suy thoái, dù là Huyễn Ma Đạo cũng không dùng thủ đoạn tà thuật này nữa. Giờ cũng chỉ còn Bạch Liên giáo dùng mà thôi.
Tất nhiên, điều khiến những tông môn ma đạo kia bỏ qua thủ đoạn này không phải vì chính đạo phản đối. Dẫu sao ma đạo dù có suy thoái bọn họ cũng chẳng dễ bị hù sợ đến nước này.
Điều khiến bọn họ thực sự không dùng đến thủ đoạn kia nữa là bởi vì sưu hồn thuật dùng nhiều quả thực sẽ khiến trời đất oán hận. Mảnh ghép ký ức của đối phương bị ngươi cưỡng ép tìm đến rồi còn hấp thu nó. Với người thi thuật, thì đây là một loại tăng thêm tổn thương cho tinh thần lực. Mặc dù bên ngoài thì nhìn không thấy nhưng tích tụ lâu dài cũng sẽ tạo thành phản phệ nhất định. Tác dụng phụ quá lớn.
Có điều, với cường độ tinh thần của Tô Tín hiển nhiên hắn không sợ chuyện này. Huống chi trước mắt đừng nói là sưu hồn thuật, dù cho có là bí pháp ác độc hơn nữa Tô Tín cũng dùng được.
Tô Tín ném thi thể của Lâm Duyên Đường qua một bên, thở dài một cái, nói với Ngô Cửu Sơn: “Tìm tài liệu về Giang gia ở Tề Châu phủ Đông Bình đạo cho ta.”
Trong lòng Ngô Cửu Sơn cả kinh. Lại là Giang gia Tề Châu phủ!
Giang gia Tề Châu phủ này cũng được coi như là đại tộc ở Đông Bình đạo. Có điều, nếu các ngươi chọc nhầm vào Tô đại nhân thì đừng nói là đại tộc, dù các ngươi có là lục đại thế gia thì cũng không được yên thân.
Khi nãy, Tô Tín dùng phương pháp sưu hồn cưỡng ép tìm được tin tức về Giang gia trong đầu Lâm Duyên Đường, kết hợp với tài liệu của Ngô Cửu Sơn, Tô Tín cũng đại khái biết được lai lịch của đối phương.
Giang gia dám động đến đệ tử Dịch Kiếm Môn chính là thế lực không nhỏ ở Đông Bình đạo.
Trong tộc có một võ giả Dung Thần cảnh, còn có mấy tên võ giả Hóa Thần cảnh.
Ở chỗ có tông môn hàng đầu, chút thế lực này chẳng tính là gì, nhưng ở Đông Bình đạo chẳng có nổi một một võ giả Dương Thần cảnh thì thế lực này cũng quả không tệ.
Hơn nữa, Đông Bình đạo vốn là địa bàn của Cái Bang. Nơi đây vốn cũng không giàu có gì. Trong bốn mươi chín đạo Đại Chu, cảm giác tồn tại của nơi này cực thấp. Từ sau khi Bang chủ Cái Bang mất tích, Đông Bình đạo này hoàn toàn không còn người dẫn đầu. Người thống trị chính là mấy thế lực nhất lưu có Dung Thần cảnh như Giang gia.
Giang gia lão tổ Giang Nguyên Thần thọ nguyên cũng đã cao. Thậm chí cũng chuẩn bị bắt đầu bế quan tu dưỡng, dùng cách thức bớt động võ công để đạt mục đích dưỡng sinh. Nhưng không biết từ lúc nào, Giang Nguyên Thần này lại dính líu đến con đường Mật tông, chiếm được phương pháp song tu từ Mật tông. Hoặc chính là nói phương pháp thải bộ thì phù hợp hơn.
Dựa vào bí pháp này, hắn không chỉ kéo dài thọ nguyên của mình mà bản thân lại càng có hy vọng tấn thăng Dương Thần cảnh, dẫn dắt Giang gia bọn họ từ một gia tộc sắp rớt xuống hàng nhị lưu lại một lần nữa nắm chắc địa vị trong hàng nhất lưu. Thậm chí, còn khiến cho Giang gia bọn họ được xếp vào một trong ba thế gia hàng đầu trong hàng nhất lưu.
Người đụng vào đám Hinh nhi chính là đệ tử đời thứ ba của Giang gia, Giang Vọng. Bản thân Giang Vọng mặc dù thiên phú rất miễn cưỡng nhưng bởi vì cháu trai Giang gia ít ỏi. Huyết mạch dòng dõi đích tôn đời thứ ba chỉ có năm người. Vì vậy Giang Vọng cũng được các trưởng bối Giang gia nuông chiều sinh hư.
Nắm được những tài liệu này, Tô Tín không khỏi cười nhạt trong lòng. Hắn vốn còn tưởng rằng Giang gia này có thực lực gì lắm mới dám động đến đệ tử Dịch Kiếm Môn. Bây giờ nhìn lại, có vẻ như Giang gia lão tổ Giang Nguyên Thần cũng không biết chuyện này.
Tuy nhiên, Giang Nguyên Thần có biết hay không cũng không còn quan trọng. Con người ai cũng phải trả giá cho quyết định của mình. Hinh nhi là cái vảy rồng ngược của Tô Tín. Ai dám đụng vào Hinh nhi, bất kể đúng sai, tất cả đều bị tru diệt! Đây cũng là thái độ của Tô Tín.
Sau khi những võ giả Ám Vệ khác đến, Tô Tín ngay lập tức dẫn người đến Tề Châu phủ. Mà lúc này, bên trong Tề Châu phủ, Giang gia cũng đang chuẩn bị cho lễ mừng thọ của Giang Nguyên Thần.
Thật ra, phần lớn võ giả đều không có thói quen mừng sinh thần. Dù sao khi đến được cảnh giới Hóa Thần, chỉ cần không xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì thọ nguyên cũng phải hơn trăm năm. Hàng năm lại mừng sinh thần thì quá phiền.