← Quay lại trang sách

Chương 1573 Mạnh Kinh Tiên (3)

Dẫu sao thì Đông Bình đạo cũng là đất mà Hoan Hỉ Miếu chọn để truyền đạo. Kết quả bây giờ bị Tô Tín quậy tung, coi như hoàn toàn vứt đi.

Nhưng đúng vào lúc này, ngoài cửa Mật tông, một đạo kiếm ý xông lên thiên không, nhắm thẳng vào đám võ giả Dương Thần cảnh Mật tông và Đại Thế Chí thượng sư.

Trong kiếm ý này ẩn chứa duy nhất một ý cảnh, ấy chính là thiên hạ vô song!

Vô song kiếm, vô song kiếm ý! Cho dùng người kia chỉ đứng ngoài cửa, thậm chí cũng chưa xuất kiếm, chỉ mới có một đạo kiếm ý phóng ra đã khiến đám người Đại Thế Chí thượng sư như gặp đại địch!

Năm tên võ giả Dương Thần cảnh đồng loạt tức giận quát lên một tiếng, gần như là lôi đình nổ vang, khi này mới miễn cưỡng đánh tan kiếm ý kia.

Năm người nhìn nhau một cái, mồ hôi lạnh không kiềm được mà chảy xuống.

Một đạo kiếm ý đã ép được bọn họ đến nông nỗi này. Người đến là ai?

Bọn họ không cảm giác được khí tức bên ngoài, nhưng trong lòng tất cả đều lóe lên một cái tên.

Đến lúc bọn họ đẩy cửa ra ngoài, đập vào mắt là bóng người mặc đồ trắng, khuôn mặt trẻ tuổi nhưng trong đôi mắt là cảm giác tang thương trống rỗng.

Ai cũng nói, đôi mắt là nơi biểu đạt tình cảm của con người. Có lúc, biểu cảm khuôn mặt có thể lừa được người khác nhưng ánh mắt thì không.

Có điều, người này thì khác. Nếu ngươi nhìn chằm chằm vào đôi mắt hắn, ngươi sẽ không thấy được bất cứ cảm tình gì. Thật giống như đôi mắt của hắn chính là động đen sâu thẳm, sâu đến không thấy đáy, sâu đến không lường được!

Trong tay hắn là một thanh trường kiếm màu xanh. Kiếm không ra khỏi vỏ nhưng năm tên võ giả Dương Thần cảnh đều bị sức mạnh cường đại trong kiếm kia hấp dẫn.

Lần đầu tiên nhìn vào người này, thứ ngươi thấy đầu tiên không phải là dung mạo và y phục của hắn, mà là kiếm và đôi mắt của hắn!

“Huyền Tâm Kiếm Chủ, Mạnh Kinh Tiên!”

Năm người đám Đại Thế Chí thượng sư mặt mày khổ sở. Bọn họ sao cũng không ngờ sự tình lần này lại chọc được cho Huyền Tâm Kiếm Chủ Mạnh Kinh Tiên, người đã bế quan hơn mươi năm phải ra ngoài!

Mật tông ở Tây Cương lâu ngày, đám người Đại Thế Chí thượng sư cũng không quen biết gì Mạnh Kinh Tiên. Chẳng qua bọn họ chỉ nghe nói đến sự kinh khủng của con người này mà thôi.

Lực áp vô số cường giả Dương Thần cảnh trở thành người đứng đầu Địa Bảng. Cái này không khác nào nói Mạnh Kinh Tiên mạnh chỉ sau Chân Vũ.

Võ giả luôn rất có lòng tin với thực lực của mình, đám người Đại Thế Chí thượng sư cũng thế.

Có lẽ bọn họ cho mình không mạnh bằng Mạnh Kinh Tiên. Tuy nhiên, ai cũng là Dương Thần cảnh cả, bọn họ cũng không cho rằng họ kém Mạnh Kinh Tiên quá nhiều.

