← Quay lại trang sách

Chương 1576 Giảng đạo

Long Tàng Tôn giả trầm giọng nói: “Bên phía ba mươi sáu quốc Tây Vực truyền tin đến, hình như là có dị bảo xuất thế, Đại sư huynh đi trước xem thử.

Nhưng chuyện Tô Tín này chẳng lẽ cứ bỏ qua như vậy? Chuyện này mà lộ ra ngoài thì bố cục Hoan Hỉ Miếu bày ra ở Đông Bình Đạo coi như hoàn toàn uổng phí rồi!”

Tiêu Ma Da nói, giọng căm hận: “Dĩ nhiên không thể bỏ qua như thế! Chỉ có điều bây giờ không có Đại sư huynh ở đây chúng ta quả thực không làm gì được Tô Tín kia.

Ở Tây Bắc đạo hắn cũng không phải đơn thân độc mã. Nghe nói ba vị cường giả tán tu Dương Thần cảnh ở Tây Bắc đạo cũng đến nương nhờ hắn. Lần này hắn dẫn theo đến đây hai người. Hai người này mặc dù thực lực không coi là mạnh nhưng cũng chẳng yếu. Ít nhất dù chúng ta có liên thủ cũng không cách nào thắng chắc được.

Dưới tình huống này chúng ta tùy tiện đi trả thù thì chắc chắn không chút lợi nào. Hơn nữa bây giờ ta cũng bị thương, cần nghỉ dưỡng một thời gian.

Thêm vào đó, ngươi không biết thôi. Ngay trước khi ta đến đây, Mạnh Kinh Tiên của Dịch Kiếm Môn xuất thủ muốn tìm ta đòi công đạo. Cũng may ta không có ở Thịnh Kinh thành cho nên Mạnh Kinh Tiên mới chém cho đám người Đại Thế Chí thượng sư một kiếm.

Một kiếm thôi mà khiến cả đám năm người Đại Thế Chí thượng sư tất cả đều bị thương. Kiếm oai đó thậm chí có thể so được với Chân Vũ!”

Nghe đến đây, Long Tàng Tôn giả cả kinh trong lòng. Trong mắt lộ ra vẻ kinh hãi.

Hắn biết đám người Đại Thế Chí thượng sư có thực lực thế nào. Dẫu sao bọn họ đều là võ giả nhất mạch Mật tông, thường ngày bất kể có quan hệ thế nào thì cũng từng tỉ thí với nhau.

Trước không nói đến những người khác, riêng Đại Thế Chí thượng sư thôi hắn đã không địch lại nổi rồi.

Thế mà năm người đó lại bị Mạnh Kinh Tiên chém một kiếm trọng thương. Thậm chí đến cản cũng không cản được. Một kiếm này mạnh đến độ nào đây?

Trên mặt Tiêu Ma Da cũng lộ vẻ sợ hãi. Cũng may sau khi bị thương hắn không quay về Thịnh Kinh thành mà ẩn núp trong một châu phủ, ổn định thương thế.

Hắn vốn bị Tô Tín đả thương. Nếu lại chịu thêm một kiếm của Mạnh Kinh Tiên thế thì không chỉ đơn giản là trọng thương nữa. Có khi Tiêu Ma Da hắn cũng bị kiếm này chém chết mất!

Ngay cả năm người Đại Thế Chí thượng sư cũng không ngăn nổi một kiếm này. Uy lực đó rốt cuộc mạnh đến nhường nào?

Tiêu Ma Da nói: “Có điều, đoán chừng lần này đám người Đại Thế Chí thượng sư cũng sinh lòng oán hận với Hoan Hỉ Miếu chúng ta rồi.”

Han Hỉ Miếu bọn họ vốn không hợp với những tông môn Mật tông khác. Lần này lại bắt mấy tông môn đó chịu tội thay, hiềm khích này lại sâu hơn một chút.

Long Tàng Tôn giả lạnh nhạt nói: “Oán hận thì oán hận đi. Dù sao bọn họ và Hoan Hỉ Miếu chúng ta cũng không phải chỉ ghét nhau mới một, hai ngày. Hôm nay mọi người liên thủ chỉ là vì muốn Mật tông đặt chân vào Trung Nguyên. Bọn họ có bất mãn thế nào đi chăng nữa cũng sẽ không gây phiền toái với chúng ta lúc này đâu.”

Tiêu Ma Da cũng gật đầu một cái. Trước mắt chuyện này chỉ có thể chấm dứt ở đây. Trước khi Dạ Già Nam quay về, bọn họ cũng chỉ có thể tạm thời bỏ qua ân oán với Tô Tín mà thôi.

Mà lúc này, ở trong Đông Bình đạo, sau khoảng thời gian tu dưỡng, đám người Hinh nhi lại tiếp tục rời đi xông xáo giang hồ. Tô Tín cũng dẫn theo đám người Thái Tam Nguyên quay về Tây Bắc đáo. Hắn tính đi đến Địa Phủ một chuyến.

Lần trước, Tô Tín đưa cho Thôi Phán quan ít thi hài Ba Xà để Thôi Phán quan đem về Địa Phủ đổi chác. Đoán chừng bây giờ chắc đã làm xong, Tô Tín cũng vừa lúc thu lại.

Có điều, ngay khi Tô Tín vừa bước vào Địa Phủ, Thôi Phán quan liền xông đến trước mặt, hắn thấy Tô Tín, kinh ngạc không thôi, nói: “Ta vốn còn đang chuẩn bị đi tìm ngươi đây. Không ngờ ngươi lại tự mình đến đây.”

Tô Tín hỏi: “Có chuyện gì lớn sao?”

Thôi Phán quan gật gật đầu, nói: “Có chuyện không nhỏ. Địa Tạng Vương đại nhân sắp xuất quan. Hình như là muốn làm nhiệm vụ lớn gì đó. Cho nên trong khoảng thời gian gần nhất phải tìm hết những người trong Địa Phủ có thể dành ra được thời gian đến.”

Tô Tín nghe vậy nhất thời cả kinh. Có thể khiến cho Địa Tạng Vương xuất quan thì nhất định là chuyện cực lớn. Có khi còn có thể ảnh hưởng đến toàn bộ Địa Phủ.

Thôi Phán quan ném cho Tô Tín một cái túi không gian, nói: “Đây là tài nguyên tu luyện mà trước đó dùng thi hài Ba Xà đổi cho ngươi. Khoảng thời gian này ngươi đừng đi đâu nữa. Ở đây chờ Địa Tạng Vương tới rồi tính.

Hơn nữa, gần đây ở Địa Phủ cường giả tề tụ, cũng có không ít thành viên bên ngoài được chọn. Trong đó có không ít người có tu vi Hóa Thần cảnh. Họ đều được truyền thụ công pháp, nhưng chỉ không có phong tước.

Bởi vậy, Địa Phủ chuẩn bị tổ chức một buổi để cho cường giả Địa Phủ đến giảng đạo, nghiệm chứng võ học cho nhau. Mục đích khác chính là chỉ bảo cho mấy thành viên mới thực lực yếu kém hơn.”

Tô Tín gật đầu một cái, đây vốn là truyền thống của Địa Phủ.

Trong Địa Phủ đều là người tài. Người bình thường không có tư cách so tài cùng bọn họ hay chỉ bảo gì cả. Chỉ có người của Địa Phủ mới có thể kiểm chứng so tài võ đạo với nhau.