Chương 1843 Lựa chọn của Hinh Nhi (2)
Như lũ nguyên thần của Thanh Ly mà Tô Tín đã nhìn thấy ở Tây Bắc chỗ phong ấn Yêu tộc vẫn có tu vi Dung Thần cảnh, cho nên nàng mới sốt ruột giục Tô Tín mang nàng đi ra ngoài.
Thượng Quan Thần Phong một bên ra tay ngăn cản đám thi yêu này, một bên bỗng nhiên quay đầu lại nhìn Thanh Ly, trầm giọng nói:
"Vị tiền bối này, không phải ngươi muốn đi ra ngoài sao? Chúng ta có thể mang ngươi đi, chỉ cần ngươi có thể giúp chúng ta đẩy lùi những quái vật này!"
Mọi người ở đây thoáng chốc sững sờ, bọn họ đã quên trước mắt còn có một vị yêu vương thượng cổ ở đây, bây giờ nàng đã không có ràng buộc, hẳn là có thể dễ dàng đẩy lùi những quái vật này?
Thanh Ly thản nhiên nói:
"Nếu trước đó các ngươi nói sớm một chút thì ta còn có thể nhắc nhở các ngươi nhanh chóng đi ra ngoài, hiện tại đã muộn rồi, các ngươi cũng thấy bộ dạng bây giờ của ta mà nhỉ, nguyên thần đã bị mài mòn đến mức sắp tan biến, yêu khí bị hấp thu sạch sẽ, hiện tại ta không thể giết được người khác, đồng thời cũng chẳng có ai giết được ta."
Đám người ở đây nghe vậy thì lập tức dâng lên nỗi tuyệt vọng, chỉ vì hiếu kỳ mà bọn họ đã định trước sẽ chết tại đây sao?
Nhưng ngay sau đó Thanh Ly bỗng nhiên nói:
"Thật ra, nếu các ngươi không muốn chết thì còn có một cách khác, nhưng không nằm ở chỗ ta, mà là tùy vào nàng."
Mọi người ở đây nhất thời ngạc nhiên, bởi vì người Thanh Ly đang nhắc đến là Tô Hinh Nhi.
Hinh Nhi nhướng mày, nàng vừa ra tay ngăn cản đám thi yêu này, vừa tăng cảnh giác trong lòng.
Nàng đã không còn là người chân ướt chân ráo bước vào giang hồ, đã biết người nào nên tin tưởng, người nào nên đề phòng.
Nàng trời sinh kiếm tâm, không những rất mẫn cảm với kiếm đạo, còn rất nhạy cảm với lòng người tốt xấu thiện ác, nàng không cảm giác được sát khí hay địch ý từ người Thanh Ly.
Nhưng dù như vậy, liên quan đến chính mình, Hinh Nhi vẫn âm thầm cảnh giác một chút.
Thanh Ly thản nhiên nói:
"Tuy ta đã mất hết sức mạnh, nhưng kinh nghiệm vẫn còn đó, cùng là sức mạnh cảnh giới Tiên Thiên, ta có thể phát huy đến trình độ bằng võ giả Hóa Thần cảnh, thậm chí càng mạnh hơn."
"Cho nên, chỉ cần ta có thể bám vào trong nguyên thần của nàng, trực tiếp điều khiển thân thể của nàng, giải quyết những thi yêu này sẽ rất đơn giản."
"Nhưng sau khi ta bám vào nguyên thần của nàng thì sẽ sản sinh dung hợp với nguyên thần của nàng, loại chuyện như vậy trước đây ta chưa từng gặp qua, rất có thể hai người chúng ta đời này không thể tách ra."
"Đương nhiên, ta thì không sao cả, chủ yếu là vị tiểu cô nương này có đồng ý hay không thôi."
"Ở đây chỉ có một mình ngươi là nữ tử, ta chỉ có thể lựa chọn bám vào bên trong nguyên thần của ngươi, hơn nữa ngươi còn phải cam tâm tình nguyện, không thể phản kháng."
"Bằng không, khi đang dung hợp mà ngươi sinh ra ý thức phản kháng, dung hợp chắc chắn thất bại, ta ngược lại sẽ không bị gì, nhưng nguyên thần của ngươi thì sẽ bị thương."
"Hiện tại lựa chọn như thế nào thì phải tùy vào ngươi, những người này sống hay chết đều phải xem ngươi chọn ra sao."
Những người ở đây thoáng chốc trầm mặc không nói gì, đám võ giả tán tu chướng mắt kia đều đã chết sạch, chỉ còn lại một mình Đồng Vũ Dương, hắn cũng biết tốt xấu, biết lúc này nên nói cái gì, không nên nói cái gì.
Để cho Yêu tộc thượng cổ không biết sâu cạn ở trước mắt này bám vào trong nguyên thần của mình, đây chính là chuyện lớn, bọn họ không phải là đồ ngốc, đương nhiên sẽ không dùng mấy lời đại nghĩa để khuyên Hinh Nhi, bằng không lỡ chọc giận Hinh Nhi, cả đám sẽ chết chung ở đây, vậy thì xong đời.
Huống hồ Hinh Nhi là nữ nhân, Hà Phong và Cung Văn Vũ đều không thể chấp nhận bản thân có một ngày lại phải để một nữ nhân tới cứu.
Đáng tiếc, dù bây giờ bọn họ muốn liều mạng cũng không có cách nào, chỉ có thể phí công.
Nhưng lúc này, Hinh Nhi bỗng nhiên ngẩng đầu lên, nói:
"Được, ta có thể cho ngươi bám vào trong nguyên thần của ta, nhưng ta cũng hy vọng ngươi có thể giữ lời hứa, mang chúng ta đi ra ngoài."
Hinh Nhi đáp ứng rất nhanh, bởi vì nàng nghĩ rất đơn giản, chính mình không thể cứ như thế chết ở nơi này, ít nhất bản thân không thể chết không rõ ràng ở đây.
Nàng còn có ca ca, còn có sư phụ, còn có rất nhiều sư huynh đệ và tỷ muội của Dịch Kiếm Môn.
Miễn còn sống là còn cơ hội, nếu không mọi thứ chỉ là nói suông, khi còn bé thì Tô Tín đã dạy cho nàng điều này, Hinh Nhi vẫn luôn ghi tạc trong lòng.
Thanh Ly thoáng kinh ngạc nhìn Hinh Nhi, trong số những võ giả nhân tộc trẻ tuổi ở đây, tiểu cô nương này có thể xem là người bình tĩnh nhất, ít nhất mạnh mẽ hơn những người khác.
Thật ra Thanh Ly đã thấy rõ tiềm lực, tâm tính của Hinh Nhi đều thuộc loại thượng thừa, nên nàng mới định bụng lựa chọn bám vào trong nguyên thần của Hinh Nhi.
Dù sao nguyên thần hiện giờ của nàng hiện đã bị hao tổn, không quá gấp muốn đi ra ngoài, một khi dung hợp với nguyên thần của Hinh Nhi, đại biểu nàng trong khoảng thời gian ngắn không cách nào tách ra khỏi Hinh Nhi.
Cho nên Thanh Ly cuối cùng nói ra kế sách này, bằng không đổi lại người mà nàng nhìn không thuận mắt, Thanh Ly tuyệt đối sẽ đứng nhìn bọn họ bị đám thi yêu kia nuốt chửng, dù sao tai họa này là do chính bọn nó tạo ra.