Chương 1901 Tập kích(2)
Tiêu Thiên Ngạo nheo mắt, Tô Tín trơn trợt, thực lực của hắn tuyệt đối là đứng đầu trong Dương Thần cảnh, thậm chí Tiêu Thiên Ngạo đều không thể không thừa nhận, với lực lượng hiện tại của Tô Tín tuyệt đối có thể tạo thành tổn thương hắn.
Cho nên Tiêu Thiên Ngạo không chậm trễ lâu hơn, nhưng hắn không phải ra tay với Tô Tín mà là trực tiếp xoay người lao hướng Công Thâu Ngu.
Vô Thường Đao mang đến ảnh hưởng cực kỳ lớn, xử lý Công Thâu Ngu trước đối với Tiêu Thiên Ngạo là một loại giải thoát tạm thời, khiến hắn có thể ra tay mà không kiêng dè.
Đương nhiên, Công Thâu Ngu cũng đã băn khoăn điểm này nên đứng cách Tiêu Thiên Ngạo hơi xa.
Hiện tại Tiêu Thiên Ngạo ra tay với Công Thâu Ngu một là vì thật sự muốn xử lý Công Thâu Ngu, hai là buộc Tô Tín phải đấu cứng với mình.
Dù sao càng kéo tới cuối cùng thì tình hình cuộc chiến càng bất lợi với Tiêu Thiên Ngạo.
Hơn nữa sự tình cũng quả thực giống như Tiêu Thiên Ngạo tưởng tượng, thấy hắn định tấn công, Tô Tín rốt cuộc không tiếp tục né tránh, mà là trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Tiêu Thiên Ngạo, đánh ra một đấm, xung quanh tất cả thiên địa nguyên khí bị áp súc phát ra một tiếng nổ cực lớn, đánh ra một đấm, trên trời dưới đất, duy ngã độc tôn!
Tiêu Thiên Ngạo lạnh lùng hừ một tiếng, sau lưng pháp tướng hiện ra, Bàn Long Ấn giáng xuống, trực tiếp cứng chọi với cứng, uy thế cường đại khiến mọi người nhìn chăm chú. Tô Tín bị sức mạnh cường đại này đánh bay, trong cánh tay phải thậm chí có tiếng xương nứt, có thể tưởng tượng sự khủng bố cái ấn của Tiêu Thiên Ngạo.
Tuy hiện tại Tô Tín có lực lượng thương tổn được cường giả cảnh giới Chân Vũ, nhưng không đại biểu Tô Tín từ đấy có thể sánh vai với cường giả cảnh giới Chân Vũ.
Đúng là lực lượng của Tô Tín có thể tổn thương cường giả cảnh giới Chân Vũ.
Nhưng khi đấu cứng, hắn không thể ngăn cản lực lượng từ cường giả cảnh giới Chân Vũ.
Nhưng ngay lúc này, rồng cá bay lượn sau lưng Tiêu Thiên Ngạo, thân hình Tiêu Xước vô cùng xinh đẹp, trong khoảnh khắc ánh kiếm long khí chém ra, giống như những cánh hoa mà nàng sử dụng lúc trong thân phận Mạnh Bà, vô cùng xinh đẹp nhưng cũng vô tận sát khí!
Nếu Tiêu Xước ra tay thì hẳn là Độc Cô Thành đã bị nàng giải quyết.
Tiêu Thiên Ngạo không phân tâm chú ý tình hình cuộc chiến bên kia, nhưng hắn không bao giờ ngờ tới, Độc Cô Thành dẫu sao cũng là võ giả Dương Thần cảnh thành danh lâu năm, kết quả đã bị Tiêu Xước dễ dàng làm thịt?
Tiêu Thiên Ngạo có chút khó hiểu, Tiêu Xước bày ra cảnh giới tuy rằng cường, nhưng cảnh giới không phải là sức chiến đấu, nàng quanh năm ở trong Độc Cô thị, rốt cuộc làm cách nào luyện ra sức chiến đấu khủng bố này?
