Chương 1853 Địa Tạng Vương (2)
Nếu Không Đức cũng không còn cách nào thì bọn họ chỉ có một lựa chọn cuối cùng, đó là áp Hinh Nhi vào Trấn Ma tháp, đồng dạng bọn họ cũng cần phòng bị Tô Tín và Mạnh Kinh Tiên, dù sao hai vị này không dễ đối phó.
Cho nên lần này thủ tọa các đường viện Thiếu Lâm Tự tụ hợp lại cũng là vì thương lượng cách ứng đối Tô Tín và Mạnh Kinh Tiên.
Quan trọng nhất là chuyện này đã dẫn đến toàn bộ giang hồ chú ý, Thiếu Lâm Tự sơ sẩy một cái là mất mặt với giang hồ.
Nhắc đến đám người giang hồ, Huyền Quảng lạnh lùng hừ một tiếng nói:
“Đám người giang hồ đó đúng là kỳ cục, mới có mấy ngày mà bọn họ đều tụ tập dưới Thiếu Thất Sơn, bọn họ làm vậy là có ý gì? Định xem chúng ta như xiếc khỉ sao?”
Bởi vì Đồng Vũ Dương truyền bá tin tức, hiện tại toàn bộ giang hồ đều biết chuyện này, mọi người lục tục tiến đến Thiếu Lâm Tự, chuẩn bị nhìn xem sự tình rốt cuộc có khi nào giống như Đồng Vũ Dương nói, Tô Tín và Mạnh Kinh Tiên sẽ có một trận chiến với Thiếu Lâm Tự.
Cho nên bây giờ dưới Thiếu Thất Sơn, người của Danh Kiếm Sơn Trang và Kiếm Thần Sơn đến, ngay cả Ba Thục Kiếm Các ở Ba Thục xa xôi cũng cố ý truyền đến tin tức, khiến mấy đệ tử Ba Thục Kiếm Các ở Trung Nguyên đi Thiếu Thất Sơn.
Sáu thế gia và Thiên Hạ Thất Bang đều đến đông đủ, chẳng qua sáu thế gia đa phần đến xem kịch, Thiên Hạ Thất Bang thì có chút ý đồ chống đỡ trường hợp cho Tô Tín.
Tô Tín và Thiên Hạ Thất Bang chỉ hợp tác vì ích lợi, nên đừng trông chờ Thiên Hạ Thất Bang ra tay vì Tô Tín.
Nhưng trước mắt Tô Tín dù sao là minh chủ trên danh nghĩa của liên minh thất bang, ngoài ích lợi ra dù gì cũng phải giảng một ít tình nghĩa, huống hồ Thiên Hạ Thất Bang vốn đã gai mắt với cách làm việc của Thiếu Lâm Tự.
Bởi vậy, tuy không ra tay nhưng bọn họ sẽ đứng ngoài cổ vũ cho Tô Tín, tăng lên thanh thế.
Không chỉ riêng Thiên Hạ Thất Bang, ngay cả Tả Đạo Bát Môn cũng có một nửa người đến, quan trọng nhất là còn có Đạo Môn.
Tuy rằng hiện tại bọn họ không thấy người của bốn Đạo Môn xuất hiện ở Hà Nam Đạo, nhưng Huyền Quảng tin tưởng, với ân oán giữa bọn họ và Đạo Môn, chờ khi thật sự xảy ra chuyện gì thì bảo đảm Đạo Môn sẽ đến coi kịch do bọn họ đóng vai chính.
Đường đường Thiếu Lâm Tự đứng đầu Phật Môn nhưng bị người xem như xiếc khỉ, điều này khiến Huyền Quảng rất khó chịu, hiện tại chỉ cần bọn họ xuống núi liền sẽ thấy chân núi đầy ắp người của các thế lực võ lâm.
