← Quay lại trang sách

Chương 1842 Lựa chọn của Hinh Nhi

Đám sinh vật hình người khủng bố trên vách đá dọa nhóm người giật nảy mình, quả thực đã phá vỡ nhận thức của bọn họ.

Hà Phong không nhịn được hỏi:

"Những thứ này là cái quỷ gì thế?"

Thanh Ly thản nhiên nói:

"Ta cũng không biết bọn chúng là thứ gì, nhưng đều là đồ chơi do tiền bối nhân tộc các ngươi làm ra, hình như là chôn sống một số người sinh giờ âm vào trong vách tường này, sau đó khắc xuống trận pháp."

"Dưới tác dụng của Tỏa Hồn Liên và trận pháp ở chỗ này, yêu khí của ta và vỏ cây già không ngừng bị rút đi, cuối cùng vì phòng ngừa yêu khí chảy trở về trong cơ thể của chúng ta, bọn họ đã làm ra mấy thứ này để tự động hấp thu yêu khí của chúng ta."

"Hiện tại các ngươi cũng thấy rồi đó, mấy thứ này vốn oán khí ngập trời, sau khi hấp thu yêu khí của ta và vỏ cây già thì bây giờ đã biến thành quái vật, có vẻ như gọi bọn chúng là thi yêu thì sẽ thích hợp hơn."

"Bởi vì có trận pháp trấn áp, ngày thường những thi yêu này chỉ có thể bị động hấp thu yêu khí, không cách nào động đậy, nhưng vừa rồi đồng bạn của các ngươi rút ra Ngưng Huyết Kiếm, phá hủy trận pháp này, hiện tại hay rồi, thi yêu được thả ra."

"Đương nhiên, các ngươi không cần phải sợ, bọn chúng căn bản không có linh trí, chỉ có bản năng đi giết người sống, chờ sau khi các ngươi chết hết ở nơi này thì bọn chúng sẽ an tĩnh lại, không có đi ra ngoài làm tổn thương người khác."

"Nói ra thì, tiền bối của nhân tộc các ngươi thật ngoan độc, vì trấn áp hai chúng ta, à không, chủ yếu là vì trấn áp vỏ cây già kia, trấn áp ta chỉ là tiện tay mà thôi."

"Vì trấn áp một mình nó mà những tiền bối của nhân tộc các ngươi giết hàng trăm, hàng nghìn người sinh ra vào giờ âm? Chậc chậc, lòng dạ cứng rắn thật."

Những người có mặt ở đây đều im lặng không nói gì, đối với nhân tộc khi đó, Yêu tộc chính là kẻ địch lớn nhất, vì trấn áp Yêu tộc, hy sinh tính mệnh của mấy trăm thậm chí mấy nghìn người bình thường là chuyện rất bình thường.

Nhưng bây giờ không phải là thời điểm để nói những chuyện này, những thi yêu đó đã hoàn toàn thoát khỏi bức tường, nhào tới chỗ bọn họ, đám người khẽ cắn môi, chỉ đành phải cứng rắn ra tay.

Thế nhưng giống như Thẩm Thanh Hồng, bọn họ cũng giữ lại lòng cảnh giác, họ đều xuất thân từ đại phái, trong tay tự nhiên sẽ mang theo một ít thứ để truyền tin cầu viện, ví dụ như ngọc bội truyền tin.

Nhưng trừ Long Đằng Thiên Lý mà lúc trước Tô Tín đưa cho Hinh Nhi ra, vật phẩm truyền tin còn lại có hạn chế về khoảng cách.

Ngoài ra, loại đồ vật như ngọc bội truyền tin này là một món đồ được chế tạo từ trận pháp, hiện tại bọn họ đang ở bên trong trận pháp, cự ly của ngọc bội truyền tin chắc chắn có giới hạn, nhưng cụ thể là bao xa thì bọn họ không nói rõ được.

Nếu cự ly của ngọc bội truyền tin này bị giới hạn quanh Bình Nguyên Sơn, vậy bọn họ chỉ có thể chờ chết.

Khi đám người ở đây đối phó với những thi yêu đó, lúc này bọn họ mới cảm giác được chúng rất khó chơi.

Lực công kích của những thi yêu này xác thực không mạnh, dù sao lúc còn sống bọn họ chỉ là người thường.

Nhưng bởi vì bản thân bọn họ mang theo oán khí vô cùng mạnh, hơn nữa còn bị yêu khí kích thích, từ đó bản thân đã xảy ra biến dị, dẫn tới toàn thân giống như kim thiết, mọi người dùng hết toàn lực mới có thể chém giết một con, nhưng đám thi yêu này không chỉ có nghìn vạn con, những võ giả tán tu có thực lực yếu gần như trong nháy mắt bị chém giết, hiện trường càng lộ ra vô cùng thê thảm.

Những người có mặt ở đây đều sững sờ, thế này thì đánh làm sao? Đây quả thực là áp đảo một bên, nếu còn đánh tiếp nữa thì tất cả bọn họ sẽ chết ở nơi này!

Cung Văn Vũ vẻ mặt âm trầm nói:

"Đã đến nước này thì đừng giấu lá bài tẩy nữa, mở ra một con đường, chúng ta còn có thể sống sót."

Vừa dứt lời, Cung Văn Vũ trực tiếp chém ra một đao, đao mang màu đỏ thẫm tỏa ra một luồng khí tức dữ tợn, trực tiếp chém chết một con thi yêu.

Nhắc tới thì, Cung Văn Vũ mới là xui xẻo nhất, lần này hắn căn bản không có dự định qua đây, chỉ là Hà Phong muốn tới xem náo nhiệt, thuận tiện kêu hắn tới đây.

Hiện tại Cung Văn Vũ đã gia nhập Thiên Tru Minh, hơn nữa hắn còn bày ra sự tài hoa của mình trong Thiên Tru Minh, cũng coi như có chỗ dựa vững chắc.

Nhưng chỗ dựa vững chắc lớn như thế nào cũng không có tác dụng trong loại thời điểm này, bởi vì theo hắn biết, Thiên Tru Minh không có thế lực ở Nhữ Nam Đạo, tin tức của hắn sẽ không thể truyền ra được.

Mà lúc này, những người khác thấy thế cũng lần lượt ra tay, trường kiếm trong tay Hinh Nhi nở rộ ánh sáng, quanh thân Nguyên Tuệ lóe ra phật quang màu vàng, uy thế từ những giang hồ tuấn kiệt đứng hàng Nhân bảng đồng loạt ra tay quả thật bất phàm, nhưng thi yêu một mảnh rậm rạp, mọi người căn bản không thể nào hoàn toàn chém giết hết, mở ra một con đường.

Thanh Ly ở sau đám người nhìn tất cả điều này như xem cuộc vui, không chút nóng nảy.

Nguyên thần này của nàng đã bị hao tổn, cho dù đi ra ngoài cũng vô dụng, thậm chí đụng phải một ít võ giả Hóa Thần cảnh tinh thâm đạo nguyên thần đều có thể một lần nữa trấn áp nàng, cho nên dục vọng cầu sinh của nguyên thần này của nàng không quá mãnh liệt.