← Quay lại trang sách

Chương 1670 Chân tướng (2)

Lãnh Vô Ma vội vàng nói: “Những thứ này không phải ta không muốn cho ngươi mà là bây giờ muốn cũng không cho được.

Nguyên Thần khu không phải thực thể, để có thể chứa hết thảy trong đầu.

Lúc ta thi triển Thiên Ma Giải Thể, tự thân đều đã tự bạo, Nguyên Thần cũng biến thành tinh thể Nguyên Thần bị các ngươi giành cướp.

Bây giờ trong tay ta cũng chỉ cất giữ một bộ công pháp, cũng coi như là công pháp mấu chốt để ta tái tạo thân thể.”

Tô Tín mơ hồ có một suy đoán trong lòng, hỏi: “Công pháp gì?”

Lãnh Vô Ma nói: “Di Thần Hoán Huyết, dùng bản thân làm căn cơ, luyện hóa tinh huyết vô tận. Chỉ cần Nguyên Thần bất diệt, dựa vào một giọt tinh huyết liền có thể sống lại. Đây cũng là một trong những lá bài tẩy ngày trước của Đại Thiên Ma Tôn.

Chỉ có điều Nhân Hoàng lúc đó thực lực quá mạnh mẽ. Thẳng tay tiêu diệt Nguyên Thần của Đại Thiên Ma Tôn khiến hắn không có cả cơ hội chạy trốn. Di Thần Hoán Huyết này cũng không dùng đến.”

“Lấy Di Thần Hoán Huyết ra cho ta xem thử.” Tô Tín lập tức nói.

Bấy giờ bởi vì đã là cá nằm trên thớt, Lãnh Vô Ma cũng không dám càn rỡ, chỉ đành ngoan ngoãn thuật lại Di Thần Hoán Huyết cho Tô Tín nghe một lần.

Nghe xong, ánh mắt Tô Tín nhất thời sáng lên, suy đoán của hắn quả không sai. Cái gọi là Di Thần Hoán Huyết thật ra chính là Huyết Ma Kinh của Huyết Ma giáo!

Phải nói, Huyết Ma Kinh chính là sửa đổi từ Di Thần Hoán Huyết mà thành. Di Thần Hoán Huyết là căn cơ, sau đó, tổ tiên Huyết Ma giáo dựa vào nó làm trụ cột để sáng tạo ra nhiều bí thuật ghép vào bên trong. Lúc bấy giờ mới hình thành lên Huyết Ma Kinh bí điển của Huyết Ma giáo.

Tô Tín hỏi: “Diêm La Thiên tử của Địa Phủ ngươi cũng nhìn thấy rồi đấy. Hắn là truyền nhân của Huyết Ma giáo, lấy được một nửa Huyết Ma Kinh. Truyền thừa của hắn và Di Thần Hoán Huyết của ngươi giống nhau chứ?”

Lãnh Vô Ma khinh thường nói: “Nòng cốt của Di Thần Hoán Huyết nằm ở bốn chữ này. Di Thần có thể đảm bảo cho Nguyên Thần của bản thân bất diệt. Hoán Huyết là có thể dùng tinh huyết tu luyện, tái tạo thân thể.

Diêm La Thiên tử chỉ học được mỗi dạng một nửa. Hắn Di Thần có vấn đề. Căn bản không cách nào làm chủ được thân thể của hắn nên mới không duy trì được sức chiến đấu.

Hơn nữa, Hoán Huyết cũng thế, hắn cũng chỉ nắm được một nửa.

Hắn có thể thu nạp tinh huyết của người khác để tu luyện nhưng không cách nào dung hợp hoàn mỹ lại được. Chỉ có thể mất nhiều thời gian, sức mạnh rườm rà để luyện hóa thôi.”

Tô Tín gật đầu một cái. Mạnh Bà nói Diêm La Thiên tử nắm giữ một nửa Huyết Ma Kinh, hóa ra là có ý này.

Nhưng nếu là như vậy thì lúc trước Diêm La Thiên tử bị hơn mười tên võ giả Dương Thần cảnh vây công quá oan uổng.

Khi đó, đám võ lâm Chính đạo kia cũng không phải là ngu si. Thiên Đình mới khều một cái bọn họ mắc lừa ngay. Trên thực tế, bọn họ thực lòng đang kiêng kỵ Diêm La Thiên tử đại thành Huyết Ma Kinh.

Dẫu sau ngày xưa, thời đại Huyết Ma giáo tàn phá bừa bãi nhất định là cảnh quần ma loạn vũ. Ai cũng không muốn để Huyết Ma giáo hồi sinh từ đống tro tàn.

Chỉ có điều, bây giờ nghe Lãnh Vô Ma nói như vậy, truyền thừa của Diêm La Thiên Tử chẳng qua chỉ là một nửa của Huyết Ma Kinh, thiếu sót cực lớn,

Huyết Ma Kinh khiến người kiêng kỵ thực chất là vì bất luận thiên tư, thực lực, chỉ cần có thể hút tinh huyết của đối phương liên cò thể mượn đặc tính tu luyện tinh huyết của người sở hữu. Lúc bấy giờ mới có thể tạo ra được nhiều cường giả hơn trong lúc chém chém giết giết. Hơn nữa còn là càng giết càng mạnh.

Nhưng bởi Diêm La Thiên tử chỉ nắm giữ một nửa Huyết Ma Kinh cho nên thu nạp tinh huyết cũng không thể thgu nạp vô hạn để tu luyện như trên Huyết Ma Kinh nguyên bản, mà phải dùng cách làm rườm rà mất thời gian để luyện hóa.

Với thực lực của Diêm La Thiên tử, luyện hóa chỗ tinh huyết đó dĩ nhiên không có vấn đề gì. Cho nên, sự thiếu sót này với Diêm La Thiên tử mà nói thì có chút không ăn thua. Nhưng nếu đổi thành võ giả có thực lực hơi thấp, thiên tư hơi kém đến thì e cũng là tương đối khó khăn.

Cho dù đối phương có thực sự tu luyện Huyết Ma Kinh thì độ tu luyện cũng hẳn không nhanh cho được. Căn bản không thể so với Huyết Ma giáo ngày trước, không ra ngô ra khoai được.

Nhìn Lãnh Vô Ma trước mặt, Tô Tín yên lặng không nói gì. Trong lòng Lãnh Vô Ma rất thấp thỏm, bởi hắn không biết Tô Tín tính xử trí hắn như thế nào.

Mặc dù bây giờ xem ra Tô Tín không muốn giết hắn, nhưng hắn vẫn không dám chắc trong lòng. Người là dao thớt ta là thịt cá, cảm giác cũng không khác gì vậy.

Tuy hắn kế thừa trí nhớ của Đại Thiên Ma Tôn ngày trước nhưng tiếc thay hắn cũng không phải Đại Thiên Ma Tôn mà là một sinh linh tồn tại độc lập. Mặc dù hắn cũng đã sống gần mười ngàn năm nhưng lại làm ù nhân bị kẹt trong chiến trường thượng cổ đó đến cả mười ngàn năm. Nếu nói về đùa giỡn nhân tâm thì một trăm hắn cũng không phải là đối thủ của Tô Tín.

Cho nên bây giờ hắn cũng chỉ có thể chờ đợi. Chờ xem Tô Tín muốn xử trí hắn thế nào.

Hồi lâu sau, lúc này Tô Tín mới nói: “Ngươi có muốn tái tạo thân thể, tung hoành trên giang hồ này không?”