Chương 2185 Thái độ của Tô Tín (1)
Nếu đã quyết định khiến Tô Tín trở thành môn khách của Sở gia, vậy người bên Sở gia cũng sẽ không quá hẹp hòi, lập tức sai người mở tiệc lớn đón gió tẩy trần cho Tô Tín.
Trong bữa tiệc Tô Tín phát hiện một tình huống rất thú vị, rõ ràng Sở gia rõ ràng chia làm hai phe phái, một phe cấp tiến lấy Sở Cảnh Thiên dẫn đầu, phe này biểu hiện thái độ đối địch với hai nhà Chu, Vương, muốn dùng bạo lực hoàn toàn chinh phục đối phương, tái hiện vinh quang cũ của Sở gia.
Phe kia thì lấy Sở Lâm Thiên dẫn đầu, bọn họ cho rằng đã qua nhiều năm, hai nhà Chu, Vương đã hoàn toàn độc lập, không tiếp tục là chi nhánh của Sở gia bọn họ, lúc này muốn hoàn toàn chinh phục đối phương thì nói dễ hơn làm.
Đất nội hải cạnh tranh kịch liệt, hung hiểm vô cùng, vị trí địa lý của Đoạn Long Tam Đảo bọn họ thích hợp liên minh nhất, nếu ba nhà bắt tay nhau thì thực lực sẽ tăng nhiều, đến lúc đó sẽ là thế lực không yếu ở nội hải, chứ không phải như bây giờ là thế lực xếp chót trong toàn bộ nội hải.
Tô Tín khá là đồng ý cái nhìn của Sở Lâm Thiên.
Làm người nên nhận rõ hiện thực, bây giờ hai nhà khác đã thành đại thế, thậm chí nói câu không dễ nghe, nếu hai nhà liên hợp lại thậm chí có thể diệt Sở gia, vào lúc này nếu Sở gia còn ôm tâm tư tái hiện vinh quang cũ, tuy có động lực nhưng sẽ thua rất thảm.
Chẳng qua Tô Tín muốn cướp lấy Thần Vũ Lệnh, trong mưu đồ của hắn, nếu ba nhà hòa thuận với nhau thì khó xuống tay, tốt nhất là ba nhà đánh nhau túi bụi, như vậy mới phù hợp ích lợi của Tô Tín.
Hiện tại Tô Tín công khai ngồi bên cạnh Sở Cảnh Thiên, biểu lộ lập trường của hắn, khiến người bên phe Sở Lâm Thiên sắc mặt âm trầm.
Sở Cảnh Thiên âm thầm lạnh lùng hừ một tiếng, nói với Tô Tín bên cạnh mình:
“Mạnh tiền bối, chắc ngài đã hiểu rõ chuyện của Sở gia ta. Sở gia còn chưa báo mối thù xưa, kết quả hiện tại trong Sở gia thế nhưng có người còn muốn chủ động đi liên hợp hai nhà đó, ủy khuất cầu toàn, quả thực là sỉ nhục của Sở gia ta!”
“Tiền bối, nếu chuyện này đổi thành ngài thì ngài sẽ làm sao?”
Sở Cảnh Thiên hỏi câu này cũng là thăm dò, tuy rằng hiện tại hắn biết vị Mạnh tiền bối này có cảm quan với mình không tệ, nhưng hắn cần tìm hiểu thái độ thật sự của đối phương.
Dù sao hiện tại đối phương là đường chủ Cung phụng đường của Sở gia, có quyền lực tham dự nghị sự Sở gia.
Tô Tín lạnh lùng hừ một tiếng nói:
“Còn cần phải hỏi? Võ giả chúng ta tập võ cả đời, có lẽ không làm được hành hiệp trượng nghĩa, lòng mang thiên hạ, nhưng gặp chuyện bất bình, khoái ý ân thù mà cũng không làm được thì sống còn có ý nghĩa gì?
“Mạnh Cửu Trần này xuất thân Mạnh Cửu Trần, nhưng ta cũng biết đạo lý có thù sẽ trả, nếu như kẻ địch rất mạnh liền từ bỏ báo thù, sống uất ức như vậy có ý nghĩa gì?”
“Đương nhiên, đây là do tính cách của lão phu, Sở gia các ngươi nhà lớn nghiệp lớn, cần suy xét nhiều mặt cũng dễ hiểu.”
Nghe lời Tô Tín nói khiến Sở Cảnh Thiên siêu hưng phấn, bởi vì suy nghĩ của Mạnh tiền bối giống hệt như của hắn!
Giọng Sở Cảnh Thiên căm hận nói: "Ngày xưa hai nhà Chu, Vương làm phản, nhiều người của Sở gia ta chết trong tay bọn họ.”
“Hơn nữa khi đó trong Đoạn Long Tam Đảo, Long Thân Đảo và Long Vĩ Đảo đều là nơi Sở gia ta phụ trách lưu giữ tài nguyên, kết quả bị bọn chúng chiếm cứ.”
