← Quay lại trang sách

Chương 1577 Giảng đạo (2)

Ở trong Địa Phủ một đêm, ngày hôm sau Tô Tín đi tới quảng trường. Ở đây đã tập trung không ít vỏ giả Địa Phủ. Thành viên nội bộ gần hai mươi người, thành viên bên ngoài hơn ba mươi người.

Những thành viên bên ngoài này không được phong tước, nhưng bọn họ cũng được truyền thụ công pháp Địa Phủ. Chỉ có điều không phải là toàn diện mà chỉ là một số mà thôi.

Như thường mà nói, những thành viên bên ngoài này cũng không được phép đến Địa Phủ, có điều người có thể đến đây trên căn bản đều là đệ tử trực hệ của các thành viên bên trong Địa Phủ, hoặc là nhân vật được coi trọng, có lòng trung thành tuyệt đối. Bởi vật mới có tư cách đến Địa Phủ.

Giống như Đỗ Bái đệ tử của Chuyển Luân Vương vậy. Hắn cũng là thành viên bên ngoài ở Địa Phủ nhưng lại có thể tùy ý ra vào không gian Địa Phủ.

Có điều, sau khi những đệ tử vòng ngoài này vào đến Địa Phủ thì cũng cần phải che giấu mặt mũi một chút. Thế nên bọn họ đều mang mặt nạ quỷ sai dữ tợn. Mặt mũi ai nấy đều giống nhau, chỉ khác phía trên đều có số thứ tự của riêng mình hòng dùng để phân biệt thân phận của bọn họ.

Trên quảng trường ở giữa Địa Phủ cũng có không ít người quen của Tô Tín. Tỷ như Hắc Bạch Vô Thường, Phạt Ác Phán quan, Bình Đẳng Vương, và hơn mười người khác nữa.

Thấy Tô Tín đến đây, những người này đều đi tới nói một tiếng chúc mừng Tô Tín tấn thăng Dương Thần.

Thân phận của Tô Tín ở trong Địa Phủ cũng không phải là chuyện bí mật. Bởi thế nên mọi người cũng không khỏi nảy lòng xúc động. Thế gian này thật đúng là có tồn tại yêu nghiệt. Trong mấy năm ngắn ngủi, Tô Tín đã đi hết con đường mà bọn họ dùng thời gian mấy thập niên mới được.

Vì vậy, với người như Tô Tín, ngay cả ganh tỵ bọn họ cũng không có. Cái có chẳng qua chỉ là xúc động mà thôi.

Qua một lúc lâu, Hậu Thổ, Mạnh Bà, Tần Nghiễm Vương Diệt ba người cùng nhau tới đây, buổi luận đạo cũng chính thức bắt đầu.

Trong số các võ giả Dương Thần cảnh ở Địa Phủ, mọi người tiếp xúc với Hậu Thổ và Mạnh Bà nhiều nhất. Dẫu sao thì hai người bọn họ cũng luôn phụ trách công việc trong Địa Phủ.

Thực lực của Tần Nghiễm Vương Diệt mặc dù rất mạnh nhưng số lần hắn đến Địa Phủ chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Vì thế bên mọi người cũng không coi là hiểu rõ hắn cho lắm.

Mà ngoại trừ bọn họ ra, các võ giả Dương Thần cảnh lâu năm ở Địa Phủ còn ai khác hay không, Tô Tín quả thực không biết. Nhưng người mới lên Dương Thần lại chỉ có Thôi Phán quan và Tô Tín mà thôi.

Bởi vậy, lần luận đạo này, Mạnh Bà và Hậu Thổ cũng tính lấy ba người Tô Tín, Thôi Phán quan cùng Tần Nghiễm Vương Diệt làm chủ trì.

Võ đạo của Hậu Thổ có hơi chính thống. Mặc dù nàng là nữ nhi nhưng võ đạo tự thân khí thế bàng bạc, con đường nàng đi chính là con đường dùng lực áp nhân.

Võ đạo của Mạnh Bà lại là biến hóa, vô ảnh vô hình, thiên biến vạn hóa, có thể nói là vô cùng tà dị.

Thôi Phán quan bước lên, cười khổ một tiếng, nói: “Thật ra thì ta chẳng có gì để nói. Bởi vì võ đạo của ta mọi người dù có biết cũng không học được.”

Mọi người ở đây ai nấy đều cười khẽ một tiếng. Hiển nhiên biết ý của Thôi phán quan là gì.

Thân phận của Thôi Phán quan bấy giờ đều đã bại lộ, cho nên mọi người đều biết Thôi phán quan chính là đệ tử của Thanh Hà Thôi thị.

Thôi gia bọn họ trời sinh kinh mạch vô cùng rộng lớn. Thôi Phán quan cũng chính là vì lợi dụng điểm này mà gia tăng lực bạo của bản thân hắn đến mức không giới hạn được.

Thế nên những người khác muốn học võ đạo của Thôi Phán quan thì chẳng khác nào tự mình tìm chết.

Không có kinh mạch trời sinh vô cùng rộng lớn như Thôi Phán quan mà muốn dấn thân vào con đường tu hành võ đạo như Thôi phán quan, khả năng duy nhất có thể xảy ra chính là khiến bản thân vì tu luyện mà bạo thể chết.

Cho nên, Thôi Phán quan chỉ đơn giản nói mấy câu rằng tâm đắc và hiểu biết của hắn trên con đường tu luyện xong thì đi xuống, không lãng phí quá nhiều thời gian.

Lúc này, Tần Nghiễm Vương Diệt đi tới trên quảng trường, ngồi xuống xếp bằng. Mọi người ở đây cũng lộ vẻ hiếu kỳ trong mắt. Đây cũng là lần đầu tiên nghe Tần Nghiễm Vương giảng đạo. Hiển nhiên bọn họ cũng muốn biết võ đạo của Tần Nghiễm Vương rốt cuộc là gì.

Chỉ có điều, Tần Nghiễm Vương Diệt vừa mở miệng đã khiến cho mọi người cả kinh: “Thế giới là cái gì? Võ đạo rốt cuộc là gì? Với ta mà nói, võ đạo suy cho cùng chính là dùng tự thân mình diễn hóa ra một thế giới!”

Nói thật, ngay cả Mạnh Bà và Hậu Thổ cũng không ngờ Tần Nghiễm Vương Diệt lại nói đao to búa lớn như vậy.

Với võ giả tầm thường mà nói, Dương Thần cảnh đã là chiến lực đứng đầu trên giang hồ. Nhưng kỳ thực, chính bọn hắn biết, dù có tấn thăng lên đến Chân Vũ thì cũng có không ít đường phải đi. Thế nên, lúc này Tần Nghiễm Vương Diệt bỗng dưng lại nhắc đến võ đạo chung cực, không ít người trên quảng trường thậm chí cũng chưa từng nghĩ đến vấn đề này.

Có điều, Tần Nghiễm Vương Diệt bấy giờ cũng chẳng mong đợi mọi người trả lời. Hắn chẳng qua chỉ đưa tay ra, trên tay hắn, có không gian lớn chừng mấy tấc, bên trong phong vũ lôi điện không ngừng biến hóa, hệt như một thế giới thu nhỏ.