Khách điếm hết chỗ, đám người này dù phải ngồi dưới đất hoặc dựng lều cũng quyết canh giữ ở đây nhìn trò cười của Thiếu Lâm Tự bọn họ, Huyền Quảng hết sức tức giận.
Huyền Khổ thản nhiên nói:
"Cần gì đi để ý ánh mắt của người khác. Chuyện này Thiếu Lâm Tự ta làm chính đáng, chỉ cầu không thẹn với lòng, vậy ai cũng không thể nhìn trò cười của Thiếu Lâm Tự chúng ta, bọn họ muốn xem xiếc khỉ, không biết rằng biểu diễn là bọn họ.”
Thiếu Lâm Tự không hề cảm thấy mình làm gì sai trong chuyện Hinh Nhi, dù bọn họ biết động Hinh Nhi sẽ dẫn đến Tô Tín và Mạnh Kinh Tiên trả thù, nhưng bọn họ vẫn làm, vì bọn họ cho rằng mình vì yên ổn của võ lâm Trung Nguyên, tích lũy công đức cho bản thân.
Huyền Khổ thở dài một hơi nói:
"Từ hôm nay trở đi các đường viện đều phải giảm bớt xuống núi, mãi đến khi chuyện này giải quyết xong mới thôi, tất cả ưu tiên cẩn thận.”
Huyền Khổ không biết Mạnh Kinh Tiên có theo quy củ hay không, nhưng Huyền Khổ biết Tô Tín tuyệt đối sẽ không theo khuôn phép, cho nên hắn sợ Tô Tín xuống tay với đệ tử bình thường của Thiếu Lâm Tự.
Vừa nghĩ đến đây, biểu cảm bi khổ trên mặt Huyền Khổ càng khổ hơn.
Huyền Khổ vẫn luôn có dự cảm không may đối với chuyện này, đây là trực giác của cường giả Chân Vũ cảnh, nhưng không nói được chỗ nào không ổn, cho nên làm phương trượng, Huyền Khổ chỉ có thể dặn đệ tử môn hạ hết sức cẩn thận.
Chân Vũ cảnh cũng là con người, dù thực lực của Huyền Khổ đã vượt xa đa số cường giả Chân Vũ cảnh, nhưng vẫn không thể chăm sóc cho mỗi một đệ tử của Thiếu Lâm Tự.
Chẳng qua Huyền Khổ không biết rằng lần này đã tính sai.
Đúng là Tô Tín sẽ ra tay, nhưng hắn định chơi một vố lớn chứ không phải giết đệ tử cấp thấp của Thiếu Lâm Tự để trút giận.
Lúc này Tô Tín rời khỏi Địa Phủ, hắn không đi Hà Nam Đạo, mà đến Thịnh Kinh thành trước.
Tô Tín báo cho ba võ giả Dương Thần cảnh Thái Tam Nguyên, Kế Vô Nguyệt, Nhạc Đông Lưu mang theo Lý Phôi và mấy trăm tinh anh Ám Vệ đến Thịnh Kinh thành hội hợp với hắn, cường giả khác của Tây Bắc quân thì Tô Tín cho Cao Trường Thanh dẫn dắt, tập hợp ở biên giới Tây Bắc.
Tô Tín đến Thịnh Kinh thành không phải để cầu viện, mà là tìm người tính sổ.
Trên thực tế đây là việc riêng của Tô Tín, mà còn liên lụy đến Thiếu Lâm Tự, Tô Tín cầu viện cũng là vô dụng.
Nhìn biểu hiện của triều đình lúc này liền biết, chuyện này đã đồn ồn ào ở trên giang hồ, triều đình không thể nào không biết, nhưng kết quả triều đình không có động tác gì, thậm chí không có một người đến hỏi Tô Tín, điều này đã biểu minh thái độ của triều đình.
Xét cho cùng thì đây là việc tư của Tô Tín, nếu bản thân Thiếu Lâm Tự muốn đi tấn công Tây Bắc, triều đình vì bảo vệ ích lợi và mặt mũi của mình thì chắc chắn sẽ ra tay.
