← Quay lại trang sách

Chương 1609 Xa Cư Quốc

Tô Tín thật không cách nào tưởng tượng Tây Vực chỉ có chút xíu như vậy mà chia ra tới hơn hai trăm nước là như thế nào. Đoán chừng lúc đó, nước nhỏ nhất ở Tây Vực có khi chỉ có một tòa thành.

Đến thời Đại Tấn, Tây Vực vẫn có thể khá hơn một chút, có hơn bảy mươi quốc gia. Tuy nhiên sau đó bị Đại Tấn diệt một nửa, chỉ còn lại ba mươi sáu nước này thôi.

Trong lịch sử, Trung Nguyên cũng từng có thời điểm suy sụp, nhưng cho dù là như vậy, ba mươi sáu nước Tây Vực cũng hiếm khi đi xâm phạm Trung Nguyên giống như Kim Trướng Hãn Quốc. Không phải bởi vì bọn họ không có thực lực mà là vì bọn họ thường xuyên liên hợp lại, thừa lúc vương triều Trung Nguyên suy yếu thì kéo sang xâm lấn Trung Nguyên. Nhưng kết quả mới đi được nửa đường vĩ dẫn dụ nội bộ nên chỉ cướp một khoản lớn sau đó biến mất tung mất tích.

Dẫu sao đây cũng là liên minh của mấy chục quốc gia. Hơn nữa, thực lực của những quốc gia này cũng không khác biệt là bao. Coi như là nước nào tương đối mạnh thì cũng không mạnh đến mức nghiền ép được. Vì thế nên dù có liên hiệp bọn họ cũng không ngừng nội đấu.

Đối với những quốc gia bất thường thế này, Tô Tín cũng lười nói đến. Hắn chỉ có thể nói rằng đám người Tây Vực này tham lam quá mức, chỉ biết chăm chăm vào lợi ích trước mắt mà bỏ qua cái lâu dài, khó mà thành đại tài.

Xa Cư Quốc mà nhóm Tô Tín đến là một nước nhỏ điển hình nhất trong số ba mươi sáu nước Tây Vực. Quốc nội không có tông môn thế gia. Mạnh nhất là nhất mạch vương tộc Xa Cư Quốc, có một võ giả Dương Thần cảnh trấn giữ.

Tô Tín dẫn theo đám người Duẫn Tịch Tuyết chạy thẳng đến trước vương cung Xa Cư Quốc. Thị vệ Xa Cư Quốc mặc áo giáp kì dị, tay cầm loan đao chỉ vào đám người Tô Tín, quát lên bằng thứ ngôn ngữ kì quái.

Bọn họ đều mang thực lực Tiên Thiên cảnh, chính vì vậy bọn họ mới có thể cảm nhận được sự kinh khủng của đám người Tô Tín.

Tô Tín chau mày. Hắn không hiểu đám người Xa Cư Quốc này đang nói gì.

Thật ra thì thiên hạ lớn như vậy, ngay cả ở biên giới Đại Chu cũng có vài nơi dùng phương ngữ. Ví dụ như nơi đất Tương Nam Tô Tín ở lúc trước, khẩu âm có chút khác biệt so với Trung Nguyên.

Nhưng võ giả tinh thần lực mạnh mẽ, đến cả việc học ngoại ngữ cũng rất nhanh chóng. Ví như Tô Tín dù có không cố gắng học ngoại ngữ thì hắn cũng có thể nghe được ngôn ngữ mà Kim Trướng Hãn Quốc hay Mật tông Tây Cương nói chuyện.

Mà ở đất ba mươi sáu nước Tây Vực này, Tô Tín thực không nghe được họ đang nói gì. Bởi chẳng có võ giả nào nhàn rỗi đến mức chạy đi học ngôn ngữ của tất cả ba mươi sáu nước Tây Vực hết.

Điểm không bình thường nhất ở Tây Vực chính là ngôn ngữ và chữ viết ở mỗi một quốc gia đều khác nhau. Dù cho có là hai nước nhỏ tách ra từ một nước lớn đi chăng nữa thì sau khi tách ra, chuyện đầu tiên bọn họ làm chính là sửa đổi ngôn ngữ và chữ viết của mình. Như thể làm vậy là có thể thật sự trở thành một nước độc lập, thoát ly hoàn toàn với trước kia vậy. Dù rằng trong mắt người ngoài hành động này chẳng có tác dụng gì cho lắm.

Ngay lúc Tô Tín suy tính có nên thẳng tay đánh ngất bọn họ rồi tiến vào vương cung hay không thì một võ giả Tây Vực mặc hoa phục màu vàng nói mấy câu bằng tiếng Xa Cư Quốc, sau đó lại dùng tiếng Trung Nguyên rõ ràng mạch lạc nói với đám người Tô Tín: “Mời tiền bối vào trong. Gia sư đang ở trong hoàng cung chờ các vị.”

Võ giả này có thực lực Hóa Thần cảnh, ở Xa Cư Quốc này cũng có thể coi là cao thủ.

Tô Tín đi theo bọn họ vào trong cung điện. Xa Cư Quốc này mặc dù diện tích không lớn nhưng quy mô bề thế cũng không nhỏ. Toàn bộ vương cung hết sức hoa lệ, khắp nơi đều tô điểm hoàng kim bảo thạch. Nói thật, bàn về trình độ xa hoa, dù là Đại Chu cũng kém xa nơi này.

Tên võ giả Hóa Thần cảnh kia dẫn thẳng Tô Tín đến nơi sâu nhất trong Xa Cư Quốc, ở đó đang có sẵn hai người chờ.

Một trong số đó chỉ có thực lực Tiên Thiên cảnh, nhìn dáng dấp, tuổi tác cũng không còn trẻ, thân mặc cẩm bào, đầu đội vương miện, có vẻ là Quốc vương Xa Cư Quốc.

Bên cạnh hắn bất ngờ lại là một Dương Thần cảnh tuổi trung niên mắt màu kim bích, khí huyết quanh thân vô cùng cường đại.

Võ giả Dương Thần cảnh kia chắp tay với Tô Tín một cái, nói: “Tại hạ là Quốc sư Xa Cư Quốc, Xích Mộc Thiết. Vị này chính là Quốc vương bệ hạ của chúng ta. Không biết chư vị đến Xa Cư Quốc vì chuyện gì?”

Thái độ của Xích Mộc Thiết với đám người Tô Tín cũng không tệ. Hơn nữa, hắn cũng đoán được thân phận của đám người Tô Tín.

Cửu Ngục tà ma phong tỏa con đường đi từ ba mươi sáu nước Tây Vực đến Trung Nguyên. Không chỉ khiến thương nhân Trung Nguyên không vào được mà ngay cả thương nhân Tây Vực cũng không ra nổi. Bởi thế, tin tức này sớm cũng truyền đến đây.

Hiện tại, người của ba mươi sáu nước Tây Vực cũng đang không hiểu vì sao Cửu Ngục tà ma lại làm như vậy. Bọn họ không có hệ thống tình báo mạnh như ở võ lâm Trung Nguyên cho nên với việc truyền thừa của Đại Thiên Ma Tôn xuất thế, bọn họ căn bản không biết gì.