Chương 1816 Giết Chân Vũ
Địch Kinh Phi thản nhiên nói:
“Tính phần ta.”
Tô Tín không bất ngờ khi Địch Kinh Phi đứng ra, nội tình của Tranh Kiếm Minh quá mỏng, cho nên Địch Kinh Phi cần thanh danh to lớn làm hậu thuẫn.
Hơn nữa có thể đâsu với cường giả cảnh giới Chân Vũ, đây là chỗ tốt rất lớn cho võ đạo của Tô Tín, đối với Địch Kinh Phi thì tự nhiên cũng giống như vậy, cho nên hơn năm mươi phần trăm Địch Kinh Phi sẽ đồng ý.
Trầm Vô Danh đứng ra:
“Tính luôn phần của ta.”
Thực lực của Trầm Vô Danh đặt ở cảnh giới Dương Thần cũng thuộc hàng đầu, hắn hoàn toàn có tư cách đấu với cường giả cảnh giới Chân Vũ ngay bây giờ, sẽ mang đến chỗ tốt to lớn cho hắn.
Lúc này Nhậm Bình Sinh lặng lẽ đứng gần Tô Tín, hắn ra tay không phải vì thanh danh gì đó, thanh danh của Anh Hùng Hội bọn họ đã đủ lớn, Nhậm Bình Sinh chuẩn bị ra tay chỉ vì câu nói sau cùng của Tô Tín.
lần này bọn họ có thể chém giết Mạc Qua, ít nhất Kim Trướng Hãn Quốc trong vòng mấy trăm năm không dám tấn công Trung Nguyên nữa.
Hiện giờ đã có một nửa người trong Thiên Hạ Thất Bang chuẩn bị ra tay, còn lại ba người trong lòng có chút rối rắm.
Trong Thiên Hạ Thất Bang, bàn về thực lực cá nhân thì ba người này khá yếu, cho nên bọn họ lo lắng lúc giết Mạc Qua sẽ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, đối phương dù sao là tồn tại cảnh giới Chân Vũ.
Nhưng lỡ như bọn họ thành công, chiếm được chỗ tốt không thể đo lường, bọn họ không tham dự, đến lúc đó ngồi xem người khác nổi danh, thực lực trong Thiên Hạ Thất Bang sẽ cách xa nhau hơn.
Cho nên nghĩ trước nghĩ sau, ba người Kim Cửu Nguyệt đều đứng ra, định liều một phen.
Bọn họ đều là cường giả từ tầng dưới chót chém giết đến cảnh giới như bây giờ, mấy năm nay tuy rằng thành đứng đầu một bang, sống an nhàn sung sướng, nhưng chưa chắc không có dũng khí liều một phen.
Trông thấy cảnh này, khóe môi Tô Tín không kiềm được cong lên:
"Nếu chư vị đều quyết định ra tay, vậy thì tốt, thời gian không đợi người, nơi này trước giao cho người khác xử lý, chúng ta lập tức đi đuổi theo Mạc Qua.”
giờ đã thắng chắc, đám binh sĩ Kim Trướng Hãn Quốc bắt đầu tan tác, tình hình cuộc chiến ở đây không cần bọn họ lo lắn nữa, trực tiếp phái một số võ giả thực quyền cảnh giới Dung Thần trong bang đi thống lĩnh đám người tác chiến là đủ rồi.
Bảy người Tô Tín thì bộc phát ra tốc độ nhanh nhất đuổi theo phương hướng Mạc Qua đi.
Mạc Qua lúc này đang lẩn trốn, nhưng sau khi hắn bộc phát ra tốc độ nhanh nhất chạy trốn thì tình trạng vết thương nghiêm trọng mấy phần, buộc hắn phải chậm lại.
Cảm giác Tác Nam Triệt không đuổi theo phía sau, Mạc Qua thế này mới thở phào một hơi.
Nói đến cường giả cảnh giới Chân Vũ, phỏng chừng Mạc Qua là người đáng thương nhất từ xưa đến nay, mới thăng cấp Chân Vũ đã liên tiếp bị hai vị cường giả cảnh giới Chân Vũ thành danh lâu năm tổn hại nặng, trên giang hồ ít khi nào phát sinh tình huống giống như Mạc Qua, dù sao đa số cường giả cảnh giới Chân Vũ từ Dương Thần thăng cấp Chân Vũ thì việc làm đầu tiên bế quan ổn cố cảnh giới, mà không phải giống như Mạc Qua đi ra quậy phá.
Nhưng ngay lúc này, Mạc Qua thay đổi sắc mặt, trên mặt lộ ra một chút vẻ giận dữ.
“Ta không đánh lại Tác Nam Triệt, nhưng chỉ bằng vào đám phế vật các ngươi cũng dám đuổi theo, muốn chết sao?”
Trong cảm giác của Tác Nam Triệt tự nhiên có thể phát hiện được đám người Tô Tín hùng hổ đuổi theo phương hướng chỗ hắn, điều này khiến Mạc Qua vừa tức giận vừa cảm thấy bị vũ nhục.
Phát hiện điểm này, Mạc Qua đơn giản không chạy, Tác Nam Triệt rượt theo thì có thể làm hắn chạy trối chết, mấy võ giả cảnh giới Dương Thần mà dám làm như vậy, thật sự xem Mạc Qua này là chó nhà có tang sao?
Chờ đám người Tô Tín đuổi theo tới nơi thì thấy vẻ mặt Mạc Qua lạnh lùng đứng ở nơi đó nhìn bọn họ.
Thấy cảnh này, đám người Kim Cửu Nguyệt tim rớt cái bịch, người trước mắt dù sao là tồn tại cảnh giới Chân Vũ, cho dù hắn đã bị thương, nhưng uy thế còn đó.
Mạc Qua nhìn đám người Tô Tín, lạnh lùng cười nói: "Chỉ bằng vào mấy người các ngươi mà muốn đến giết ta? Chưa đến Chân Vũ, các ngươi vĩnh viễn không biết cảnh giới này khủng bố cỡ nào, một đám ếch ngồi đáy giếng thế nhưng còn vọng tưởng Trảm Tiên Đồ Long, quả thực là không biết cái quái gì!”
Tô Tín bước ra, thản nhiên nói:
“Chúng ta đương nhiên không dám Trảm Tiên Đồ Long, nhưng Đại hãn nhà ngươi hơi tự cho mình cao quá.”
“Tuy cảnh giới Chân Vũ bị người gọi là Lục Địa Thần Tiên, nhưng xét đến cùng vẫn là con người chứ không phải tiên.”
“Huống hồ nhìn bộ dạng hiện tại của ngươi đi, còn có thể phát huy ra mấy phần thực lực? Rốt cuộc là chúng ta không biết lượng sức hay ngươi đang cố chống chọi? Tất cả còn chưa biết.”
Mạc Qua cuồng cười một tiếng nói:
“Cố chống chọi? Rất nhanh các ngươi sẽ biết ngay cảnh giới Chân Vũ là tồn tại như thế nào, hổ dù xuống đồng bằng vẫn là hổ, rồng bơi nước cạn vẫn là rồng!”
Dứt lời, Mạc Qua trực tiếp đánh ra một đấm, thoáng chốc Thiên Lang tức giận gầm lên, quyền ý cường đại đánh vỡ hư không, lực lượng kinh người đó cho dù cách xa trăm trượng vẫn khiến người cực kỳ giật mình.
Đối diện cú đấm siêu mạnh này, đám người Lưu Thiên Phóng như bị dọa ngây người, sau đó mới bày ra tư thái phòng ngự.