Chương 1855 Tự tin của n Vô Thường
Nhưng hiện tại chỉ là muội muội của Tô Tín bị Thiếu Lâm Tự mang đi, Tô Tín muốn đi Thiếu Lâm Tự đòi người, vậy thì triều đình không có lý do đi giúp Tô Tín đối kháng Thiếu Lâm Tự. Tuy Tô Tín là trọng thần của Đại Chu, nhưng còn chưa trọng yếu đến mức độ này.
Khi Tô Tín định vào thành thì một võ giả Lục Phiến Môn Hóa Thần cảnh bỗng nhiên đi tới, Tô Tín nhớ loáng thoáng người này dường như là người của Thiết gia, nhưng hắn không nhớ tên.
Võ giả Hóa Thần cảnh của Thiết gia chắp tay với Tô Tín, nói:
“Tô đại nhân, Thiết Chiến đại nhân bảo ta gửi một câu đến ngài, sự tình lần này triều đình không tiện ra tay, Lục Phiến Môn cũng giống như vậy, nhưng chờ khi Tô đại nhân lên Thiếu Lâm Tự, Thiết Chiến đại nhân cũng sẽ đi.”
“Một điều nữa, Thiết Chiến đại nhân biết mục đích ngài đến Thịnh Kinh thành, có một số người làm hỏng quy củ thì không thể tiếp tục là người của Lục Phiến Môn, nên xử trí như thế nào toàn do Tô đại nhân quyết định.”
Tô Tín thở phào một cái nói:
“Thay ta gửi lời đến Thiết Chiến đại nhân, Tô Tín xin nhận tình này của hắn.”
Đệ tử của Thiết gia kia gật đầu, trực tiếp xoay người rời đi, Tô Tín nhìn bóng lưng khuất xa, đôi mắt sâu thẳm hơn.
Xem ra một năm trước vết nứt giữa hắn và hoàng tộc họ Cơ sâu hơn trong tưởng tượng của hắn nhiều.
Với quan hệ giữa Tô Tín và Lục Phiến Môn, Tô Tín không thể mượn thế lực khác của triều đình, nhưng vẫn có thể mượn Lục Phiến Môn.
Nhưng bây giờ Thiết Chiến cố ý phái người truyền lời, Lục Phiến Môn lần này cũng không giúp được Tô Tín, hiển nhiên là hoàng tộc họ Cơ đã lên tiếng, không cho phép thế lực của triều đình xen vào chuyện cá nhân của Tô Tín.
Đương nhiên, Thiết Chiến nói hắn sẽ ra tay cũng chỉ với danh nghĩa cá nhân, dù sao Tô Tín và Lục Phiến Môn có quan hệ chặt chẽ, về tình về lý thì Thiết Chiến phải ra tay.
Lúc này nhóm Lý Phôi đã đến Thịnh Kinh thành, nhưng Tô Tín không đi tìm bọn họ, mà đi tổng bộ trung chuyển của mật thám tập sự trong Thịnh Kinh thành trước.
Mật thám tập sự và truy phong tuần bổ là hai tổ chức quan trọng cấu thành Lục Phiến Môn, có một số nơi làm việc bởi vì phạm vi quá rộng, cho nên không đặt trong tổng bộ Lục Phiến Môn mà là ngoài rìa Thịnh Kinh thành.
Tổng bộ chỗ mật thám tập sự thiết lập phía đông thành, mỗi ngày đều sẽ có tình báo từ bốn mươi chín đạo Đại Chu hội tụ về đây, từ mật thám tập sự trong này phân tích, chỉnh sửa, một số sẽ truyền đi đạo khác, một vài việc lớn trực tiếp giao cho Tứ Đại Thần Bổ xử lý.
Tô Tín đã tra ra người lúc trước giấu tình báo Hinh Nhi xuất thế, người này vừa báo cho Tề Long thì Tề Long liền gửi tin cho Tô Tín ngay.