Tiêu Thiên Ngạo không hiểu điểm này, chẳng qua hắn không còn thời gian suy nghĩ mấy chuyện này, đối diện Tiêu Xước tập kích, cửu long quay quanh người Tiêu Thiên Ngạo, đột nhiên hét chói tai:
"Ngự!"
Trong khoảnh khắc long ngâm gào thét, lĩnh vực hiện ra quanh người hắn, miễn cưỡng ngăn trở Ngư Long Vũ của Tiêu Xước, nhưng lĩnh vực bị nháy mắt nổ nát.
Mà lúc này tháng sáu tuyết rơi, không biết từ khi nào Nhan Như Mộng xuất hiện trên đầu Tiêu Thiên Ngạo, ánh trăng cường đại từ trong không trung rơi xuống, giây phút này sắc mặt của Tiêu Thiên Ngạo thật sự thay đổi.
Mấy tồn tại Dương Thần cảnh như Tô Tín không có một người dễ chọc, dù hiện tại bọn họ vây giết cường giả cảnh giới Chân Vũ nhưng chẳng hề e sợ, ngược lại phối hợp kín kẽ, thậm chí mới rồi liên tục công kích đã khiến Tiêu Thiên Ngạo cảm giác uy hiếp cực lớn, khiến hắn cảm giác hơi luống cuống tay chân.
Chẳng những là Nhan Như Mộng, Địch Kinh Phi và Vương Uẩn Chi bị thương cũng lập tức ra tay tập kích, đương nhiên, Gia Cát Diên không thể ra tay, hiện tại hắn đã là hoàn toàn mất đi sức chiến đấu.
Mấy người liên tiếp ra tay, buộc Tiêu Thiên Ngạo luống cuống tay chân. Đáy mắt Tô Tín lóe tia sáng lạnh, hai tay kết ấn, sau lưng kim mang nở rộ, sử dụng Kích Thần Kiếp, tôn thần ảnh sau lưng hắn vỗ một chưởng, thoáng chốc uy lực nguyên thần khiến Tiêu Thiên Ngạo tâm thần chấn động, thất thần trong khoảnh khắc.
Tô Tín không có do dự, đợi giây thất thần đó qua đi, trước mắt Tiêu Thiên Ngạo chỉ có một kiếm, một thức đủ hủy thiên diệt địa, Kiếm Nhị Thập Tứ!
Sức mạnh cường đại rơi mạnh xuống, kiếm khí vào người, Tiêu Thiên Ngạo không kịp ngăn cản, hắn phun ra một búng máu, thân hình thụt lùi hơn mười trượng.
Giao thủ lâu như vậy, đây là lần đầu tiên Tiêu Thiên Ngạo thụt lùi, cũng là lần đầu tiên bị thương!
Tô Tín một kiếm tổn hại nặng Tiêu Thiên Ngạo, việc này cũng khiến mấy người khác nhìn thấy cơ hội, đám người Mạnh Bà thi nhau ra tay, từng chiêu đều nhằm vào mạng của Tiêu Thiên Ngạo.
Tô Tín thấy thế nhíu mày, hắn bỗng nhiên nói: "Tạm né mũi nhọn!"
Trực giác nói cho Tô Tín rằng Tiêu Thiên Ngạo còn có con bài chưa lật chưa dùng, bây giờ bọn họ tấn công dồn dập sẽ vô cùng nguy hiểm.
Tiêu Thiên Ngạo bây giờ khác với Mạc Qua lúc trước bị Tô Tín giết, lúc trước Mạc Qua bị thương nặng, nên sức chiến đấu bị suy yếu một mảng lớn.
Tiêu Thiên Ngạo hiện tại thì tuy đã già, thậm chí giây sau sẽ chết già, nhưng hắn vẫn giữ một phần sức chiến đấu.