Chương 1610 Xa Cư Quốc (2)
Bây giờ, điều duy nhất mà người Tây Vực có thể khẳng định là cường giả Cửu Ngục tà ma không nhắm vào họ. Dẫu sao người Cửu Ngục tà ma sau khi tiến vào Tây Vực cũng liền ngay lập tức phân tán, không tập trung lại một chỗ gây phiền toái với bọn họ.
Tô Tín gật đầu một cái với Xích Mộc Thiết, nói: “Tại hạ Tô Tín, lần này đến Xa Cư Quốc cũng muốn làm phiền chư vị ít chuyện.”
Tô Tín nhìn Xích Mộc Thiết mà nói lời này. Còn vị Quốc vương kia, hắn không buồn liếc lấy một cái.
Đối với võ giả Dương Thần cảnh, bọn họ là nhân vật có thể ngồi ngang hàng với hoàng quyền.
Lúc Cơ Hạo Điển còn sống, với uy thế của Cơ Hạo Điển có lẽ vẫn có thể áp chế được võ giả Dương Thần cảnh ở Đại Chu. Bây giờ đổi thành Cơ Ngôn Thành, vị Hoàng đế này căn bản chỉ có thể làm bù nhìn.
Hơn nữa đây vẫn là Đại Chu. Với uy thế Hoàng tộc Đại Chu, mấy võ giả Dương Thần cảnh như Tô Tín ít nhất còn tôn kính với Hoàng đế. Đổi lại lá Đông Tấn hay Kim Trướng Hãn Quốc, Dương Thần cảnh hoàn toàn có thể ngồi ngang hàng với Hoàng đế.
Đối mặt với Kim Trướng Hãn Quốc hay Đông Tấn đã như vậy rồi, đừng nói chi bây giờ Tô Tín chỉ đang đối mặt với Quốc vương một nước nhỏ như Xa Cư Quốc. Nói một câu khó nghe, Xa Cư Quốc này phạm vi còn chẳng bằng một đạo của Trung Nguyên, chỉ có hơn mười tòa thành mà thôi. Thủ hạ của Tô Tín còn quản lí địa bàn rộng hơn hắn nhiều.
Quốc vương Xa Cư Quốc thấy thái độ miệt thị của Tô Tín, trong lòng hắn không khỏi giận dữ nhưng cũng không thể làm gì.
Tô Tín cũng không phải con dân hắn cai trị. Hắn cũng không quản được Tô Tín.
Hơn nữa, nếu Tô Tín là võ giả Dương Thần cảnh ở các nước Tây Vực khác thì thôi, hắn còn có thể dùng thủ đoạn gây áp lực cho Tô Tín. Nhưng Tô Tín lại là võ giả Dương Thần cảnh ở Trung Nguyên. Hắn làm gì được Tô Tín chứ?
Xích Mộc Thiết thấy thái độ của Tô Tín cũng có chút không vui. Có điều hắn chỉ chắp tay một cái, nói: “Hóa ra là Tô huynh. Không biết Tô huynh xuất thân từ phái nào trong Cửu Ngục tà ma?”
Khóe miệng Tô Tín lộ ra một nụ cười khó lường, nói: “Ta không môn không phái, cũng không xuất thân từ Cửu Ngục tà ma.”
Xích Mộc Thiết sửng sốt một hồi. Không xuất thân từ Cửu Ngục tà ma?
Có điều hình như sau đó hắn nghĩ đến chuyện gì, thất thanh nói: “Ngươi là Tiết Độ Sứ Tây Bắc đạo của Đại Chu, Đại Tổng quản Ám Vệ, Tô Tín!”
Cũng không thể trách Xích Mộc Thiết nghĩ sai. Đất Tây Vực không muốn xâm phạm Trung Nguyên cho nên hiểu biết của họ về võ giả Trung Nguyên cũng có giới hạn, tài liệu tìm hiểu cũng không được toàn diện.
Mà võ giả Trung Nguyên cũng không khác gì võ giả ba mươi sáu nước Tây Vực. Ví như trước kia Tô Tín cũng chưa từng nghe nói đến Xích Mộc Thiết này.
Bởi vì chuyện Cửu Ngục tà ma vây lấy cửa vào Tây Vực, nên trước đó Xích Mộc Thiết vẫn cho rằng Tô Tín nhất định là người thuộc Cửu Ngục tà ma.
Đến khi nãy hắn mới nhớ ra, người không thuộc Cửu Ngục tà ma mà có tên Tô Tín, trừ vị Tiết Độ Sứ Tây Bắc đạo Tô Tín mới vừa quật khởi gần đây của triều đình Đại Chu thì làm gì còn ai?
Hơn nữa, vừa nghe Tô Tín là người của Đại Chu, ngay cả Quốc vương Xa Cư Quốc cũng lộ vẻ cảnh giác trong mắt.
Người giang hồ thì thôi, nhưng Tô Tín lại là trọng thần Đại Chu. Thế mà bây giờ lại đến cái nước nhỏ ở Tây Vực này của hắn. Cũng khó dám chắc hắn không suy nghĩ nhiều.
Tô Tín chắp tay một cái, nói: “Thật ra lần này ta tới muốn mời Xích huynh giúp cho một chuyện.”
Xích Mộc Thiết nhíu mày một cái. Không buồn sửa Tô Tín rằng hắn không mang họ Xích, chẳng qua hắn không biết Cửu Ngục tà ma và Tô Tín rốt cuộc muốn làm gì.
“Có chuyện gì Tô đại nhân nói thẳng là được. Nếu có thể giúp thì tại hạ nhất định không từ chối.”
Tô Tín nói Duẫn Tịch Tuyết lấy lưu ảnh thạch ra. Trong lưu ảnh thạch có giữ cảnh tượng ảo ảnh ngày trước.
Giữa không trung, một cảnh tượng đồ sộ xuất hiện trước mắt mọi người.
Nơi này hình như là chiến trường thượng cổ tràn đầy sát cơ. Vô số hài cốt vương vãi, lộ ra khí tức xơ xác, tiêu điều.
Có điều, chiến trường thượng cổ này hết sức rộng rãi, đám người Tô Tín chỉ có thể nhìn được một góc cảnh tượng. Bên ngoài nơi này nhìn qua chính là sa mạc rộng lớn, có ít đồi núi kì lạ, giữa chiến trường có chút mờ ảo.
Huyễn Ma Đạo bọn họ có thể đoán được di thể của Đại Thiên Ma Tôn ở đây là vì ranh giới chiến trường đó có một thanh loan đao màu đen khảm vàng, cán đao có Hắc Long uốn quanh. Mặc dù nhìn có hơi mờ ảo nhưng Cửu Ngục tà ma có thể rõ ràng nhận ra đó chính là binh khí Đại Thiên Ma Tôn lưu lại, là thần binh Ma Long Đoạt Tâm Đao!
Chính là vì có Ma Long Đoạt Tâm Đao, Cửu Ngục tà ma mới khẳng định đây cũng là chỗ mà ngày xưa Nhân Hoàng đánh chết Đại Thiên Ma Tôn.
Mà Thiên Đình cùng với Địa Phủ nghi ngờ Hạo Thiên Thượng đế và Phong Đô Đại Đế của bọn họ cũng bỏ mạng ở đây, cũng là tìm được món đồ nào đó đại diện cho thân phận của bọn họ ở trên chiến trường thượng cổ này.