Chương 1890 Làm khó dễ(1)
Ánh mắt Tiêu Thiên Ngạo âm u lạnh lẽo nhìn Tiêu Xước, hắn sớm biết ngay hậu bối này bất mãn với mình, nhưng Tiêu Thiên Ngạo không thèm quan tâm.
Nữ nhi gả đi là nước đổ ra ngoài, Tiêu Thiên Ngạo cho rằng nàng hiện tại đã không xem như người của Tiêu gia, nàng hiện tại đứng ra nói mấy thứ này, đây chính là khiêu khích với Tiêu gia, với hắn!
Đáy mắt Tiêu Thiên Ngạo lóe tia sáng lạnh.
Tiêu Xước lạnh lùng cười nói: "Nói lung tung, hiện tại ‘lão tổ’ Tiêu gia chúng ta đứng yên ở đây, ta rất muốn hỏi lão tổ một câu, dùng đệ tử nhà mình đổi lấy mười năm sống tạm cho ngươi, đây là phương thức che chở Tiêu gia của ngươi sao?”
Thấy Tiêu Xước chĩa đầu mâu hướng lão tổ Tiêu gia, mọi người ở đây xáo động, có người ánh mắt nhìn về phía lão tổ Tiêu gia mang theo chút gì khác lạ.
Nếu đã là sống tạm, vậy lão tổ Tiêu gia này có vẻ như không còn bao nhiêu thời gian sống?
Đám người Tiêu gia sắc mặt căng thẳng, thật ra bọn họ ngược lại không sợ có người biết tuổi thọ của Tiêu Thiên Ngạo sắp hết, bởi vì nhiều ‘người thông minh’ đều có thể tính ra điểm này.
Dù sao tuổi tác của Tiêu Thiên Ngạo bày ra đó, mọi người tính đại khái cũng đoán được Tiêu Thiên Ngạo rốt cuộc còn bao nhiêu thời gian sống, nhưng chỉ cần ngày nào Tiêu Thiên Ngạo chưa chết thì không ai dám càn rỡ với Tiêu gia.
Bọn họ lo lắng là Tiêu Xước nói ra về xá lợi võ đạo, và Tiêu thị bọn họ bán đệ tử nhà mình.
Dù sao Tiêu gia đứng đầu sáu thế gia, tuy rằng mọi người cũng đều biết thế gia đều có nhiều chuyện xấu xa, nhưng nói thẳng ra ngoài thì Tiêu gia bọn họ sẽ mất hết mặt mũi.
Nhưng rất đáng tiếc, cho dù Tiêu Xước không nói rõ thì mọi người ở đây cũng không phải tên ngốc, ngày xưa thân là một trong tứ đại mỹ nữ giang hồ vậy mà nàng bỗng nhiên gả cho Độc Cô Diêm bình thường, mà đến hôm nay, Tiêu Hoàng từng là tuấn kiệt trẻ tuổi, từng xếp hạng nhất Nhân Bảng sắp cưới nữ nhân xấu xí của Thượng Quan thị để liên nhân, tất cả điều này cộng lại với nhau, không thể ngăn người khác phỏng đoán.
Nếu Tiêu Xước đã nói ra tất cả thì lão tổ của Tiêu gia cũng lười che đậy cái gì, hắn nhìn về hướng Tiêu Xước, lạnh giọng nói: "Tiêu Xước, ta biết ngươi nhiều năm qua luôn ôm lòng oán hận Tiêu gia ta, nhưng ngươi cho rằng ta làm nhiều như vậy thật sự là vì sống lâu thêm mười năm sao?”
“Tuy Tiêu gia ta gia đại nghiệp đại, nhưng cũng đắc tội vô số người trên giang hồ, ta sống, Tiêu gia liền có thể kinh sợ những người này, che chở Tiêu gia.”
“Ngươi nhìn xem năm xưa mình làm những thứ gì? Yêu nhau với tán tu giang hồ chẳng có một chút bối cảnh, hắn có thể mang đến cái gì cho Tiêu gia ta?”
“Liên nhân giữa sáu thế gia là truyền thống kéo dài, hơn nữa lúc trước Tiêu gia không có thúc ép ngươi lựa chọn Độc Cô thị, ngươi không chọn tuấn kiệt khác của năm thế gia, cố tình chọn Độc Cô Diêm, cố ý chống đối trong nhà, bây giờ còn đến quấy rối hôn lễ của gia tộc, đúng là khốn kiếp!”
Độc Cô Diêm ngồi ở dưới sắc mặt đen thui, cái gì gọi là cố tình chọn Độc Cô Diêm? Thì ra ta phế vật vậy sao?
Nhưng dù Độc Cô Diêm không muốn thừa nhận, trong thế hệ trẻ sáu thế gia bọn họ, thiên phú và thực lực của hắn quả thực là kém nhất, thậm chí cuối cùng nếu không phải có Tiêu Xước trợ giúp, hắn không ngồi vào vị trí gia chủ này được.
Hơn nữa Tiêu Thiên Ngạo không nói sai, ngày xưa tuy hắn ngăn cản Tiêu Xước và võ giả tán tu kia yêu nhau, nhưng đều đưa tuấn kiệt trẻ tuổi của năm thế gia khác đến trước mặt Tiêu Xước cho nàng chọn lựa, dù sao đối với hắn thì giao dịch với thế gia nào đều được.
Chẳng qua đối với Tiêu Xước khi xưa, ai đều như nhau, dù người đó kinh tài tuyệt diễm đến mấy cũng không phải người mà nàng yêu, cho nên ngày xưa nàng lựa chọn Độc Cô Diêm có hơi hướm đã nát thì cho bấy luôn.
Tiêu Xước nhếch mép khinh thường nói:
"Ngươi sống liền có thể che chở Tiêu gia? Quả thực là trò cười! Nhiều năm qua, Tiêu gia cũng không phải mỗi đời đều ra một vị cường giả cảnh giới Chân Vũ, nhưng Tiêu gia ta cũng không có diệt tộc.”
“Ngược lại là ngươi, đám lão bất tử các ngươi nắm quyền lực của Tiêu gia không chịu buông, hôm nay ta đến chỉ muốn nói cho ngươi, tác dụng của Tiêu Xước này quan trọng hơn xá lợi võ đạo gì đó của ngươi nhiều, thậm chí không còn ngươi, Tiêu Xước này vẫn có thể che chở Tiêu gia!"
Tiêu Thiên Ngạo tức giận quát:
"Càn rỡ!"
Thoáng chốc trong không trung dâng lên phong vân, thiên tượng biến hóa, cường giả cảnh giới Chân Vũ giận dữ, đủ để thiên địa biến sắc!
Tiêu Vô Cực nhìn cảnh tượng trước mắt, cùng gia chủ của Tiêu gia Tiêu Vô Thắng liếc nhau, hai người nhủ thầm nguy rồi.
Nếu Tiêu Xước chỉ trút ra bực tức ngày xưa của mình thì không sao, hai người có thể đè ép sự tình, bắt Tiêu Xước nhận lỗi, xin lỗi lão tổ, chuyện này có thể cho qua.
Nhưng hiện tại Tiêu Xước to gan công nhiên xưng hô lão tổ là ‘lão bất tử’, hoàn toàn chọc giận Tiêu Thiên Ngạo, sự tình lần này tuyệt đối không cách nào giải quyết êm thắm.
Thân là người cầm quyền hiện tại của Tiêu gia, Tiêu Vô Cực và Tiêu Vô Thắng biết dục vọng kiểm soát Tiêu gia của lão tổ mạnh cỡ nào.