Chương 2103 Trường Không Huyền(1)
Lời nói của Trường Không Huyền dù Tô Tín không hoàn toàn tin tưởng, nhưng ít nhất dựa vào tình huống bây giờ mà nói thì coi như là tương đối hợp lý.
Tô Tín nhìn Trường Không Huyền, lạnh nhạt nói: “Vậy bây giờ ngươi xuất hiện ở đây là có ý gì?
Vì là khí linh trấn thủ chỗ này, mà hành động của ta bây giờ cũng không khác gì kẻ trộm. Ngươi tính đến cản ta lấy mấy thứ kia đi hay sao?”
Trường Không Huyền cười khổ một tiếng, nói: “Ta đã nói rồi. Dù cho có là lúc ta ở thời kỳ đỉnh cao thì cũng không phải là đối thủ của ngươi. Huống chi bây giờ ta lại mang bộ dạng này?
Ngươi yên tâm. Ta không có ác ý với ngươi. Chẳng qua là ta mệt mỏi, muốn giải thoát mà thôi.
Khí linh có thể vĩnh tồn. Mặc dù khí linh có trí tuệ nhưng cũng không phải là người. Mà ta lại là người. Ngươi không cách nào tưởng tượng nỗi cô tịch bị kẹt ở nơi này đến hơn mười ngàn năm đâu.
Vì thế bây giờ, cái ta muốn chính là giải thoát. Chỉ cần ngươi có thể giúp ta phá hư trận pháp của cung điện này thì nơi này sẽ chỉ còn là một cung điện mà thôi. Không có sức mạnh gia trì thì sẽ không lơ lửng được nữa. Còn ta cũng sẽ được hoàn toàn tiêu tán, được giải thoát.”
Lúc này, Tô Tín chợt hỏi ngược lại: “Đã như vậy, bên ngoài có nhiều Yêu Linh thế kia, sao ngươi không hợp tác với chúng?”
Khóe miệng Trường Không Huyền lộ ra nụ cười lạnh khinh thường, nói: “Chỉ dựa vào đám quỷ vật kia mà cũng muốn hợp tác với ta?
Ta cũng không biết đám Yêu Linh kia xuất hiện lúc nào. Dù sao, bỗng một hôm, tám tên cường giả Thần Kiều cảnh đại chiến ở trong tiểu thế giới này. Có điều, không phải là tiểu thế giới này, mà là một tiểu thế giới tương liên với hành cung này.
Tiểu thế giới này được xây dựng cho hành cung hưởng lạc của Nhân Hoàng. Ở trong tiểu thế giới này, xung quanh còn có không ít những không gian độc lập nhỏ hơn nữa. Những không gian độc lập này đều là nơi để Nhân Hoàng trữ các loại rượu ngon, thức ăn ngon.
Tám người kia sau trận đại chiến dùng mạng đổi mạng, thì đã tịch diệt không gian độc lập đó đi.
Chấp niệm của những người này thực chẳng có bao nhiêu. Chẳng qua, chân linh của bọn họ bất diệt, phiêu tán trong tiểu thế giới này, được sức mạnh trong trận pháp bồi bổ, lúc này mới hóa thành Yêu Linh.
Mặc dù bọn họ sinh ở đất này nhưng cũng là thứ yêu tà. Trời sinh bị trận pháp trong cung điện bài xích. Bọn họ rất muốn vào trong đại điện trung tâm. Nhưng e là một khi bước vào thì sẽ bị hồn tan phách tán ngay!”
Nghe được Trường Không Huyền giải thích như thế, Tô Tín bấy giờ mới phản ứng được vì sao sau khi chém chết những Yêu Linh kia lại chỉ lấy được có ít đồ.
Năm xưa, đông đảo cường giả vây công Vô Sinh lão mẫu là vì không muốn để cho nàng làm hại giang hồ. Mặc dù cuối cùng mọi người dùng mạng đổi mạng, nhưng mục đích của bọn họ cũng đã đạt thành.
Mà Vô Sinh lão mẫu kéo theo nhiều người cùng chôn với nàng như vậy, nàng có có chấp niệm gì được nữa? Cho nên, dưới tình hình này, những cường giả bọn họ cơ hồ không thể nào hóa thành Yêu Linh cho được,
Chỉ có điều, không gian này coi như hành cung hưởng lạc ngày trước của Nhân Hoàng, có thể nói là trận pháp trải rộng. Mấy tòa cung điện lơ lửng kia chính là trận pháp thể hiện oai phong.
Dưới sự thôi hóa từ sức mạnh của trận pháp, bấy giờ bọn họ mới biến thành Yêu Linh. Nhưng bất kể là sức mạnh hay là đồ mà bọn họ thừa kề đều ít đến đáng thương.
Tô Tín nhìn Trường Không Huyền, đột nhiên hỏi: “Nếu ngươi là người đi theo Nhân Hoàng thời gian dài nhất, vậy ngươi có biết rốt cuộc Nhân Hoàng có phi thăng hay không không? Ngươi rốt cuộc biết được bí mật gì mà khiến Nhân Hoàng biến ngươi thành bộ dạng như giờ?”
Nhân Hoàng có phi thăng hay không, điều này không chỉ mình Tô Tín tò mò mà có thể nói, người trên giang hồ không ai là không hiếu kỳ.
Hiện, người trên giang hồ đều biết thực lực của Nhần Hoàng ngày trước đủ để nghiền ép cường giả Thông Thiên cảnh, nhưng không ai biết rốt cuộc Nhân Hoàng là Thông Thiên cảnh hay đã đột phá tam cảnh Chân Vũ cảnh. Hoặc giả là nói, ngoài tam cảnh Chân Vũ hãy còn cảnh giới có thể đột phá.
Đáng tiếc, tất cả mọi điều về Nhân Hoàng đều là bí ẩn. Mọi người cũng chỉ có thể suy đoán lung tung. Trên căn bản không có lấy một câu trả lời đáng tin.
Bây giờ, Tô Tín cuối cùng cũng tìm được một nhân vật tồn tại từ thời thượng cổ đến giờ. Dĩ nhiên hắn cũng phải hỏi thăm tin tức cho kĩ càng rồi.
Có điều, Trường Không Huyền kia lại lắc đầu, nói: “Nhân Hoàng rốt cuộc có phi thăng hay không thì ta cũng không biết. Bởi từ sau khi ta trở thành khí linh ở nơi này, Nhân Hoàng bệ hạ cũng chưa từng đến hành cung này một lần. Hơn nữa, từ đó, không lâu sau liền có tin Nhân Hoàng phi thăng, một đời hoàng triều sụp đổ truyền đến. Nơi này sau thời gian dài không ai tiến vào cũng đóng kín hoàn toàn. Cho đến khi có đám cường giả Thần Kiều cảnh kia đánh vỡ tường rào mà đến đây.
Còn về việc tội trạng của ta, điểm này ta sẽ không nói. Ngươi cũng không cần tra hỏi.