← Quay lại trang sách

Chương 1565 Không nể mặt ai

Tô Tín vừa dứt lời, ai nấy đều xôn xao. Nhủ thầm trong lòng quả không hổ là Tô Tín. Sát tâm nặng đến thế. Vừa đến đã muốn diệt cả gia tộc người khác. Thậm chí còn phách lối đến mức nói đối phương tự sát.

Tất nhiên, Tô Tín hẳn có thực lực này. Bằng vào những người hắn dẫn đến thì đừng nói là một Giang gia, dù có trăm Giang gia cũng không ngăn nổi.

Có điều, ai nấy cũng biết lai lịch của Giang gia. Giang gia không dễ đối phó như vậy. Theo bọn họ được biết, Giang gia này có quan hệ dính líu đến Mật tông. Hơn nữa lại còn là quan hệ khăng khít.

Quan trọng nhất là lúc này Mật tông là quốc giáo triều đình. Tô Tín cũng từng có hợp tác với Mật tông. Phỏng chừng nếu có cao tăng Mật tông đứng ra điều đình thì Giang gia vẫn có cơ may thoát nạn.

Vì thế, sau khi Tô Tín nói xong, đám người Giang gia vô cùng phẫn nộ nhưng không ai dám đứng ra lắm miệng nói lấy một câu. Bọn họ đang chờ cường giả Mật tông đến.

Mặt Giang Nguyên Thần không hề đổi sắc nhưng thái độ càng kính cẩn hơn: “Tô đại nhân, sự tình lần này thật sự là hiểu lầm. Giang gia ta đã tỏ rõ đầy đủ thành ý rồi. Tô đại nhân sao lại phải đuổi cùng giết tuyệt chứ?”

Tô Tín nhìn hắn, lạnh nhạt nói: “Ta không quan tâm hiểu lầm hay là không. Ta đã nói, hôm nay ta đến là để giết người. Ai cản cũng vô ích. Nếu các ngươi không muốn chết thì được thôi, ta giúp các ngươi đi chết. Trong vòng ba hơi thở, tất cả mọi người trong này ra khỏi Giang gia ngay! Bằng không thì cùng chết với họ!”

Lời vừa dứt, nhất thời ai nấy biến sắc. Bất kể là võ giả Hậu Thiên cảnh hay Hóa Thần cảnh đều vội vàng chạy như bay hòng được thoát thân. Bởi bọn họ quả thật không dám chắc Tô Tín có động thủ hay không.

Dẫu sao thì con người Tô Tín nổi danh làm việc không màng đến hậu quả.

Đến giờ phút này, sắc mặt Giang Nguyên Thần mới thực sự thay đổi.

Tô Tín hẳn biết lai lịch của hắn. Hơn nữa, quả thực hắn cũng không làm gì đám đệ tử Dịch Kiếm Môn kia. Thế mà chỉ vì chút chuyện mâu thuẫn này mà đã muốn diệt Giang gia?

Thời gia ba hơi thở thoáng cái đã qua, Tô Tín vung tay lên, nói: “Giết!”

Đám người Thái Tam Nguyên sau lưng hắn vừa động thì lúc này đột nhiên vọng tới tiếng quát to: “Dừng tay! Tô đại nhân xin dừng tay!”

Cùng lúc đó, hai luồng sức mạnh cường đại ầm ầm hạ xuống. Đám người Thái Tam Nguyên nhất thời biến sắc.

Từ giữa không trung, hai cao tăng Mật tông xuất hiện. Một trong hai người mặc dù gây trơ cả xương nhưng da thịt tựa như được đúc từ kim sắt. Tuổi tác tuy hơi lớn nhưng khí huyết trùng tiêu, vô cùng mạnh mẽ.

Người này coi như là người quen cũ của Tô Tín, chính là thượng sư Mật tông Kim Cương Tự Đại Thế Chí.

Gã còn lại khiến Thái Tam Nguyên có chút không thoải mái.

Cả người hắn mặc tăng bào màu đỏ sậm. Vóc người to mập, mặc y phục lộ ngực. Da thị lộ ra bên ngoài như được bôi thêm một lớp dầu bóng loáng.

Thêm vào đó, bản thân hắn cũng giống như Phật Di Lặc, trên mặt lúc nào cũng treo lên nụ cười châm biếm. Nhưng không biết vì sao, nụ cười này của hắn khiến cho người được gọi là Tiểu Lý tàng đao như Thái Tam Nguyên cũng cảm nhận được khí tức âm lãnh bên trong.

Đều là Dương Thần cảnh, nhưng trước kia Thái Tam Nguyên rất ít khi đến Trung Nguyên tung hoành. Bây giờ đến Trung Nguyên rồi hắn mới biết, võ lâm Trung Nguyên như đầm rồng hang hổ. Hai cao tăng này Thái Tam Nguyên hắn chưa từng được nghe nói đến nhưng chọn đại một người cũng có khí tức mạnh hơn hắn nhiều.

Bên kia, Giang Nguyên Thần trông thấy Đại Thế Chí thượng sư đến, hắn cũng thở phào nhẹ nhõm.

Giang gia bọn họ là người Mật tông. Hiện tại, có cường giả Mật tông đến đỡ lời cho, hẳn sẽ không có vấn đề gì.

Huống chi hắn nghe nói Đại Thế Chí thượng sư từng có chút giao tình với Tô Tín. Tô Tín hẳn sẽ nể mặt Đại Thế Chí thượng sư.

Đại Thế Chí thượng sư vừa đáp xuống đất đã liền nói: “Tô đại nhân, đã lâu không gặp. Ngươi khiến ta thật kinh hỉ đấy! Lão tăng còn chưa chúc mừng Tô đại nhân tấn thăng Dương Thần nữa!”

Thấy Tô Tín trước mặt, Đại Thế Chí thượng sư cũng không khỏi bồi hồi. Đất linh tú ở Trung Nguyên chắc chắn tốt hơn Tây cương khổ hàn khô cằn kia.

Người như Tô Tín mặc dù không nhiều, nhưng cách một khoảng thời gian sẽ có một người xuất hiện. Tuy nhiên đất Tây cương lại chẳng có lấy một ai.

Trước kia Tô Tín còn từng mượn sức mạnh của Mật tông bọn họ. Mà bây giờ Tô Tín được coi là trọng thần triều đình, trấn giữ Tây Bắc. Tô Tín đã có đủ tư cách ngồi ngang hàng với mấy đại tông môn Mật tông bọn họ rồi.

Tô Tín nhàn nhạt nói: “Đại Thế Chí thượng sư, ngươi đến đây là muốn ngăn cản ta hay sao?”

Đại Thế Chí thượng sư thở dài một cái. Đồng thời cũng hung dữ trợn mắt nhìn Giang Nguyên Thần. Hắn chọc ai không chọc lại đi chọc vào Tô Tín và Dịch Kiếm Môn. Giang Nguyên Thần hắn đang ngại mình sống dai chật đất à?

Cũng may, hôm nay Dịch Kiếm Môn không có ai đến. Nếu không, tên điên Mạnh Kinh Tiên kia mà xuất hiện thì ngay cả Đại Thế Chí thượng sư cũng có chút sợ hãi.

So với Mạnh Kinh Tiên, Tô Tín với Đại Thế Chí thượng sư còn có chút giao tình. Hơn nữa, Đại Thế Chí thượng sư tự nhận cũng coi như là khá hiểu Tô Tín.