← Quay lại trang sách

Chương 1645 Không phải là người

Cái liên quan đến phương diện không gian đã thuộc phạm trù mà mọi người ở đây không thể nắm chắc. Bởi vậy, bọn họ cũng chỉ có thể liên thủ mới có thể đánh phá được không gian này.

Có điều, may thay mọi người ở đây đều là Dương Thần cảnh. Trong đó còn có cường giả như Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế cùng với Tần Nghiễm Vương diệt. Bọn họ đồng loạt xuất thủ, lượng biến có thể khiến chất biến.

Kết quả, trong tầng tầng cuồng oanh loạn tạc, mọi người có thể cảm nhận được không gian kia càng lúc càng yếu, sức mạnh trong đó cũng mỗi lúc một cuồng bạo.

Nhưng không biết vì sao, Tô Tín theo bản năng nhìn ba bóng người trong không gian kia một cái. Hình như bọn họ giống như bất thình lình có hơi động đậy.

Mà cùng lúc đó, ở trong không gian bên trong, một thanh âm khô khan, cứng ngắc, giống như tiếng kim loại ma sát chậm rãi truyền ra: “Chúng ta sắp được ra ngoài sao?”

Một thanh âm khác nói: “Thật muốn nhìn thử thế giới bên ngoài thế nào.”

Lại có một thanh âm nói: “Không phải trong kí ức của chúng ta có hay sao?”

Thanh âm trước đó bỗng nhiên trở nên âm trầm: “Không! Đó là trí nhớ của bọn họ, không phải của chúng ta!”

Giọng nói thứ nhất nói: “Nếu mọi người cũng muốn ra ngoài vậy thì chúng ta giúp bọn hắn một tay đi!”

Dứt lời, bên trong không gian một luồng sức mạnh cường đại ầm ầm bạo. Sắc mặt đám người Tô Tín bỗng nhiên biến đổi, đồng loạt lui về sau mấy dặm. Cuồng phong vô tận từ trong không gian nọ bạo phát ra ngoài, hình thành một cơn bão lớn không ngừng cuốn đến, giống như có oai diệt thế vậy.

Cũng may người bước vào đây đều là Dương Thần cảnh, bằng không với uy lực của cơn cuồng phong này thậm chí có thể giết chết cả võ giả Dung Thần cảnh.

Trên mặt mọi người đều có chút ngờ vực. Bọn họ chỉ muốn mở một lối đi từ không gian này thôi, coi như là khơi thông sức mạnh một chút. Nhưng bây giờ bọn họ lại đánh nát cả không gian này, đây là tình huống gì đây?

Tất cả mọi người có chút khó hiểu. Có điều, chờ sau khi gió tan, cảnh tượng nơi trung tâm không gian kia lộ ra, nhất thời khiến tất cả mọi người ở đây trợn to hai mắt.

Chỉ thấy giữa không gian có ba bóng người.

Một người mặc Đế bào màu đen, đầu đội quan miệng, trên mặt đeo mặt nạ Phong Đô Đại Đế Địa Phủ.

Người khác mang long bào màu vàng, trên đầu đội vương miện bạch ngọc, đeo mặt nạ Hạo Nhiên Thượng Đế.

Còn người cuối cùng mặc chiến giáp màu đen nhánh. Trên chiến giáp có vô số phù văn dị thú, phủ khắp toàn thân.

Mũ sắt của chiến giáp mang hình dạng Ma thần vặn vẹo, che hết cả mặt mũi lại, lộ vẻ dữ tợn dị thường.

Phong Đô Đại Đế, Hạo Thiên Thượng Đế, Đại Thiên Ma Tôn!

Lần này Cửu Ngục tà ma cuối cùng cũng biết tại sao người của hai cung Thiên Địa cũng xuất hiện ở đây. Hóa ra là vì tổ sư của họ cũng ở tại đây. Dĩ nhiên bọn họ cũng phải bỏ công đi tìm.

Ba người trong sân tại thời kỳ thượng cổ cũng là những người lẫy lừng. Ba người này, thêm cả Đạo môn cùng Phật tông, có lẽ còn mấy nhân vật mạnh mẽ khác nữa, dù sao cũng không quá mười người là cường giả đứng đầu Nhân tộc. Cũng chỉ có bọn họ mới có tư cách tranh phong với Nhân Hoàng.

Có điều, Nhân Hoàng thời kỳ thượng cổ thực lực quá mạnh mẽ. Thậm chí mạnh đến mức khiến tất cả mọi người tuyệt vọng.

Hạo Thiên Thượng Đế cùng Phong Đô Đại Đế liên thủ ám sát, kết quả hai bên cùng chết.

Đại Thiên Ma Tôn và toàn bộ lực lượng Tây Vực cũng không cản được Nhân Hoàng, tất cả cũng đều bỏ mạng ở đây.

Phật tông cùng Đạo môn có vẻ thông minh hơn. Bọn họ lựa chọn cách thuần phục dưới quyền Nhân Hoàng. Cho nên bây giờ trên giang hồ, Phật tông và Đạo môn mới là võ lâm chính thống.

Hiện tại, truyền thừa bọn họ mong đợi đang ở trước mắt. Cả đám người đều đưa mắt nhìn, vẻ cảnh giác tiến đến chỗ di thể của ba tên cường giả thượng cổ. Có điều vào lúc này, di thể ba tên cường giả nhóm Hạo Thiên Thượng Đế bỗng nhiên động. Thân hình ba người cứng ngắc bước về trước một bước, Hạo Thiên Thượng Đế quay quay đầu hỏi: “Đây cũng là ngoại giới sao? Bất kể là nơi nào, dù sao cũng tốt hơn so với bị nhốt trong lồng.”

Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người ở đây nhất thời có cảm giác rợn cả tóc gáy.

Một người đã chết hơn mười ngàn năm lại đứng trước mặt ngươi mở miệng nói chuyện, đổi thanh ai cũng sẽ có cảm giác như thể gặp quỷ.

Chuyện này khiến mọi người ở đây có chút không kịp phản ứng. Vẫn là Tần Nghiễm Vương Diệt phát hiện có điểm không đúng, hắn lạnh lùng nói: “Phong Đô Đại Đế bọn họ sớm đã chết, ba người trước mắt các ngươi nhìn tay bọn họ đi, bọn họ căn bản không phải là người!”

Mọi người ở đây ngay lập tức nhìn tay ba người nọ. Toàn thân bọn họ mặc dù đều bị chiến giáp hay trường bào bọc lấy nhưng tay lộ ra ngoài không phải là tay người mà là xương cốt trắng hếu!

Chỉ có điều, trên xương trắng phủ một tầng quầng sáng, hệt như biến thành da thịt thực của bọn họ. Vầng sáng trên tay Phong Đô Đại Đế cùng Đại Thiên Ma Tôn đều là màu đen, còn Hạo Thiên Thượng Đế lại có màu vàng.

Trong chớp nhoáng này mọi người đều biết ba người bọn họ là gì. Ba người này đều là Yêu Linh!

Ba người trước mắt cũng có tính chất giống những Yêu Linh mà Tô Tín đụng phải trong sơn cốc kia.