← Quay lại trang sách

Chương 1563 Ta tới giết người

Giang gia bọn họ gặp chuyện gì thế này? Cùng lúc đắc tội với hai giang hồ cự phách. Hơn nữa người nào người nấy cũng đều ác!

Mạnh Kinh Tiên thì không cần phải nói. Người này từng một người một kiếm chỗng đỡ cho Dịch Kiếm Môn. Đừng thấy đã lâu rồi hắn không xuất thủ mà xem thường, khi trước, lúc Dịch Kiếm Môn và Cản Thi phái đánh một trận, hắn từng giết bao nhiêu người rồi? Huống chi, Dịch Kiếm Môn từ trên xuống dưới đều điên cuồng hết! Là dạng có thể vì một thứ không rõ ràng mà mạng đổi mạng với người đó!

Hơn nữa, danh tiếng của Tô Tín trên giang hồ không khác gì sát thần chuyển thế. Đi đến đâu là dấy lên một màn mưa tanh gió máu.

Nghe nói gần đây Tô Tín được phong là Tiết Độ Sứ Tây Bắc đạo. Chưa đến một năm, hắn đã khuấy đảo sóng to gió lớn ở toàn bộ Tây Bắc đạo rồi. Cũng không biết lại có thêm bao nhiêu người chết nữa.

Tất cả mọi người đưa mắt nhìn Giang Vọng. Chuyện này khiến Giang Vọng lúc nãy còn đang dương dương tự đắc bỗng dưng cảm giác trong lòng bất an. Hắn không khỏi nói: “Sợ cái gì? Giang gia chúng ta bây giờ không còn như trước. Có chư vị thượng sư Mật tông hỗ trợ, việc gì phải sợ Dịch Kiếm Môn và Tô Tín đó chứ?”

Bỗng nhiên, Giang Nguyên Thần cười một tiếng, giây lát sau giáng xuống một cú tát, đánh cho Giang Vọng té bay ra ngoài, nôn máu.

“Nghiệt chướng! Ngu si! Ngươi biết ngươi mang phiền toái lớn gì về cho Giang gia không?”

Lúc này, trong lòng Giang Nguyên Thần cũng nổi ý giết quách Giang Vọng cho xong. Mật tông không sợ Dịch Kiếm Môn, không sợ Tô Tín nhưng Giang gia bọn họ sợ chứ!

Cái câu, người không biết không sợ chính là đang nói người như Giang Vọng.

Trước đây chẳng qua hắn chỉ là cậu ấm công tử ăn uống ham chơi. Mấy tông môn đứng đầu trên giang hồ hắn chẳng biết được cái nào. Dù bây giờ bắt hắn kể tên Ngũ Phái Trì Kiếm gồm những phái nào, e là hắn cũng không kể được.

Sau đó, hắn làm cho Giang Nguyên Thần vui vẻ, được truyền thụ bí pháp song tu mới có thể tấn thăng đến cảnh giới Tiên Thiên. Nhưng từ trong xương cốt Giang Vọng vẫn chỉ là tay công tử ăn chơi.

Căn bản Giang Vọng cũng không biết thực lực của Dịch Kiếm Môn mạnh nhường nào, cũng không biết Tô Tín kinh khủng bao nhiêu. Bởi vậy, đến tận lúc này hắn cũng không ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.

Giang Nguyên Thần thở dài một cái, nói: “Trương Hiển Quang, lần này ngươi làm đúng. Nếu quả thực đụng vào bọn họ thì chúng ta đúng là đã kết tử thù với Dịch Kiếm Môn và Tô Tín rồi.”

“Lão tổ, vậy chúng ta làm sao bây giờ?” Một đám đệ tử Giang gia hỏi.

Giang Nguyên Thần nói: “Trước mắt chuyện cũng xảy ra rồi, có hối hận cũng vô dụng. Có điều may thay chúng ta cũng chưa làm gì quá mức. Lát nữa các ngươi phái người đổi chỗ khác cho mấy đệ tử Dịch Kiếm Môn đó, hầu hạ ăn uống cho đàng hoàng.

Lão đại, lão nhị, các ngươi lập tức đi mời mấy vị thượng sư Mật tông đến. Nhờ bọn họ giúp đỡ một chút, có bọn họ ra mặt thì chắc sẽ không sao.”

Mọi người gật đầu một cái, lập tức đi sắp xếp.

Bên ngoài, tân khách cũng tới cả. Giang Nguyên Thần không muốn lộ vẻ lo sợ cho người ngoài thấy nên cũng đổi vẻ mặt khác mà ra ngoài đón khách.

Lúc này, ở ngoại giới, Tô Tín đã mang theo một đám võ giả Ám Vệ bao vây toàn bộ Giang gia. Dĩ nhiên, cảnh này lọt vào mắt Thái Tam Nguyên không khác gì dùng dao mổ trâu giết gà. Chỉ có một tên Dung Thần cảnh thôi, diệt cả gia tộc của hắn có thể nói là dễ như bỡn.

Có điều nếu Tô Tín muốn làm vậy thì cứ để hắn vui là được.

Nghe thanh âm trong Giang gia vọng ra, Tô Tín nhàn nhạt nói: “Lễ mừng thọ à? Ngày tốt đấy. Vừa hay hôm nay cũng cho họ làm ngày giỗ luôn.”

Tô Tín xoay người nói với Lý Phôi: “Lát nữa ngươi dẫn người đi cứu đám Hinh nhi ra trước.”

Lý Phôi gật đầu một cái. Ngay lập tức dẫn hơn mười tên võ giả Ám Vệ biến mất không tung tích.

Bây giờ Tô Tín không còn lo lắng cho an nguy đám người Hinh nhi nữa. Ngô Cửu Sơn là Tổng bộ đầu Đông Bình đạo. Hắn sớm đã nghe nói chuyện Giang gia lão tổ bế quan. Trước khi hắn xuất quan, đám Hinh nhi sẽ không có việc gì.

Mặc dù Giang Nguyên Thần có chuyện phiền lòng, nhưng lúc này hắn vẫn ngồi ghế chủ vị trong đại sảnh, mời rượu hàn huyên với một đám võ giả ở Đông Bình đạo.

Giang gia bọn họ tham gia Mật tông, thực lực Giang Nguyên Thần cũng tăng mạnh, bởi vậy nên quyền phát ngôn của Giang gia bọn họ ở Đông Bình đạo cũng tăng lên nhiều. Nhìn thái độ của các thế lực võ lâm ở Đông Bình Đạo kia thì biết. Hầu như người nào cũng nhân cơ hội mời rượu để tâng bốc Giang Nguyên Thần mấy câu.

Tuy nhiên, vào lúc này, cửa Giang gia bất thình lình bị người khác đá văng. Mọi người ở đây ai nấy biến sắc. Trong lòng tự nhủ không biết là ai to gan đến vậy, dám đến cửa Giang gia đang lớn mạnh để khiêu khích.

Có điều, khi người bên ngoài đi vào trong, nhất thời mọi người ở đây không nói được gì.

Một đám võ sĩ, võ giả mặc đồng phục màu đen tràn vào Giang gia, lập tức bao vây Giang gia.

Ba người dẫn đầu khí thế xông thiên, một luồng uy áp nồng đậm hạ xuống. Cái này khiến mọi người ở đây ai nấy đều trợn cả hai mắt, lộ vẻ hoảng sợ vô cùng.