← Quay lại trang sách

Chương 2071 Người giải hòa và Tô Tín tham lam(1)

Uy thế của cường giả Chân Vũ cảnh khi giận dữ khiến thiên địa biến sắc xuất hiện trên người Tô Tín một cách vô cùng tinh tế.

Bên trong Đường gia bảo, Đường Tuyệt hít một hơi thật sâu rồi nói: “Thứ nên tới có tránh cũng không thoát được, ra ngoài hết đi.”

Nói xong,Đường Tuyệt bèn dẫn mọi người ở Đường gia đẩy đại môn của Đường gia bảo ra, Đường Tuyệt đi đầu hành lễ với Tô Tín nói: “Đường Môn cung nghênh Tô đại nhân đại giá quang lâm!”

Ngay từ đầu khi đối mặt với Tô Tín, Đường Tuyệt bày ra tư thái vô cùng thấp, thậm chí có thể nói là có chút khúm núm.

Ngay trước mặt mọi người, thần sắc Đường Tuyệt khiêm tốn nói: “Không biết Tô đại nhân đến Đường Môn ta là vì chuyện gì đây?”

Tô Tín nhìn Đường Tuyệt rồi thản nhiên nói: “Ta đến Đường Môn làm gì, chẳng lẽ trong lòng Đường môn chủ ngươi còn không biết sao? Lần trước khi còn ở Tây Bắc Đạo ngươi còn cần Trảm Thần phi đao của Đường Môn muốn giết ta, chẳng lẽ bây giờ các ngươi đã quên rồi?”

Đường Tuyệt hít một hơi thật sâu, thứ nên tới cuối cùng cũng sẽ tới, hắn ta muốn tránh cũng không được.

Cho nên Đường Tuyệt chỉ đành hít một hơi thật dài, trầm giọng nói: “Chuyện lần trước xảy ra là do Đường Tuyệt không có mắt nên mới mạo phạm Tô đại nhân, xin Tô đại nhân tha thứ.”

Tô Tín mặt không cảm xúc nói: “Một câu mạo phạm là đã đổi được một lời tha thứ rồi sao? Nếu thật vậy thì những người trên giang hồ kia sẽ nói Tô Tín ta như thế nào? Bị người ta đánh đến tận cửa mà cuối cùng lại không bị chút gì sao? Không có ai sau khi ra tay với ta xong lại không phải trả bất cứ giá nào cả?”

Trên mặt Đường Tuyệt lộ ra một nụ cười khổ: “Điểm ấy tại hạ cũng biết, ta cũng hiểu quy củ trên giang hồ, chuyện đã làm đương nhiên sẽ phải trả một cái giá lớn.”

Đường Tuyệt vừa nói xong, lập tức liền có mười tên võ giả đi từ bên cạnh tới.

Một người trong đó chính là người quen cũ của Tô Tín, đó chính là đại tông sư đúc kiếm của Ba Thục Kiếm Các Công Thâu Ngu, bên cạnh hắn ta còn có một lão giả thân hình cao lớn, người đeo song kiếm, hẳn chính là các chủ của Ba Thục Kiếm Các.

Lúc này sắc mặt Công Thâu Ngu có chút khó nhìn, giao tình của hắn và Tô Tín cũng không tệ, nhưng chuyện này cũng không có nghĩa là ông ta muốn dính vào loại chuyện như thế này.

Nhưng trước mắt, các chủ của bọn họ đã quyết định nhất định phải xen vào chuyện này, mà Công Thâu Ngu cũng là người của Ba Thục Kiếm Các, chuyện hắn muốn dứt ra cũng không hề đơn giản như vậy.

Quan hệ của Ba Thục Kiếm Các và Đường Môn thật ra cũng không tệ, trên giang hồ, ba thế lực đứng đầu Xuyên Thục chi địa chính là Ba Thục Kiếm Các, Xuyên Trung Đường Môn và Bạch Đế Thành.

Thế lực cuối cùng có thể bỏ qua không tính, mà bởi vì Ba Thục Kiếm Các và Đường Môn vẫn thường xuyên giao dịch những loạt nguyên liệu quý giá nên vẫn liên hệ rất chặt chẽ với nhau.

Dù sau vốn liếng của hai phe này đều rất phong phú.

Trong tông môn cũng cất giữ không ít, thời điểm binh khí của Ba Thục Kiếm Các luyện chế có thiếu thứ gì thì sẽ tìm đến Đường Môn, mà bên Đường Môn khi rèn đúc ám khí có thiếu thứ gì cũng sẽ tìm đến Ba Thục Kiếm Các.

Song phương có loại quan hệ này nên Ba Thục Kiếm Các đương nhiên sẽ không ngồi nhìn Đường Môn bị Tô Tín tiêu diệt, huống hồ lần này Đường Môn còn rất thức thời dâng lên Thái Dương Tinh Kim, vật liệu có thể rèn được thần binh.

Vậy nên sau khi biết được tin này, các chủ Ba Thục Kiếm Các, ‘Lưu Viêm Thất Kiếm’ Trần Phu Tử cũng lập tức dẫn theo đám người Công Thâu Ngu đến đây hỗ trợ cùng.

Ba Thục Kiếm Các không am hiểu chiến đấu, thân là các chủ nhưng thực lực của Trần Phu Tử cũng không tính là quá mạnh, mặc dù hắn ta có tu vi Dương Thần Cảnh nhưng thực tế sức chiến đấu lại chỉ thuộc về hạng chót của Dương Thần cảnh.

Đương nhiên các chủ của Ba Thục Kiếm Các được đề cử cũng không liên quan đến thực lực, thứ bọn họ nhìn trúng là khả năng luyện khí bậc thầy và năng lực phụ trách môn phái.

Sở dĩ Trần Phu Tử có biệt hiệu Lưu Viêm Thất Kiếm cũng không phải vì hắn tinh thông võ kỹ hay võ đạo mà là do khả năng đúc kiếm vĩ đại của hắn.

Trần Phu Tử đã từng ở trên ngọn núi lửa Lưu Viêm đồng thời chế tạo ra bảy chuôi trường kiếm cấp bậc thiên binh, nhờ vào năng lượng của Lưu Viêm để đúc kiếm, cuối cùng một lần đã thành công, khiến cho thanh đanh đệ nhất đại tông sư đúc kiếm của hắn càng thêm vững chắc.

Phải biết một tông sư đúc kiếm bình thường chỉ cần có thể đúc được một thanh thiên binh là đã có thể xứng với danh xưng đệ nhất đại tông sư.

Thậm chí có khi cả đời của một đại tông sư đúc kiếm cũng chỉ có thể đúc được một thanh thiên binh, mà ngược lại Trần Phu Tử thì tốt rồi, trực tiếp làm ra bảy thanh, số lượng này còn nhiều hơn cả số lượng thiên binh mà cả đời một đại tông sư đúc kiếm có thể làm ra.

Vậy nên danh khí của Trần Phu Tử trên giang hồ cũng không nhỏ, thậm chí cường giả Chân Vũ cảnh cũng phải khách khí với hắn một chút, mặt mũi của hắn cũng rất lớn.