Đám mật thám tập sự ở Nhữ Nam Đạo không hề bằng mặt không bằng lòng với Tô Tín, bọn họ thật sự đi theo sau Hinh Nhi, vừa phát hiện vấn đề liền báo tin lên trên, gửi cho tổng bộ mật thám tập sự Thịnh Kinh thành, khiến bọn họ trung chuyển đến Tây Bắc.
Nhưng vấn đề ra ở chỗ này, tin tức đến Thịnh Kinh thành liền bị người giấu nhẹm, không truyền đến Tây Bắc.
Hiện giờ trong Thịnh Kinh thành có mấy tổng bộ đầu tập sự, nhưng thực lực mạnh nhất, quyền lực lớn nhất và có thù với Tô Tín thì chỉ có mỗi mình n Vô Thường, Tô Tín không cần đoán đều biết rốt cuộc là ai làm.
Lúc này trước cửa tổng bộ mật thám tập sự, nhìn thấy Tô Tín tiến đến, đám mật thám tập sự sửng sốt, tiếp đó lần lượt cung kính vái chào nói:
"Tham kiến Tô đại nhân!"
Thân là mật thám tập sự, bọn họ có thể không nhận biết người khác, nhưng bọn họ không thể nào không biết Tô đại nhân ở trước mắt.
Bàn về địa vị, vị Tô đại nhân này là tồn tại có thể sánh vai với tổng bộ đầu Lục Phiến Môn của bọn họ, Thiết Chiến đại nhân.
Tô Tín gật đầu, dùng ngữ khí không mang chút cảm tình nói:
“Kêu n Vô Thường lăn ra gặp ta.”
Cả đám ngẩn ra, bởi vì Tô Tín dùng từ không phải ‘kêu n Vô Thường đi ra gặp ta’ mà là bảo n Vô Thường ‘lăn’ ra gặp, lời này không chút khách khí.
Đám mật thám tập sự này không hiểu n Vô Thường đã làm gì đắc tội Tô Tín.
Phải biết rằng, n Vô Thường là ma cũ trong Lục Phiến Môn, tuy n Vô Thường chỉ là Dung Thần cảnh nhưng Thiết Chiến cũng phải nể mặt ba phần, dù sao kinh nghiệm dày dạn.
Thân phận và địa vị của Tô Tín hiện giờ tuy vượt xa n Vô Thường, nhưng hắn dùng loại ngữ khí này kêu n Vô Thường đi ra thì hơi không ổn.
Thấy đám người đứng đực mặt ra, Tô Tín cau mày nói:
"Các ngươi đều không nghe thấy sao? Chẳng lẽ muốn ta tự mình đi thỉnh hắn ra?"
Đám mật thám tập sự vội gật đầu, xoay người đi tìm n Vô Thường.
Trong đó có một mật thám tập sự là thân tín của n Vô Thường, hắn tự nhiên biết nguyên nhân Tô Tín tới đây.
Bởi vậy hắn hoảng loạn đến trước căn phòng của n Vô Thường, không gõ cửa, mà là trực tiếp đẩy mở cửa, hoảng loạn hô lớn:
"Đại nhân không tốt! Tô đại nhân tìm tới cửa!”
n Vô Thường liếc người này, thản nhiên nói:
“Tìm đến thì tìm, hoảng cái gì?"
Từ ngày xưa n Vô Thường làm ra quyết định kia thì hắn đã có giác ngộ sẽ bị Tô Tín tìm tới cửa, hắn sớm suy nghĩ đối sách, Tô Tín không làm gì được hắn.
Ung dung đi ra cửa, n Vô Thường cười tươi hỏi:
"Tô đại nhân tiến đến, tại hạ không có từ xa tiếp đón, xin thứ tội, không biết Tô đại nhân lần này tiến đến có gì chỉ giáo?”