Chương 1900 Tập kích(1)
Có thể hoàn toàn ngăn cản một kích này thì chỉ có Địch Kinh Phi, tuy hắn cũng bị chấn làm nội phủ chấn động, nhưng cứng rắn chịu đựng áp lực cường đại này, trực tiếp ra tay, trong khoảnh khắc, chân khí mạnh mẽ xé rách hư không, kiếm ý hùng dũng quanh thân Địch Kinh Phi, Thanh Long hóa kiếm, trảm thiên tuyệt địa!
Đây là một trong những sát chiêu của Địch Kinh Phi, ngay cả Tiêu Thiên Ngạo đều không ngờ rằng Địch Kinh Phi thế nhưng mạnh như vậy, đỡ một kích từ pháp tướng của hắn thế nhưng còn có thể phản kích.
Nhưng ở trong mắt Tiêu Thiên Ngạo, phản kích của Địch Kinh Phi dù mạnh nhưng có giới hạn.
Bước ra một bước, Tiêu Thiên Ngạo trực tiếp ngự không mà đi, nháy mắt xuất hiện ở trước mặt Địch Kinh Phi, cửu long quay quanh người, hai tay kết ấn đánh xuống, trong khoảnh khắc này uy thế cường đại khiến hư không vỡ nát, Thanh Long hóa kiếm của Địch Kinh Phi chớp mắt bị chấn nát, Địch Kinh Phi cũng hộc máu bay ra, thân thể dũng mãnh dần vỡ ra, trông hơi thê thảm.
Dùng Dương Thần đánh với Chân Vũ, rõ rành rành Tiêu Thiên Ngạo chiếm ưu thế tuyệt đối rồi.
Chẳng qua trong mắt những người ở dây lộ tia sáng khác lạ.
Trầm Vô Danh thì thào:
“Tiêu Thiên Ngạo đánh hết sức? Dường như hắn tự tin với bản thân hơi quá mức, ngươi có thể đánh gục một Địch Kinh Phi, nhưng ở đây không chỉ có mình Địch Kinh Phi.”
Tuy rằng ngoài mặt thì uy thế Chân Vũ cảnh của Tiêu Thiên Ngạo vẫn còn, Chân Vũ pháp tướng hiện ra, ngay cả Địch Kinh Phi xếp hạng sau Địa Bảng cũng bị một chiêu đánh trọng thương.
Nhưng vấn đề là ra tay kiểu này thì Tiêu Thiên Ngạo có thể chống chọi được mấy chiêu?
Có lẽ ngay cả Tiêu Thiên Ngạo đều không phát hiện, mỗi khi hắn đánh ra một chiêu thì trên người tăng thêm vẻ già nua.
Đợi khi Tiêu Thiên Ngạo hoàn toàn bị thương nặng Địch Kinh Phi thì thậm chí mái tóc đã bạc phơ, vẻ ngoài cũng già đi rất nhiều.
Mọi người ở đây đều chuyển qua nhìn Công Thâu Ngu ở phương xa tay cầm Vô Thường Đao, không chút bắt mắt.
Lần này vây giết một tồn tại cảnh giới Chân Vũ như Tiêu Thiên Ngạo, Địch Kinh Phi không phải quan trọng nhất, thậm chí Tô Tín đều không phải là quan trọng nhất, Công Thâu Ngu tay cầm thần binh mới là một trong những nhân vật quan trọng nhất.
Có câu gọi là người ngoài cuộc tỉnh táo, bọn họ đã mơ hồ có thể đoán được, lần này Tiêu Thiên Ngạo nếu thật sự bị chém giết thì không phải bị đám người Tô Tín chính diện đánh bại, mà là bị cứng rắn tiêu hao đến chết!
Tiêu Thiên Ngạo ở trong vòng chiến vẫn chưa ý thức được điểm này, không phải vì tính cảnh giác của Tiêu Thiên Ngạo, mà do hiệu quả của Vô Thường Đao này quá mức thần dị.
Trong vực tràng của Vô Thường Đao, thoạt nhìn thời gian yên tĩnh nhưng thật ra là chảy nhanh.
