Chương 1839 Chưởng ấn (2)
Ngoài ra, Bình Nguyên Sơn này khá lâu đời, nhưng chư vị ở Nhữ Nam Đạo cho tới nay đều chưa từng nghe qua có hai vị cường giả cảnh giới Dương Thần đánh nhau ở đây, khiến ngọn núi này trở thành hình dạng như hiện tại, cho nên ta đoán rằng chắc là do cường giả thời thượng cổ để lại dấu vết này, cuối cùng không biết vì sao bị vùi lấp."
"Hơn nữa, Bình Nguyên Sơn này rất vắng lặng, trên cơ bản không có dân cư gì, bình thường chẳng có ai đánh nhau ở đây, cho nên chưởng ấn này vẫn luôn không có bị phát hiện, cho tới hôm nay mới xuất hiện ở trước mắt người đời."
Tất cả mọi người nhìn lại chưởng ấn to lớn bị đánh lộ ra ngoài kia, bọn họ có thể cảm giác rõ rệt, từ trong cái hố đó truyền ra một luồng hơi thở lạnh lẽo, đây tuyệt đối không chỉ là một cái hố đơn giản bị chưởng ấn đánh ra.
Đồng Vũ Dương nhìn thoáng bốn phía, hắn suy nghĩ một chút rồi nói:
"Chư vị, ta chuẩn bị đi xuống xem một chút, có ai muốn theo cùng không?"
Thân làm giang hồ phong môi, điều quan trọng nhất là phải luôn giữ vững lòng tò mò vô cùng tràn đầy, thậm chí có thể từ trong một số chuyện nhỏ nhìn như bình thường phân tích ra âm mưu động trời, như vậy mới là cảnh giới cao nhất của giang hồ phong môi.
Cho nên, dù Đồng Vũ Dương biết rõ nơi này trông hơi quỷ dị, nhưng hắn vẫn muốn đi xuống xem một chút, xem trong này rốt cuộc có cái gì, hắn có thể từ chỗ này đào ra bí mật gì đó được không.
Đương nhiên Đồng Vũ Dương chắc chắn sẽ không tự mình xuống dưới, trong số võ giả tán tu Nhữ Nam Đạo đi theo hắn có khá nhiều người tài nghệ không tệ, Đồng Vũ Dương trực tiếp treo thưởng số tiền lớn, lúc này có hơn mười võ giả cảnh giới Tiên Thiên chuẩn bị đi theo hắn xuống phía dưới.
Cái hố chưởng ấn này sâu không thấy đáy, Đồng Vũ Dương thử ném xuống một hòn đá cũng không nghe được tiếng vọng, đồ vật dây thừng gì đó đều vô dụng.
Nhưng may mà đám người Đồng Vũ Dương đều là võ giả Tiên Thiên, bọn họ tất nhiên có biện pháp xuống phía dưới.
Mười mấy người cầm binh khí trong tay, trực tiếp cắm chúng vào trong vách đá phía dưới, từng chút một di chuyển xuống. Với thực lực của bọn họ, nếu ngay cả một cái hố cũng không thể đi xuống được thì chỉ có thể làm trò cười cho thiên hạ.
Hà Phong nhìn mọi người ở xung quanh, hỏi:
"Chúng ta có nên xuống hay không?"
Những người ở đây đều là võ giả thế hệ trẻ đứng hàng Nhân bảng, tất nhiên luôn có tinh thần dũng cảm xông pha.
Bọn họ quả thực có chút hiếu kỳ với bí mật của chưởng ấn này, muốn nhìn một chút phía dưới này rốt cuộc có thứ gì hay không, hơn nữa hiện tại đám người Đồng Vũ Dương đều đã đi xuống, chính mình sợ cái gì chứ? Cho nên đám người Hà Phong chỉ hơi do dự một lát, sau đó giống như nhóm người Đồng Vũ Dương đi xuống dưới.
Nhưng khi bọn họ vừa mới đi xuống thì lập tức cảm giác được chỗ khủng bố của người trước đây đã để lại chưởng ấn.
Vách đá kia vô cùng rực rỡ, như thể đã được đánh bóng cẩn thận, hiển nhiên năng lực kiểm soát chân khí của đối phương hết sức cường đại, thậm chí đã cường đại đến trình độ vô cùng biến thái.
Hố sâu không thấy đáy này thậm chí trực tiếp đi sâu vào trong lòng đất Bình Nguyên Sơn, nhóm người đi khoảng một canh giờ mới tới dưới lòng đất.
Mà lúc này đám người Đồng Vũ Dương đi xuống trước nhất phát ra một tiếng la kinh hãi, đến khi nhóm người Hà Phong xuống dưới đất, thấy cảnh tượng trước mắt thì hít thở dồn dập.
Xuất hiện ở trước mắt bọn họ là một bình đài hình chưởng ấn to lớn, hiển nhiên một chưởng của vị cường giả kia trực tiếp đánh đến đây.
Nhưng ở chính giữa chưởng ấn kia có một thân hình khổng lồ, đó là một bộ xương thú ước chừng hơn mười trượng, chỉ nhìn bộ xương cốt thì không nhìn ra nó rốt cuộc là loài gì, cái đầu giống như xương của hổ báo, nhưng trên trán của nó có hai cái sừng sắc bén.
Người ở đây thấy cảnh tượng này thoáng chốc hít một ngụm khí lạnh.
Bây giờ, dù bọn họ có ngốc đến đâu cũng có thể nhìn ra, tiền thân của bộ xương cốt này chính là Yêu tộc thượng cổ trong truyền thuyết!
Mọi người ở đây hai mặt nhìn nhau, nếu liên quan đến Yêu tộc, vậy tồn tại ban đầu để lại chưởng ấn này chắc chắn là cường giả thời thượng cổ.
Nhưng lúc này bọn họ mặc kệ có phải thượng cổ gì đó hay không, võ giả tán tu Nhữ Nam Đạo do Đồng Vũ Dương mang tới đang nhìn xương cốt Yêu tộc to lớn kia với ánh mắt đỏ ngầu.
Với thực lực và địa vị của bọn họ thì căn bản không biết xương cốt Yêu tộc có giá trị bao nhiêu, nhưng điều duy nhất họ biết là bộ hài cốt trước mắt này chính là báu vật vô giá!
Thấy dáng vẻ tham lam này của bọn họ, Đồng Vũ Dương không khỏi âm thầm lắc đầu.
Đám người này thật sự quá ngây thơ, xuống cùng bọn họ còn có một đám đệ tử xuất thân đại phái, hầu như ai nấy đều có địa vị dọa người, bộ xương cốt Yêu tộc này có thể rơi vào trong tay của ngươi sao?
Huống hồ nơi này chính là Nhữ Nam Đạo, là địa bàn của Thượng Quan thị và Thất Hùng Hội, dù ngươi có thể lấy được thứ này thì cũng không thể chạy thoát khỏi Nhữ Nam Đạo.
Đương nhiên Đồng Vũ Dương sẽ không nói rõ loại chuyện này, hắn chỉ thản nhiên nói:
"Đừng xem nữa, dù đưa xương cốt Yêu tộc này cho các ngươi thì cũng không cầm được, ai không tin cứ cầm khí giới thử xem, với thực lực của các ngươi, để lại một vết tích trên này còn khó nữa là."