Chương 2668 Thái Nhất Đạo Môn
Lúc này, có thể nói Khương Viên Trinh cực kỳ thê thảm. Lúc hắn thiêu đốt tinh huyết thúc giục một thức cuối cùng trong Trảm Long Thất Thức vốn là hành động liều mạng. Thế mà cuối cùng vẫn thất bại. Bản thân bị thương nặng không nói, thậm chí còn bị kiếm ý vào trong cơ thể, hủy diệt hơn phân nửa kinh mạch. Nếu so với lúc trước bị đám người Tô Tín đánh thì thương tích lần này còn nghiêm trọng hơn.
Mạnh Kinh Tiên thu hồi trường kiếm trong tay, lạnh nhạt nói: “Ba kiếm đã ra. Thù oán giữa ta và Hoàng Thiên Vực coi như chấm dứt. Các ngươi nếu muốn báo thù thì lúc nào cũng hoan nghênh.”
Dứt lời, Mạnh Kinh Tiên cũng đạp không rời đi, không thấy bóng dáng đâu, chỉ để lại một đám người trợn mắt há mồm tại chỗ.
Lúc này, người trông thấy cảnh này cũng không chỉ có người của Khương gia, trong Hoàng Long thành cũng có không ít người trên giang hồ đang ở đó.
Mà Thiết Vô Tình, Tổng bộ đầu mới đến quản lý Giang Nam Đạo, cùng Giang Nam Đạo Hành quân Đại Tổng quản Tề Phi Dương lúc Mạnh Kinh Tiên mới vừa xuất hiện đã cấp tốc chạy đến, nhưng cũng chỉ có thể thấy được cảnh Mạnh Kinh Tiên chém một kiếm cuối. Hai người nhất thời trố mắt nhìn nhau không biết nên nói cái gì cho phải.
Từ sau lần trước đánh một trận xong, Đại Chu đã không còn sợ hãi Hoàng Thiên Vực như trước nữa. Vì lẽ đó nên mới phái hai người Thiết Vô Tình cùng Tề Phi Dương đến Giang Nam Đạo, quang minh chính đại giám sát hành vi của Hoàng Thiên Vực. Nếu như có khả năng thì tốt nhất phải lén lút làm suy yếu thực lực của Hoàng Thiên Vực.
Vốn bọn họ hãy còn đang lúng túng, dù cho là lần trước Hoàng Thiên Vực có bại thì vẫn cứ là khổng lồ. Bọn họ lấy cái gì mà làm suy yếu Hoàng Thiên Vực? Kết quả còn chưa được bao lâu thì Hoàng Thiên Vực đã xảy ra chuyện.
Nhìn Khương Viên Trinh bị thương thành thế kia, ít nhất không tu dưỡng nửa năm đến một năm thì khó mà quay lại được.
Tề Phi Dương cười khổ với Thiết Vô Tình, nói: “Người đứng đầu kiếm đạo trong thiên hạ. Vị Huyền Tâm Kiếm Chủ này quả thật giỏi. Chậc chậc. Chỉ mới có ba kiếm mà đã đánh cho nhân vật đứng đầu Hoàng Thiên Vực, hậu duệ của Nhân Hoàng đến mức bị thương nặng thế này. Tu vi người kia e là đã Thông Thiên rồi nhỉ?”
Thiết Vô Tình cũng gãi mũi một cái, nói: “Có vài người trời sinh đã không thể nói bằng lẽ thường được rồi. Loại thực lực như Mạnh Kinh Tiên có thể nói là chưa từng có ai như vậy. Dĩ nhiên, ở thế gian đại tranh này, cường giả xuất hiện lớp lớp, vẫn có người có thể so sánh với Mạnh Kinh Tiên.”
“Ồ? Là ai?”
“Tô Tín.” Thiết Vô Tình dửng dưng thốt ra hai chữ này. Trong mắt hắn không kiềm được mà lộ ra vẻ phức tạp.
Ai nào ngờ, người đứng đầu một bang phai nhỏ trong thành, không chỗ dựa, không nội hàm nhưng lại có thể đi thẳng một đường đến trình độ như ngày hôm nay, chỉ mất có mấy thập niên đã đạt đến trình độ đứng đầu giang hồ.
Có điều, Thiết Vô Tình cũng không thấy có gì ghen tị, thậm chí đến ngay cả hâm mộ cũng không.
Khi người có chênh lệch quá lớn so với ngươi xuất hiện, ngươi sẽ phát hiện, cái gọi là hâm mộ hay ghen tị căn bản đều không có chút tác dụng nào.
Cứ như hiện tại, trên giang hồ có biết bao cường giả như vậy, ngươi xem có ai hâm mộ hay ghen tị Nhân Hoàng hay không?
Lắc đầu một cái, Thiết Vô Tình nói: “Đi! Trước hết báo tin cho Lục Phiến Môn ở Thịnh Kinh thành. Không biết cái khác sao nhưng thời gian sau này, chúng ta ở Giang Nam Đạo sẽ ung dung hơn nhiều.”
Mạnh Kinh Tiên một người một kiếm quay về Dịch Kiếm Môn. Tin tức hắn dùng ba kiếm đánh Vực chủ Hoàng Thiên Vực trọng thương chỉ mất mấy ngày đã lan truyền khắp trên giang hồ.
Tin tức này khiến cho không ít người khiếp sợ, nhưng đồng thời cũng cảm thấy rất bình thường.
Mạnh Kinh Tiên rất ít khi ra tay, nhưng chỉ cần hắn ra tay, uy thế ắt sẽ kinh thiên động địa, khiến cho tất cả mọi người phải ghé mắt trông coi, cái này cũng đã thành thường.
Lần này, hắn mới trở về từ Tiên Vực đã gây thanh thế lớn như vậy. Không thể không nói, đây vẫn là phong cách cũ của Mạnh Kinh Tiên, không lên tiếng thì thôi, một khi lên tiếng sẽ khiến người khác thất kinh.
Chỉ có điều, Khương Viên Trinh dùng làm nổi bật cho Mạnh Kinh Tiên lại tương đối xui xẻo. Liên tiếp bị trọng thương đến hai lần! Đoán chừng khoảng thời gian này, Hoàng Thiên Vực sẽ phải tiêu hao không ít đan dược.
Hơn nữa, quan trọng nhất chính là vấn đề mặt mũi.
Khương Viên Trinh dầu gì cũng là cường giả Thần Kiều cảnh, Vực chủ Hoàng Thiên Vực. Thế mà dăm bữa nửa tháng lại bị người ta đánh trọng thương một lần. Mặc dù người sáng suốt biết đây cũng không phải là vì thực lực của Khương Viên Trinh quá yếu, mà là do đối thủ của hắn quá mạnh. Thế nhưng, vài kẻ giang hồ tầm thường cũng mặc kệ những chuyện này. Dù sao với bọn họ mà nói, Khương Viên Trinh quả thực là người bức bối nhất trong số những cường giả Thần Kiều cảnh.