“Nếu lúc xưa không phát sinh sự kiện đó thì Sở gia ta ở đất nội hải này không nói có thể xếp hàng đầu, nhưng không giống như hiện tại bị xếp chót.”
Sau khi tìm hiểu rõ ràng thái độ của Tô Tín thì 1q0 hoàn toàn yên lòng.
Có một võ giả Dương Thần cảnh như vậy đứng về phía mình, uy thế của hắn ở trong Sở gia lần đầu tiên vượt qua đại ca của mình.
Khi tiệc rượu sắp kết thúc, Sở Lâm Thiên bỗng nhiên đứng lên nói: "Phụ thân, sắp đến sinh nhật của lão tổ, người nên mời thì chúng ta đều đã mời, nhưng chúng ta có nên mời người của Chu gia và Vương gia không?”
Nghe lời này, mọi người ở đây thoáng chốc đều yên tĩnh trở lại, trong mắt Sở Chu Hành lộ tia rối rắm.
Nếu là trước kia thì bọn họ tự nhiên sẽ không rối rắm chuyện này, sinh nhật của lão tổ Sở gia đã bao giờ đi mời người của Chu gia, Vương gia?
Nhưng hiện tại k6e một số người trong Sở gia đồng ý liên hợp với Chu gia và Vương gia.
Cho nên sinh nhật của lão tổ Sở gia lần này là một điểm hội hợp khá tốt, nếu có thể mời cả hai bên đến, mọi người cùng ngồi xuống làm dịu mâu thuẫn thì xác suất liên hợp có thể lớn hơn một chút.
Sở Lâm Thiên luôn muốn thúc đẩy điểm này, cho nên hắn vừa lên tiếng, tộc nhân Sở gia về phe hắn cũng lần lượt gật đầu phụ họa đồng ý.
Nhưng Sở Cảnh Thiên chau mày, hắn trực tiếp đứng lên nói: "Tuyệt đối không được! Sinh nhật của lão tổ là việc lớn của Sở gia ta, Chu gia và Vương gia dựa vào cái gì đến tham dự? Chẳng lẽ chư vị đã quên thù hận ngày xưa rồi sao?”
Sở Lâm Thiên lạnh giọng nói: "Đúng là bởi vì Sở gia ta muốn làm dịu thù hận cũ mới định mời hai nhà đến dự. Nhị đệ, ngươi quá mức cực đoan, sớm muộn gì sẽ chôn vùi toàn bộ Sở gia!”
Chương 2163: Thái độ của Tô Tín (2)
Sở Cảnh Thiên lạnh lùng cười nói: "Chôn vùi Sở gia? Không biết cuối cùng ai mới là người chôn vùi Sở gia!”
Hai người thừa kế của Sở gia bắt đầu cãi nhau, đệ tử khác của Sở gia cũng cãi lộn, toàn bộ Sở gia bỗng chốc lộn xộn.
Lão tổ Sở gia quát chói tai:
"Đều ngậm miệng!"
Lão tổ Sở gia có uy tín rất lớn trong Sở gia, hắn vừa lên tiếng, những đệ tử Sở gia không dám ồn ào nữa.
Lão tổ Sở gia xao đầu, hắn cũng băn khoăn phân vân, thế là chuyển hướng nhìn Tô Tín, hỏi:
“Mạnh tiên sinh, không biết ngươi có cái nhìn thế nào về chuyện này?”
Lão tổ Sở gia hỏi ý kiến của Tô Tín không chỉ vì muốn nghe cái nhìn của người ngoài, cũng muốn biết thái độ của Mạnh Cửu Trần này.
Lão tổ Sở gia biết Mạnh Cửu Trần đứng về phía Sở Cảnh Thiên, lão tổ Sở gia cũng xem trọng Sở Cảnh Thiên, nhưng vẫn muốn biết Mạnh Cửu Trần có thực hiện chức trách cung phụng của mình hay không, có đứng ở lập trường tuyệt đối tốt cho Sở gia mà suy xét không?
Vẻ mặt Tô Tín không thay đổi, hắn đứng lên thản nhiên nói:
“Lão phu thấy chuyện này rất đơn giản, Chu gia và Vương gia muốn đến tham dự thọ yến của Sở gia cũng được.”
Lời này thốt ra, Sở Cảnh Thiên thay đổi sắc mặt, mới rồi Mạnh tiền bối còn nói sẽ đứng về phía hắn, sao bây giờ đã thay đổi?
Đám người Sở Lâm Thiên cũng không ngờ Mạnh Cửu Trần sẽ nói chuyện giúp bọn họ.
Nhưng Tô Tín bỗng đổi đề tài:
“Cho Chu gia và Vương gia tham gia sinh nhật thì cũng được, nhưng không thể là chúng ta chủ động mời.”
