Chương 2196 Đánh đổi (2)
Thế nhưng chỉ cần Thẩm đảo chủ cẩn thận suy nghĩ một chút liền hiểu, ngày xưa Nhân Hoàng bệ hạ sẽ không nhàm chán như thế, chỉ ban thưởng cho tổ tiên ba nhà chúng ta một thứ đồ chỉ mang tính biểu trưng được, vậy nên trong ba tấm lệnh bài này ắt sẽ có điều gì đó kỳ quặc."
Trầm Cửu Phong híp mắt nhìn Chu Di, người của Chu gia không dám nói láo, hơn nữa nhìn bộ dáng của hắn ta hiện tại cũng không phải đang nói láo.
Nếu là thế thì chuyện này vẫn còn đáng để cân nhắc.
Đối với võ giả khác mà nói, Nhân Hoàng chỉ là một truyền thuyết, nhưng đối với Chân Vũ cảnh như Trầm Cửu Phong mà nói, Nhân Hoàng không chỉ là truyền thuyết, mà còn là một đỉnh cao! Là một người siêu việt hơn bất kỳ ai trên đời này!
Phàm là đồ vật mà ngày xưa Nhân Hoàng truyền lại thì đều là chí bảo, Chu gia dám xuất ra loại đồ vật như thế này để đổi lấy sự thông cảm của hắn, phần thành ý đúng là đã đủ.
Giọng nói của Trầm Cửu Phong lúc này đột nhiên thay đổi: "Dựa theo lời mà ngươi vừa nói, trong tay Sở gia và Vương gia cũng đều có lệnh bài mà ngày xưa Nhân Hoàng ban thưởng phải không?"
Vốn dĩ ba nhà trên Đoạn Long Đảo đã có ước định, tin tức này là bí mật của ba nhà bọn họ, cho dù ba nhà có đầu rơi máu chảy cũng không thể truyền tin tức này đi.
Nhưng bây giờ Sở gia đã diệt Vương gia, thậm chí còn có thê diệt Chu gia bọn họ, lúc này hắn còn quản ước định với hẹn định cái gì chứ?
Chu Di cắn răng nói: "Không sai, lệnh bài kia ba nhà chúng ta đều đang bảo tồn, chỉ là bây giờ Sở gia đã diệt Vương gia, lệnh bài này hơn phân nửa cũng đã rơi vào trong tay Sở gia.
Thẩm đảo chủ, chuyện lần này của Đoạn Long Tam Đảo chỉ sợ còn cần ngài phải tự mình ra tay mới được, thực lực của vị cung phụng Sở gia kia cường đại đến mức tà tính.
Ta biết rõ thực lực Vương Kính Hải của Vương gia kia, người này đã xông xáo nội hải được mấy năm, đã từng giao thủ với vô số cao thủ, thực lực tuyệt đối không hề kém trong số những võ giả Dương Thần cảnh.
Kết quả là cho dù như thế, hắn vẫn bị tên khách khanh của kia Sở gia dùng ba chiêu đã chém giết, người này tuyệt đối không phải võ giả Dương Thần cảnh bình thường, thậm chí ta còn nghi ngờ đối phương đã chạm tới cánh cửa Chân Vũ cảnh.
Vậy nên người này vẫn cần Thẩm đảo chủ tự mình ra tay thì mới tương đối an toàn được một chút."
Ánh mắt Trầm Cửu Phong lộ ra một tia sáng tinh ranh, nếu thật sự giống như lời Chu Di nói, vậy tên cung phụng của Sở gia này thật sự không đơn giản.
Trầm Cửu Phong hắn cũng đã từng ở Dương Thần cảnh, ngày xưa lúc hắn còn đang ở Dương Thần cảnh cũng không thể chỉ dùng ba chiêu mà đã có thể giết chết võ giả đồng cấp.
Hơn nữa võ giả Dương Thần cảnh trên Thiên Phong Đảo của hắn cũng không ít, có thể làm được đến như vậy cũng không có bất kỳ ai.
Trầm Cửu Phong rút Uyên Long Đao bên cạnh hắn, ánh mắt lộ ra một tia lạnh lẽo nói: "Dương Thần cảnh cho dù có mạnh hơn cũng chỉ là Dương Thần, chuyện này ngươi không cần phải để ý đến, cứ để Thiên Phong Đảo ta giải quyết.
Chờ sau khi lấy được lệnh bài kia, Chu gia các ngươi có thể có được một khu đất ở trung tâm Thiên Phong Đảo, đến lúc đó Chu gia các ngươi hoàn toàn có thể di chuyển đến Thiên Phong Đảo."
Chu Di nghe vậy, trong mắt hắn lập tức lộ ra một tia vui mừng nói: "Đa tạ thẩm đảo chủ!"
Ngay khi Chu gia đi cầu viện binh thì lão tổ Sở gia cũng đang đắc chí vừa lòng, chuẩn bị ra tay đối với Chu gia.
Đây là do hắn không biết thực lực của Mạnh Cửu Trần từ trước, nếu hắn mà biết, thì chỉ cần sử dụng thời gian hai ngày trước thọ yến của hắn là có thể giải quyết hai nhà này, đến lúc đó mang theo đại thắng tới thọ yến của hắn, tư vị kia còn tốt hơn hiện tại rất nhiều.
Đương nhiên cho dù là Tô Tín hay lão tổ Sở gia đều không biết, Chu gia vậy mà lại mời tới một vị cường giả Chân Vũ cảnh tới.
Sở gia không ngờ tới là bởi vì bình thường bọn hõ cũng sẽ không giám thị động tính của Chu gia một cách quá kỹ càng, dù sao trực tiếp giáp mặt với Sở gia chính là Vương gia.
Mà Tô Tín không giám sát động tĩnh của Chu gia bên này cũng không thể trách Ám Vệ, bởi vì chuyện của Thiên Phong Đảo của Thẩm gia vốn là rất bí ẩn, cũng không gióng trống khua chiêng để tiến hành, hơn nữa chuyện này xảy ra trước khi Ám Vệ đến hải ngoại, vậy nên Ám Vệ không biết được tin tức này cũng rất bình thường.
Dưới tình huống không biết rõ tình hình tình, lão tổ Sở gia trực tiếp dẫn người hướng về Long Vĩ Đảo của Chu gia, bày ra một tư thái dẫn theo đại quân tới.
Lão tổ Chu gia Chu Vạn Sơn thì dẫn theo một đám đệ tử Chu gia, bày ra một tư thế phòng bị canh giữ ở ở trên đảo.
Lão tổ Sở gia nhìn Chu Vạn Sơn thản nhiên nói: "Chu Vạn Sơn, hiện tại lão phu cho ngươi một lựa chọn, đầu hàng Sở gia thì ta còn có thể thả cho Chu gia ngươi một con đường sống."
Sắc mặt Chu Vạn Sơn hơi biến đổi nói: "Lời này của ngươi là thật sao? Nhưng theo ta được biết, ngươi đã tàn sát người của Vương gia đến mức không còn một ai, trực tiếp diệt môn.