Bao gồm lúc nhóm Tô Tín ra tay, chân khí lưu động nhanh hơn bên ngoài, tốc độ thời gian trôi cũng nhanh giống như vậy.
Bởi vì đây là thời gian trôi qua mà không phải trực tiếp cướp đi tuổi thọ, cho nên Tiêu Thiên Ngạo chẳng những không cảm giác khó chịu, ngược lại có ảo giác thực lực của mình trở lại trạng thái cao nhất.
Chẳng qua loại ảo giác này có khi cũng là trí mạng!
Khoảnh khắc Địch Kinh Phi bị thương Tô Tín liền ra tay, Kinh Mục Kiếp, Tà Huyết Kiếp liên tục sử dụng, nói thật lòng, ảnh hưởng với Tiêu Thiên Ngạo có hạn.
Tiêu Thiên Ngạo dù gì là cường giả cảnh giới Chân Vũ, Kinh Mục Kiếp của Tô Tín thậm chí không thể ảnh hưởng đối phương trong khoảnh khắc, Tà Mục Kiếp vừa dẫn động máu trong người Tiêu Thiên Ngạo liền bị sức mạnh cường đại của hắn trực tiếp trấn áp.
Trên Phi Tuyết Kiếm của Nhan Như Mộng lấp lóe tia sáng lạnh, kiếm vũ rơi xuống, giữa không trung hiện ra một vầng trăng tròn, ánh trăng lấp lánh, hư không tịch diệt, trong xinh đẹp vô tận ẩn chứa sát khí kinh người.
Luồng khí tức huyền ảo quanh người Tiêu Thiên Ngạo bỗng bùng nổ, giống như có vô số long ảnh vòng quanh hắn, cuối cùng phạm vi càng lúc càng lớn, hình thành một lĩnh vực to lớn, ánh trăng rơi xuống nhưng không thể phá vỡ tinh huyết chân long, chân phượng quy tắc của Tiêu Thiên Ngạo ngưng tụ thành lĩnh vực.
Tiêu Thiên Ngạo rảnh tay nhưng không công kích Nhan Như Mộng, mà thẳng hướng Tô Tín.
Tiêu Thiên Ngạo nhìn ra trong nhóm thì Tô Tín mang đến uy hiếp lớn nhất, hơn nữa mấy người khác cũng không yếu, giải quyết cả đám cùng một lúc thì không hiện thực, cho nên phải tiêu diệt từng phần, Tô Tín là mục tiêu tiếp theo của Tiêu Thiên Ngạo.
Trong tay Tiêu Thiên Ngạo không có kiếm, nhưng sau đó hắn vung tay lên, chân khí cường đại bỗng hóa thành kim long gào thét nghiền nát về phía Tô Tín. Trên người kim long mang theo vô tận kiếm khí, trong biến hóa thế nhưng là một thức kiếm quyết vô cùng mạnh mẽ.
Tô Tín lùi nhanh, thi triển ra Phiên Thiên Tam Thập Lục Lộ Kỳ, dùng hết tốc độ nhanh nhất né tránh, thật sự không né được thì hắn mới ra tay ngăn cản.
Thực lực của Tiêu Thiên Ngạo dũng mãnh hơn Mạc Qua nhiều, huống hồ hiện tại hắn nén giận ra tay, mục tiêu nhắm thẳng vào Tô Tín, Tô Tín không muốn vào lúc thế này đi lên cứng chọi cứng với Tiêu Thiên Ngạo.
Nhưng Tô Tín càng né tránh thì Tiêu Thiên Ngạo càng sốt ruột.
Chiến đến hiện tại hắn cũng phát hiện có chút không đúng, vực tràng của
Vô Thường Đao ảnh hưởng lớn hơn tưởng tượng của hắn, hắn còn chưa ra tay bao nhiêu chiêu mà tuổi thọ đã trôi đi nhanh, cứ tiếp tục đánh thế này e rằng hắn thật sự sắp bị đám người Tô Tín tiêu hao chết!