Chương 2143 Kết quả(2)
Yến Khuynh Tuyết cúi đầu, nhưng khi nàng trông thấy Tô Tín yên lặng đứng trước mặt nàng, khóe miệng Yến Khuynh Tuyết bỗng nhiên nở nụ cười vô cùng xán lạn, khiến Tô Tín thoáng thất thần.
“Không, ta không sai, người trong lòng ta không phải Mạnh Thanh Trạch, cũng không phải Tô Tín, mà là người xuất hiện trước mắt ta vào thời điểm ta tuyệt vọng nhất. Mười mấy năm trước là vậy, hôm nay, mười mấy năm sau vẫn vậy, ngươi đã xuất hiện ở đây, vậy bất kể ngươi là Tô Tín hay Mạnh Thanh Trạch, ngươi đều là người trong lòng ta.”
Với thực lực và địa vị hiện tại của Tô Tín trên giang hồ, Yến Khuynh Tuyết có chuyện, hắn lập tức xuất hiện ở Thương Sơn thành, cảnh tượng này giống hơn mười năm trước biết bao? Yến Khuynh Tuyết đã biết điều nàng muốn là cái gì rồi.
Nhìn Tô Tín, Yến Khuynh Tuyết nói với giọng kiên định: “Hồi đó Tô đại ca không muốn gia nhập Thương Sơn thành, nhưng hiện ta muốn gia nhập Tây Bắc đạo, ngươi sẽ không từ chối chứ? Ta không đòi hỏi danh phận gì cả, ta cũng không cần danh phận, ta biết với địa vị của ngươi, dù cưới vợ sinh con cũng nhất định phải lựa chọn người có thực lực và địa vị xấp xỉ mình mới được, ta chỉ cần có thể ở bên cạnh Tô đại ca. Năm đó ta đã từ bỏ cơ hội này, nhưng hiện tại ta sẽ không bỏ qua, hơn nữa bây giờ ta không còn là cô bé chỉ biết khóc năm đó nữa, ta có thể phát triển Thương Sơn thành lớn hơn mấy lần so với thời phụ thân còn sống, cũng có thể làm tương tự với việc kinh doanh ở Tây Bắc đạo. Huống hồ theo ta được biết, hiện giờ Tây Bắc đạo cũng không có thương nghiệp gì đáng nói, ta từng tiếp xúc với thương nhân Tây Bắc đạo, bọn họ đều phân tán rải rác, không có người lãnh đạo.”
Tô Tín nhìn thật sâu vào mắt Yến Khuynh Tuyết, hắn thở dài nói: “Ngươi thật sự đã quyết định chắc chắn rồi?”
Thực tế kể từ khi Tô Tín bước chân vào giang hồ đến giờ, ngoài Yến Khuynh Tuyết ra, còn có Lô gia Lô Uyển Đình cũng từng bày tỏ tình cảm dành cho hắn.
Chỉ có điều Tô Tín không có cảm giác gì với Lô Uyển Đình, đối phương chỉ là đại tiểu thư bị chiều hư, ngay cả chuyện hồi đó nàng bày tỏ tình cảm với Tô Tín cũng chỉ vì tưởng tượng Tô Tín thành người trong lòng nàng, nhưng trên thực tế, nàng hoàn toàn không hiểu Tô Tín, sau khi nàng trông thấy một mặt khác của Tô Tín – khi hắn hung ác điên cuồng, không có gì bất ngờ, Lô Uyển Đình đã lui bước.
Nhưng Yến Khuynh Tuyết thì khác, ngay từ đầu, giữa Tô Tín và Yến Khuynh Tuyết từng có một đoạn nhân quả, hắn cũng rất thưởng thức Yến Khuynh Tuyết, có điều khi đó vì nhiều nguyên nhân, Tô Tín vẫn quyết định rời đi.
Hiện giờ nếu Yến Khuynh Tuyết thật sự muốn đi cùng hắn, đương nhiên Tô Tín sẽ không từ chối.
Yến Khuynh Tuyết gật đầu với vẻ mặt kiên định rồi nói: “Lúc trước ta đã hối hận một lần, vì vậy lần này ta sẽ không hối hận lần nữa.”
Tô Tín cười nói: “Đi tới Tây Bắc đạo, ngươi chính là người của ta, hối hận cũng vô dụng.”
Khóe miệng Yến Khuynh Tuyết lộ ra ý cười nhẹ nhàng, tuy ngoại hình của nàng khả năng không yêu diễm bằng Bạch Linh, cũng không kinh diễm như Thanh Ly, nhưng lúc này, nụ cười của nàng tựa như làn gió xuân thoảng qua cành liễu, có vẻ ấm áp dị thường.
Lục Ly trốn ở cửa nhìn lén thấy cảnh này, không khỏi nở nụ cười.
Tiểu thư đợi mười mấy năm, cuối cùng hôm nay đã tu thành chính quả.
Tô Tín nhướng mày, cửa lớn bỗng nhiên mở ra, Lục Ly hoang mang ngã nhào vào, thấy Tô Tín và Yến Khuynh Tuyết đều đang nhìn nàng, Lục Ly không kìm được nỗi hoảng hốt nói: “Tô đại nhân! Ta không phải cố ý nghe lén!”
Lúc trước tiểu nha đầu này còn dám hò hét đùa giỡn với mình, thế nhưng hiện tại chắc chắn nàng không dám nữa rồi, dù sao chênh lệch địa vị vẫn rành rành ra đó.
Trước kia cùng lắm Tô Tín chỉ là một hiệp khách giang hồ với thực lực trên trung bình, Lục Ly đã từng tiếp xúc với không ít người thực lực cảnh giới Tiên Thiên.
Nhưng hiện tại Tô Tín là Lục Địa thần tiên Chân Vũ cảnh, nhân vật chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết, là một trong mấy chục vị cường giả có thể thực sự chi phối phong vân giang hồ.
Chênh lệch này quá lớn, thậm chí lớn đến nỗi có lúc Lục Ly không thể tin được mình quen biết nhân vật cấp bậc này, thế nên bây giờ đối mặt Tô Tín, Lục Ly không khỏi có chút câu nệ.
Trước biểu hiện của Lục Ly, Tô Tín không nói gì, bởi vì điều này rất bình thường, sự kính nể sức mạnh không dễ dàng loại bỏ đến vậy, đây là bản năng thâm nhập vào xương tủy, vì thế Tô Tín cũng lười sửa lại.
Đúng lúc đó, Lương bá cũng dè dặt đi vào nói: “Tô đại nhân, Bạch Liên Giáo và tổng bộ đầu Lục Phiến Môn Tương Nam đạo -Phương Hiển Long đã đến.”
Thanh Liên thánh sứ và Phương Hiển Long ngồi trong phòng khách của Thương Sơn thành, hai người đều vô cùng bứt rứt bất an.
Hiện giờ tâm trạng của Thanh Liên thánh sứ rất phức tạp, rất hiển nhiên, chuyện lần này nàng đã tính toán sai, Bạch Linh tính đúng. Những năm gần đây, Tô Tín chưa từng lo cho Phi Ưng bang, nhưng điều này không có nghĩa Tô Tín sẽ mãi mặc kệ Phi Ưng bang.
Hiện tại Tô Tín xuất hiện ở Tương Nam, Trâu Minh bị phế tu vi, trở về báo tin cho nàng, thái độ của Tô Tín đã rõ như ban ngày.
Còn về Phương Hiển Long, hiện giờ hắn còn hoảng sợ hơn.