← Quay lại trang sách

Chương 2137 Túi gấm(2)

Dù sao đối với phần lớn võ giả Lục Phiến Môn, bọn họ vẫn hi vọng mình có thể giống như Tô Tín, dựa vào năng lực của chính mình quật khởi từ Lục Phiến Môn, cuối cùng trở thành người đứng đầu một phương, thống trị giang hồ.

Vì vậy ngay khi lấy được lá mật thư này, võ giả kia lập tức xếp nó vào cơ mật tối cao, báo cáo thẳng cho tổng bộ đầu Tương Nam đạo - Phương Hiển Long.

Bởi vì thực lực của Tam Tương chi địa rất yếu, vậy nên thực lực tổng bộ đầu Lục Phiến Môn ở Tam Tương chi địa cũng khá thấp.

Có một số vùng thực lực khá mạnh, tổng bộ đầu yếu nhất cũng phải đến Dung Thần cảnh, còn được bố trí thêm mấy phó tổng bộ đầu Hóa Thần cảnh mới được, chứ Tam Tương chi địa có lúc ngay cả một tổng bộ đầu Hóa Thần cảnh cũng không sắp xếp được.

Còn ví dụ như Thiết Vô Tình thuộc Thiết gia hồi xưa, hắn đã từng đảm nhiệm vị trí tổng bộ đầu Tương Nam đạo khi có thực lực cảnh giới Tiên Thiên Thần Cung, Thiết gia để hắn ngồi vị trí này hoàn toàn là vì tích lũy kinh nghiệm.

Có điều hiện giờ Lục Phiến Môn đã thành địa bàn của Thiết gia, tự nhiên cũng không cần tích lũy kinh nghiệm gì nữa, vậy nên Tương Nam đạo từ nơi tích lũy kinh nghiệm biến thành chỗ dưỡng lão.

Mặc dù Phương Hiển Long có thực lực Hóa Thần cảnh, nhưng ở Lục Phiến Môn hắn chẳng mấy nổi tiếng, cũng chẳng có điểm gì đặc biệt, e là điểm duy nhất khá đặc thù chính là tuổi tác của hắn rất già, tuổi nghề rất lâu, là một trong số những võ giả gia nhập Lục Phiến Môn ngay từ khi Đại Chu vừa thành lập nó, xem như lứa già nhất trong Lục Phiến Môn.

Chỉ có điều thực lực của hắn thường thường, lý lịch không có gì đặc biệt, trong Lục Phiến Môn căn bản cũng không đảm nhận được trọng trách, vì thế khi hắn đến tuổi xế chiều mới bị ném tới Tương Nam chi địa dưỡng lão.

Dẫu sao thực lực nơi này yếu như thế, những tông môn kia cũng sẽ không gây ra chuyện gì, hơn nữa dù bọn họ có gây chuyện, Phương Hiển Long cũng mặc kệ, hắn làm tổng bộ đầu Tương Nam đạo vô cùng thích chí.

Đương nhiên trên thực tế, Phương Hiển Long làm thế e là cũng có chút tự sa ngã và không làm tròn trách nhiệm.

Bạch Liên Giáo làm việc quá đáng như vậy ở Tương Nam đạo, Lục Phiến Môn vẫn không hay biết gì, điều này là hơi khó chấp nhận.

Phải biết một trong những chức trách quan trọng nhất của Lục Phiến Môn chính là giám sát các đại tông môn, bình thường, Phương Hiển Long thân là tổng bộ đầu nên phái bộ đầu cấp dưới đi nằm vùng tại các đại tông môn để điều tra tin tức, như vậy chỉ cần các đại tông môn có gió thổi cỏ lay một cái, Lục Phiến Môn lập tức biết được tin.

Bây giờ Bạch Liên Giáo làm loạn trắng trợn như vậy, Lục Phiến Môn cũng có thể dễ dàng biết được.

Nhưng ai ngờ đâu sau khi Phương Hiển Long tiếp nhận vị trí tổng bộ đầu Tương Nam đạo lại chê phiền phức, rút hết những người này về, điều này dẫn đến hiện tại Lục Phiến Môn ở Tương Nam đạo gần như biến thành nửa kẻ mù, chỉ có thể nhìn thấy những chuyện bề nổi, chuyện âm thầm trong tối, bọn họ hoàn toàn không nhìn thấy.

Khi mật thám đem tin tức tới, Phương Hiển Long cũng sững người, hắn không nghĩ tới ở Tương Nam chi địa vẫn còn có đồ vật liên quan đến Tô Tín.

Thế nhưng sau một hồi suy nghĩ, Phương Hiển Long bỗng nhiên nói: “Hủy mật thư đi cho ta, coi như trước giờ chưa từng thấy vật này.”

Tên mật thám thu thập thông tin kia chợt sững sờ, hắn không ngờ Phương Hiển Long sẽ làm vậy.

Thật ra nguyên nhân Phương Hiển Long làm vậy rất đơn giản, hắn không có thù oán với Tô Tín, thậm chí với thực lực và địa vị của hắn cũng không đủ tư cách kết thù với Tô Tín, nhưng hẵn thật sự không dám nhúng tay vào chuyện này.

Tuy Tô Tín đã từng là thành viên cao tầng trong Lục Phiến Môn bọn họ, nhưng hiện tại Tô Tín đã trở mặt với triều đình, vào lúc này, nếu mình còn đi lén lút liên lạc với Tô Tín, truyền tin giúp hắn, dù Lục Phiến Môn không trách phạt, nhưng triều đình có trách tội hay không?

Phương Hiển Long hắn chỉ tới nơi này dưỡng lão, hắn không muốn gây ra nhiều rắc rối như vậy, thế nên Phương Hiển Long dứt khoát không làm thì thôi, đã làm thì làm cho chót, coi như chưa từng thấy đồ vật này.

Thấy tên mật thám thu thập thông tin vẫn chưa hành động, Phương Hiển Long không khỏi cau mày nói: “Sao, ngươi không nghe lệnh của ta hả?”

Mật thám thu thập thông tin ngẩn người, vội vã chắp tay nói: “Vâng, thuộc hạ sẽ làm theo sự sai bảo của đại nhân.”

Phương Hiển Long không muốn gây chuyện, cho nên dứt khoát coi như không thấy tin tình báo liên quan đến Tô Tín.

Nhưng tên mật thám thu thập thông tin phát hiện mật thư lại có tính toán khác.

Phương Hiển Long già rồi, không có một chút nhuệ khí nào đáng nói, bao gồm cả vị trí tổng bộ đầu Tương Nam đạo hắn được nhận là dựa vào cống hiến suốt bao nhiêu năm ở Lục Phiến Môn.

Nhưng tên mật thám thu thập thông tin này của Lục Phiến Môn vẫn còn rất trẻ, hắn không muốn sống hèn nhát cả đời giống Phương Hiển Long.

Lục Phiến Môn là một lựa chọn tốt, nhưng Tây Bắc đạo của Tô Tín Tô đại nhân thậm chí có thực lực để đối kháng với triều đình, đây chẳng phải là một khác lựa chọn tốt khác sao?