Chương 1854 Tự tin của n Vô Thường (2)
Tô Tín mặt không cảm xúc nhìn n Vô Thường, lạnh lùng hỏi:
“n Vô Thường, ngươi dám tính toán ta, thật sự là chán sống sao?”
n Vô Thường ra vẻ giật mình nói:
“Sao Tô đại nhân nói như vậy? Ngươi và ta đều là đồng liêu Lục Phiến Môn, ta tính toán ngươi làm gì?”
Tô Tín dùng ánh mắt vô cảm nhìn n Vô Thường:
“Tình báo bí mật mà Nhữ Nam Đạo truyền cho ta chẳng lẽ không phải ngươi giấu đi?”
n Vô Thường bị ánh mắt của Tô Tín nhìn thót tim, nhưng sau đó hắn cười gượng nói:
"Thì ra là bởi vì chuyện này, thế thì Tô đại nhân đúng là oan uổng tại hạ.”
“n Vô Thường này đảm nhiệm tổng bộ đầu tập sự nhiều năm như vậy, chưa từng giấu tình báo của ai, sự tình lần này chỉ là một sự hiểu lầm mà thôi, vừa đúng dịp đường trận pháp của mật thám tập sự ta bị hư hao, dẫn đến tin tức nên truyền đến Thịnh Kinh thành bị thất lạc.”
“Sau khi biết chuyện này, ta lập tức sắp xếp người sửa trận pháp, đáng tiếc khi đó đã muộn rồi, tình báo nên truyền đến Tây Bắc Đạo đã hoàn toàn thất lạc."
n Vô Thường lấy cớ rất vụng về, hắn biết Tô Tín tuyệt đối sẽ không tin tưởng, trên thực tế hắn cũng không hy vọng xa vời Tô Tín sẽ tin tưởng.
n Vô Thường nói những lời này chẳng qua là cho Lục Phiến Môn một cái cớ.
n Vô Thường là ma cũ trong Lục Phiến Môn, ngày xưa có công lao lớn với Lục Phiến Môn, cho nên hiện tại ngay cả Thiết Chiến cũng nể mặt ba phần.
Thực lực của Tô Tín đúng là mạnh hơn hắn, địa vị cao hơn hắn, nhưng chuyện gì đều có quy củ, hắn có đủ viện cớ, chẳng lẽ Tô Tín có thể giết hắn ngay tại chỗ sao?
Phải biết rằng, Lục Phiến Môn kỵ nhất là gà nhà bôi mặt đá nhau, dù là tồn tại cấp bậc Tứ Đại Thần Bổ muốn giết nhất đạo tổng bộ đầu cũng cần viện cớ hợp lý.
Tô Tín muốn giết n Vô Thường cũng được, nhưng hắn không cho Tô Tín có cớ để ra tay, cho nên Tô Tín không giết được hắn.
Vì vậy nên n Vô Thường mới có tự tin xuất hiện trước mặt Tô Tín.
Cái gọi là tự tin của n Vô Thường làm Tô Tín buồn cười.
Từ biểu hiện của n Vô Thường là Tô Tín nhìn thấu suy nghĩ trong đầu của hắn, tiếc rằng n Vô Thường tính sai.
Lục Phiến Môn rất thực dụng, ngươi muốn sống đến hết đời dựa vào sổ ghi công thì cũng được, Lục Phiến Môn nuôi nổi một tên võ giả Dung Thần cảnh.
Nhưng nếu ngươi ỷ vào công lao cũ của mình mà tùy ý làm bậy thì Lục Phiến Môn tuyệt đối sẽ không nuông chiều ngươi.
Thiết Chiến nhìn rõ sự tình lần này, là n Vô Thường tự tìm chết.
Một võ giả Dung Thần cảnh ỷ vào chính mình là ma cũ, trong mắt không có tôn ti so với trọng thần triều đình tương lai không thể đo lường như Tô Tín, ai trọng yếu hơn thì không cần nói rõ ra.
Cho nên Thiết Chiến mới sai người gửi lời nhắn đến Tô Tín, Lục Phiến Môn sẽ không quản việc của n Vô Thường, cũng không muốn quản, ngươi thích xử sao thì tùy.
Tô Tín nhìn n Vô Thường với ánh mắt như nhìn người chết.
Ánh mắt này khiến n Vô Thường cực kỳ khó chịu, hắn đang định nói cái gì, chợt nghe Tô Tín thản nhiên nói:
“n Vô Thường, ngươi là một người thông minh, đáng tiếc, ngươi dùng thông minh không đúng chỗ.”
“Lục Phiến Môn không che chở ngươi được, những công lao ngày xưa của ngươi cũng không che chở ngươi được, người mà Tô Tín này muốn giết, không ai dám ngăn, cũng không ai có thể ngăn được."
n Vô Thường nghe vậy tái mặt, hắn vội vàng nói:
"Tô Tín! Ngươi phải suy nghĩ rõ ràng, nếu ngươi thật sự dám giết ta thì đó là ruồng bỏ triều đình!”
“Ngươi là trọng thần của triều đình, nhưng ta cũng từng lập vô số công lao cho triều đình, ngươi giết ta, Thiết Ngạo đại nhân, Thiết Chiến đại nhân tuyệt đối sẽ không đồng ý!"
Tô Tín lắc đầu nói:
“Làm người quý ở chỗ tự biết thân biết phận, tuyệt đối đừng xem bản thân quá nặng.”
n Vô Thường còn muốn nói những thứ gì, nhưng lúc này Tô Tín bỗng nhiên nhìn hắn một cái, ánh mắt đó khiến n Vô Thường cảm giác như rơi vào hầm băng, ánh mắt lạnh băng thấu xương đâm vào tâm thần, đóng băng máu tươi, đông lạnh trái tim, nguyên thần của n Vô Thường cũng héo tàn, tan biến trong ánh nhìn đó của Tô Tín.
Ầm!
Hơi thở trên người n Vô Thường thoáng chốc biến mất, nặng nề ngã xuống đất, đám mật thám tập sự ở đây bị dọa ngớ ngẩn, nháy mắt im thin thít.
Dù thấy Tô Tín giết n Vô Thường ngay tại chỗ cũng không khiến bọn họ ngạc nhiên như vậy, thiệt tình là cảnh tượng lúc này quá mức làm cho người ta sợ hãi, Tô Tín thế nhưng một ánh mắt giây giết n Vô Thường, đây là bí thuật gì vậy? Chưa từng nghe bao giờ.
Quan trọng nhất là n Vô Thường xem như đứng đầu trong võ giả Dung Thần cảnh, tuy Dung Thần không thể so sánh với Dương Thần, nhưng với thực lực của n Vô Thường vẫn đủ sức đỡ vài chiêu, kết quả hiện tại bị Tô Tín một ánh mắt giây giết, thực lực của Tô Tín khủng bố đến tình trạng gì?
Giết n Vô Thường xong, Tô Tín trực tiếp xoay người rời đi, đám mật thám tập sự không có một người lên tiếng, dù là đám thân tín cũ của n Vô Thường cũng im lặng.
n Vô Thường tự tìm chết hại bản thân chết rồi, bọn họ không muốn chết theo n Vô Thường.
Sau khi ra khỏi thành, Tô Tín truyền tin cho Lý Phôi, khiến bọn họ tập hợp tại đây.
Giết n Vô Thường chỉ là tiện đường, việc Tô Tín muốn làm bây giờ là lên Thiếu Thất Sơn, đòi Hinh Nhi về!