“Chuyện gì đều chú trọng chủ yếu và thứ yếu, cho dù là Sở gia ta có ý định liên hợp với hai nhà nhưng không thể vội vàng đi nịnh nọt bọn họ, không thể bị yếu về mặt khí thế.”
“Cho nên nếu hai nhà Chu, Vương muốn tham gia thọ yến, vậy khiến bọn họ chuẩn bị tốt quà mừng thọ, tự mình đến, Sở gia chúng ta quyết không thể nịnh nọt mời bọn họ.”
Mắt lão tổ Sở gia sáng lên, lời nói của Mạnh Cửu Trần hợp với ý của hắn.
Lão tổ Sở gia biết tình huống hiện tại của Sở gia, cho nên không phản đối dịu quan hệ với Chu gia và Vương gia.
Nhưng Sở gia bọn họ dù gì từng là chủ nhân của Đoạn Long Tam Đảo, là chủ nhà, cứ như vậy thừa nhận quan hệ ngang hàng với Chu gia và Vương gia thì lão tổ Sở gia hơi không cam lòng.
Lời của Mạnh Cửu Trần hợp ý lão tổ Sở gia, hắn có thể tiếp thụ dịu lại quan hệ với Chu gia và Vương gia, nhưng hai nhà phải bày ra thành ý trước, bảo chứng thể diện của Sở gia bọn họ.
Lão tổ Sở gia vừa lòng gật đầu nói: "Mạnh tiên sinh nói không sai, vậy chuyện này cứ làm theo lời của Mạnh tiên sinh.”
Sở Lâm Thiên hơi bất mãn, nhưng lão tổ Sở gia đã lên tiếng, tạm thời cũng chỉ có thể làm như vậy.
Trên mặt Tô Tín lộ nụ cười bí hiểm, Chu gia và Vương gia sẽ đến dự chứ? Tô Tín cho rằng tám phần khả năng là không.
Có một số người trong Sở gia không muốn liên hợp với hai nhà Chu, Vương, tương tự, trong Chu gia và Vương gia cũng có người không muốn hợp sức với Sở gia.
Phải biết rằng, hiện tại thực lực của Chu gia và Vương gia mạnh hơn Sở gia, một số người cấp tiến trong tộc bọn họ sẽ suy nghĩ càng cực đoan hơn, bọn họ cho rằng Sở gia chỉ là kẻ sa cơ thất thế, thực lực rõ ràng đã không bằng chính mình mà còn ra vẻ kiêu ngạo?
Người ôm ý tưởng như vậy tuy rằng không phải chủ lưu, nhưng đợi đến khi tin tức bên Sở gia truyền ra ngoài thì ý tưởng đó chắc chắn chiếm ưu thế, bọn họ sẽ chịu chủ động chịu thua Sở gia sao? Hiển nhiên là không thể nào.
Mà trên thực tế quả nhiên giống như Tô Tín đoán, Sở Lâm Thiên có quan hệ với Chu gia và Vương gia, nên hắn vừa truyền tin qua, Chu gia và Vương gia đều là vẻ mặt cười nhạt.
Nếu Sở gia gửi thiệp mời cho bọn họ bậc thang leo xuống thì bọn họ không ngại dịu bớt quan hệ với Sở gia.
Kết quả Sở gia không thấy rõ hình thế, thế nhưng còn chờ bọn họ chủ động đến tạ tội, quả thực là vô tri!
Ban đêm, Tô Tín ẩn mình trong bóng tối, dù hắn không vận dụng lực lượng Chân Vũ cảnh thì người trong Sở gia đều không phát hiện được hắn.
Trong một chỗ rừng rậm ở Long Thủ Đảo, Bạch Vô Mặc xuất hiện trong rừng, thấy Tô Tín xuất hiện thì không kiềm được chậc chậc thở dài: "Tô đại nhân quả nhiên không hổ là Tô đại nhân, chỉ dùng mấy ngày đã thành đường chủ Cung phụng đường của Sở gia, phải công nhận, bản lĩnh này của Tô đại nhân có thể so sánh với Bạch Liên giáo.”
“Chẳng qua Bạch Liên giáo sắp xếp gian tế nội ứng vào các tông môn thì dựa vào ảo thuật, còn Tô đại nhân là dựa vào lòng người.”
Bạch Vô Mặc nói mấy lời này không phải cung duy Tô Tín, hắn chỉ nói sự thực.
Bạch Liên giáo thường dựa vào mê hoặc đệ tử cấp thấp của tông môn để đánh vào nội bộ, còn Tô Tín đang lợi dụng cái gì? Là lòng người, lợi dụng mâu thuẫn nội bộ Sở gia, lợi dụng mâu thuẫn của ba nhà Đoạn Long Tam Đảo, dùng thân phận người ngoài vào lúc thích hợp đánh vào nội bộ Sở gia, trở thành đường chủ Cung phụng đườngcó quyền nghị sự, loại thủ đoạn này quá xuất sắc.