Chương 2458 Vạch trần
Không ai nói dù đã hỏi hai lần, Tô Tín nhẹ giọng nói: “Sự kiên nhẫn của ta không tốt lắm, người ta nói, việc bất quá tam, một khi việc gì vượt quá ba lần, sẽ làm hao mòn sự kiên nhẫn của ta.
Thật trùng hợp, sự kiên nhẫn của ta bây giờ không đủ, cho nên bây giờ ta hỏi các ngươi lần cuối, đệ tử chân truyền của Thường Khôn là ai?”
Dưới sự ép buộc của Tô Tín, áp lực uy nghiêm thậm chí còn khiến những võ giả Hậu Thiên và Tiên Thiên Cảnh quỳ rạp xuống đất, mồ hôi nhễ nhại, nhưng vẫn không ai nói gì.
Lúc này Tô Tín đột nhiên trút bỏ áp lực trên người, khóe miệng nở nụ cười, nhưng nụ cười lại vô cùng đáng sợ, khiến người ta có cảm giác lạnh cả sống lưng.
“Không nói gì? Tốt lắm, xem ra các ngươi rất trung thành với Thường Khôn và Tư Đồ Minh. Nếu đã như vậy, ta sẽ tiễn các ngươi xuống gặp hắn!”
Vừa dứt lời, Tô Tín trực tiếp vung tay lên, một ngọn lửa màu lam sôi trào đột nhiên thiêu đốt trên người võ giả ở gần nhất, dường như trong phút chốc, hắn trở thành một đống tro bay, thậm chí còn không có một tiếng kêu gào thống khổ phát ra!
Các võ giả của Phong Thiên Vực đều sững sờ ở đó, dường như không ngờ rằng Tô Tín nói giết là giết, thậm chí còn không cho họ cơ hội phản ứng.
Lúc này, Tô Tín nắm lấy tay phải của hắn, chân khí cường đại trực tiếp hút hai võ giả trước mặt, Tô Tín hỏi một người: “Ai là đệ tử chân truyền của Thường Khôn?”
Võ giả đó chỉ mới là cảnh giới Hậu Thiên, hắn vừa khóc vừa hét: “Đại nhân, ta thật sự không biết!”
Với thực lực của hắn, hắn chỉ là một vai nhỏ làm việc trong Phong Thiên Vực,nếu chịu khó hóng chuyện thì may ra còn biết đệ tử chân truyền của Thường Khôn là ai, nhưng đáng tiếc hắn là kiểu người chỉ biết có tu luyện, hoàn toàn không biết những chuyện này.
Trên mặt Tô Tín không có bất cứ biểu cảm gì, hai luồng lửa xanh lướt qua trán bọn họ, trong phút chốc, hai người họ đều hóa thành tro.
Người còn lại nghĩ thế nào cũng không ngờ được, Tô Tín ngay cả hỏi cũng chẳng hỏi hắn đã bắt hắn chết chung.
Lúc này, Tô Tín lại bắt thêm hai người đến, vẫn với vẻ mặt lạnh tanh hỏi một trong số đó: “Ai là đệ tử chân truyền của Thường Khôn?”
Tên võ giả đó trên trán toát đầy mồ hôi lạnh, hắn muốn nói, nhưng khi há miệng lại chẳng thốt lên được chữ nào.
Lúc này, một võ giả khác hét lên với đôi mắt đỏ hoe: “Ta biết! Đừng giết ta, hắn không nói ta nói, ta biết đệ tử chân truyền của Thường Khôn là ai!”
Nói rồi, tên võ giả chỉ vào một người trong đám đông, nét mặt thoáng trở nên nhẹ nhõm.
Khuôn mặt của các võ giả hậu phương phái Dịch Kiếm đều lộ ra vẻ kỳ quái, dường như có chút khó nhịn, cũng có chút không được tự nhiên.
Xét cho cùng, Dịch Kiếm cũng là danh môn chánh phái, nhưng theo họ thấy, những gì mà Tô Tín đang làm bây giờ quả thực hơi quá tàn nhẫn.
Từ đầu đến giờ Tô Tín chỉ mới giết có ba người, nhưng theo họ, hành động của Tô Tín chính là đang dày vò lòng người.
Cứ giết một kẻ nào đó đã, để bọn họ biết rằng, hắn thật sự dám giết người đấy. Sau đó bắt thêm hai người, chỉ hỏi một người trong số họ, nếu ngươi không nói, vậy ta cũng không hỏi người còn lại, cứ giết quách cả hai.
Cứ thế, đến khi Tô Tín hỏi cặp tiếp theo, áp lực tâm lý của người không được hỏi còn lớn hơn người được hỏi, bởi tính mạng không còn nằm trong tay mình nữa, mà hoàn toàn phụ thuộc vào câu trả lời của người kia, cảm giác không thể làm chủ được sống chết này thật sự không dễ chịu gì.
Người bị hỏi có thể là người trung nghĩa, đã chuẩn bị tiếp nhận cái chết, nhưng người còn lại dù cho có trung nghĩa đi chăng nữa, nếu bị coi là vật làm nền mặc cho Tô Tín giết chết, e rằng chẳng có ai cam tâm.
Cho nên sau khi Tô Tín mới giết được ba người thì đã có kẻ chịu không nổi nữa, tinh thần hoàn toàn sụp đổ, chỉ điểm người mà Tô Tín đang tìm.
Ma đạo ác ở chổ giết người, nhưng theo bọn họ thấy thủ đoạn khủng bố tinh thần của Tô Tín còn ác hơn cả ma đạo, hắn chẳng giết bao nhiêu người, nhưng đã hủy hoại tinh thần của bọn họ.
Chỉ là những võ giả phái Dịch Kiếm này dù cho có nhìn ra được cũng sẽ không nói gì, họ không phải kiểu thích lo chuyện bao đồng như Thiếu Lâm Tự, đừng nói Tô Tín đã từng cứu họ, cũng chính là đồng minh của họ, cho dù Tô Tín chỉ là một người bình thường thì họ cũng sẽ chẳng nhúng tay vào.
Lúc này, đệ tử chân truyền của Thường Khôn đã bị chỉ điểm, hắn toát đầy mồ hôi nhưng cũng không thể không đứng ra, vẻ mặt vô cùng tuyệt vọng.
Tô Tín tốn nhiều công sức tìm hắn như vậy, chắc chắn không phải chuyện gì tốt.
Võ giả trước mặt trông khá trẻ, thực lực chỉ mới đến Hóa Thần Cảnh, Tô Tín hỏi tên võ giả đã chỉ điểm hắn: “Đệ tử chân truyền của Thường Khôn chỉ có mỗi hắn?”
Tên võ giả đó vội vàng nói: “ Chắc có bốn người, trong đó một người là Dương Thần, hai người là Dung Thần, chí có hắn nhỏ tuổi nhất là đệ tử chân truyền cuối cùng,cũng chính là Hóa Thần. Chỉ có điều ba người còn lại đều bị Tô đại nhân ngài giết mất rồi, nên chỉ còn mỗi hắn.”