Cho đến hôm nay, mặt đội mặt với Mạnh Kinh Tiên bọn họ mới biết. Nhóm người Đại Thế Chí thượng sư không chỉ kém quá nhiều mà kém hẳn một tầng!

Ở trước mặt Mạnh Kinh Tiên, thậm chí đến cả dũng khí xuất thủ cũng bị áp chế đến cực điểm.

Mà lúc này, trong Lục Phiến Môn Thịnh Kinh thành, các Dương Thần cảnh đều cảm giác được khí tức của Mạnh Kinh Tiên. Thiết Ngạo và Thiết Chiến dĩ nhiên cũng cảm nhận được.

“Đại ca, chúng ta có ra mặt không?” Thiết Chiến hỏi.

Thiết Ngạo lắc đầu một cái, nhàn nhạt nói: “Tai vạ Mật tông gây ra, chúng ta không cần phải dọn cho họ. Mạnh Kinh Tiên cũng không có nhắm vào chúng ta.”

Thiết Chiến gật đầu một cái, có điều, hắn bỗng nhiên lại ngẩng đầu hỏi: “Đại ca, bây giờ thực lực của Mạnh Kinh Tiên đã đến mức nào rồi? So với ngươi lúc trước thì sao?”

Thiết Ngạo trầm mặc trong chốc lát, lúc này mới nói: “Hắn và ta đi hai con đường khác nhau. Hắn chọn con đường gian nan nhất. Đường này ta không đi, thế nên ta cũng không biết.

Có điều, cái ta biết chính là bây giờ nếu hắn muốn tấn thăng Chân Vũ thì bất cứ lúc nào cũng có thể làm được.”

Thiết Chiến nghiêng đầu nhìn Thiết Ngạo, trong đôi mắt lộ vẻ kinh hãi.

Mạnh Kinh Tiên là nhắm về phía đám người Mật tông, điểm này người của triều đình cũng nhìn ra được.

Vậy nên dù cho Mạnh Kinh Tiên có xuất thủ trong thành thì cũng chẳng có ai để ý đến.

Mật tông Tây Cương tuy là quốc giáo của triều đình nhưng gây tai vạ xong lại muốn triều định dọn chiến trường cho thì đừng hòng.

Còn lúc này, trước cửa Mật tông, Mạnh Kinh Tiên nhìn mấy người Đại Thế Chí thượng sư, nhàn nhạt nói: “Tiêu Ma Da không có ở đây?”

Đại Thế Chí thượng sư vội vàng nói: “Mạnh tông chủ, chuyện này là do Mật tông dạy dỗ không nghiêm. Sau chuyện này bọn ta nhất định sẽ cho ngươi một câu trả lời.”

Mạnh Kinh Tiên lạnh nhạt nói: “Không cần trả lời gì đâu. Tiêu Ma Da không có ở đây, các ngươi lại đều là người Mật tông, vậy một kiếm vốn tặng cho hắn chuyển sang cho các ngươi vậy.”

Dứt lời, còn chưa đợi cho Đại Thế Chí thượng sư nói gì, kiếm của Mạnh Kinh Tiên cũng ra khỏi vỏ!

Kiếm xuất quỷ thần kinh. Kiếm kia kinh diễm đến mức khiến người ta không cách nào nhìn thẳng cho được. Lúc kiếm này của Mạnh Kinh Tiên ra khỏi vỏ. Đám người Đại Thế Chí thượng sư đã không nhìn được gì nữa. Trên trời dưới đất chỉ có một kiếm này! Chỉ có một kiếm vô song này thôi!

Kiếm khí trùng tiêu ba ngàn dặm. Thậm chí, toàn bộ võ giả ở Bắc Nguyên đạo đều nhìn thấy kiếm khí trùng tiêu xông đến tận trời. Điều này cũng khiến trong lòng bọn họ cực kỳ kinh hãi. Rốt cuộc là người nào có tu vi kiếm đạo cường đại đến như vậy?