Chương 2608 Thiết kế (2)
Lý Kinh khiến cho trên mặt Trương Đông Bình lập tức lộ ra ý cười 'Vẫn là ngươi thức thời', hắn cười to nói: "Không tệ, vẫn là lão Lý hiểu chuyện, ngươi nói xem địa phương đó là nơi nào?"
Trong mắt Lý Kinh lóe lên vẻ khác lạ, có chút khó khăn nói: "Đại nhân, chỗ kia là ở bên trong thành Hoàng Long."
Cái gọi là thành Hoàng Long thật ra chính là do Hoàng Thiên Vực thành lập một tòa thành thị ở Giang Nam Đạo, quy mô cực lớn, chia ra làm nội thành và ngoại thành.
Trong đó nội thành chính là chỗ ở của Khương gia Hoàng Thiên Vực, bất kỳ ngoại nhân nào cũng không được phép đi vào, ngoại thành thì lúc nào cũng mở ra, người Khương gia dùng để giao lưu với những người khác trong giang hồ, đồng thời giao dịch một số đặc sản của tiên vực, vân vân.
Hiện tại toàn bộ trật tự của Giang Nam Đạo đều do Khương gia quy định, thành Hoàng Long đã hoàn toàn thay thế phủ Giang Nam, trở thành trung tâm của toàn bộ Giang Nam Đạo, cũng phồn hoa khác thường.
Mà lúc này Trương Đông Bình vừa nghe đến mấy chữ thành Hoàng Long cũng lập tức trở nên hơi do dự.
Mặc dù Trương Đông Bình chỉ là tên phế vật, nhưng hắn cũng biết tốt xấu, ở trong Giang Nam Đạo hắn cũng biết mình có thể chọc được ai, không thể trêu vào ai.
Tỉ như trước đó hắn đi khiêu khích người của Thanh Bình Kiếm Phái kia, đó là bởi vì hắn biết đám người Bàng Trùng có thể xử lý tốt, đến lúc đó hắn mới dám đi khiêu khích, nếu đối phương đổi thành người của Tiêu gia thì hắn cũng không có can đảm đó.
Mà bây giờ Hoàng Thiên Vực cũng như thế, trước khi đến Giang Nam Đạo phụ thân hắn cũng đã dặn dò dặn dò qua, muốn hắn ở Giang Nam Đạo làm việc thấp điệu, tuyệt đối không nên đi trêu chọc người của Hoàng Thiên Vực, đối phương là người mà ngay cả toàn bộ Đại Chu cũng không nguyện ý đi trêu chọc.
Vậy nên, sau khi đến Giang Nam Đạo, Trương Đông Bình vẫn luôn kính trọng tránh xa đối với Hoàng Thiên Vực, vậy nên hiện tại vừa nghe đến ba chữ thành Hoàng Long, Trương Đông Bình theo bản năng cũng có chút do dự.
Mà lúc này Lý Kinh vừa nhìn thấy Trương Đông Bình có chút do dự, lập tức hắn lại nói: "Đại nhân, thành Hoàng Long chính là cái bệ của Hoàng Thiên Vực, chúng ta thật sự không thể trêu vào, bằng không để ta đi tìm tiếp, nữ nhân thì chỗ nào mà không có, tội gì phải đi trêu chọc vào Hoàng Thiên Vực cho nguy hiểm?"
Sau khi nghe Lý Kinh nói chuyện kiểu này, vốn dĩ Trương Đông Bình còn đang do dự liền lập tức hừ lạnh một tiếng: "Không phải chỉ là một Hoàng Thiên Vực thôi sao? Sợ cái gì! Nghe ta, cứ tới thành Hoàng Long!"
Nói xong, Trương Đông Bình liền trực tiếp đi ra ngoài, thế nhưng trong lòng hắn lại âm thầm quyết định, ở trong thành Hoàng Long, nhất định mình phải thấp điệu làm việc, chỉ cần chớ trêu chọc đến người của Khương gia là được, dù sao bên trong thành Hoàng Long cũng là có không ít võ giả giang hồ đang ở.
Phía sau, Bàng Trùng lặng lẽ dựng một ngón tay cái với Lý Kinh.
Tính tình của hắn táo bạo, lười đi hầu hạ loại người như Trương Đông Bình, thế nhưng Lý Kinh lại nhìn thấu rất rõ tính cách của hắn.
Bên trong thành Hoàng Long vô cùng phồn hoa, cho dù là lớn hay nhỏ thì quy mô cũng đều vượt xa phủ Giang Nam.
Bởi vì thực lực tuyệt đối của Khương gia, vậy nên bên trong thành Hoàng Long có thể nói là vô cùng an toàn, bất kỳ võ giả nào có lá gan động thủ bên trong thành Hoàng Long, cuối cùng đều trở nên vô cùng thê thảm, vậy nên không khí, trật tự ở nơi này cũng không tệ.
Quan trọng nhất chính là Khương gia bán ra một số đặc sản mà bọn họ tìm được ở trong tiên vực ở thành Hoàng Long, mặc dù thứ bán ra đều là những thứ không đáng giá mấy, thế nhưng dù sao nó cũng là đặc sản của một thế giới khác, vậy nên cũng hấp dẫn không ít người tới vây xem, tranh mua.
Lúc này Trương Đông Bình dẫn theo Lý Kinh và Bàng Trùng đi lại bên trong thành Hoàng Long, bọn hắn cũng không mặc quan phục của Lục Phiến Môn, như thế quá dễ thấy, vậy nên ba người liền ăn mặc y hệt những người trong giang hồ.
Lúc này Lý Kinh vừa đi vừa nói: "Cô nương mà ta vì đại nhân mà đích thân đi tìm kiếm chính là lầu bài Nguyệt Hoa Lâu của thành Hoàng Long, cô nương Liễu Túy Nguyệt, nghe nói có người đã từng ra giá mười vạn lượng bạc để được một mình gặp mặt Túy Nguyệt cô nương nhưng cũng đều đã bị từ chối.
Thế nhưng người ra giá mười vạn lượng lia cũng chỉ là thương nhân bình thường, đại nhân ngài muốn thực lực có thực lực, muốn địa vị có địa vị, hơn nữa còn anh tuấn tiêu sái, phong lưu phóng khoáng, có ngài ra mặt, đoán chừng không cần đến bạc cũng có thể trở thành khách quý của Túy Nguyệt cô nương."
Trương Đông Bình có vẻ hơi đắc ý, nhẹ gật đầu.