← Quay lại trang sách

Chương 2670 Thái Nhất Đạo Môn (3)

Tên đệ tử trẻ tuổi kia gật đầu một cái, mặt đầy vẻ kiên định, nói: “Chưởng giáo yên tâm. Đệ tử nhất định sẽ tu hành thật tốt trong Thái Nhất Đạo Môn, để oai phong sau này của Tạo Hóa Đạo Môn chúng ta càng tăng lên!”

Lý Bá Dương cười cười, nói: “Được, ngươi quay về tu luyện trước đi. Ta đi tìm trưởng bối Thái Nhất Đạo Môn nói chuyện công việc với nhau đã.”

“Dạ, Chưởng giáo. Đệ tử sẽ đi nói tin tức này cho những sư huynh đệ khác. Tin chắc rằng nếu biết họ cũng sẽ rất vui vẻ.” Tên đệ tử kia cung kính thi lễ một cái với Lý Bá Dương, mang theo vẻ mặt hưng phấn rời đi.

Nhìn bóng lưng tên đệ tử kia, Lý Bá Dương yên lặng không nói gì. Con người không phải cỏ cây, nào có ai có thể vô tình? Dù sao hắn cũng là Chưởng giáo Tạo Hóa Đạo Môn, suy cho cùng, là Tạo Hóa Đạo Môn cho Lý Bá Dương hắn cái danh đệ nhất thiên hạ. Hay chính là do Lý Bá Dương đệ nhất thiên hạ khiến thanh danh của Tạo Hóa Đạo Môn được vang lên? Ai nói cho rõ được đây?

Hắn bây giờ coi như cũng hiểu vì sao năm đó Huyền Khổ khăng khăng phải giết Tô Tín mà không màng hết thảy. Huyền Khổ không bị điên, cũng không phải là ngu dốt, càng không phải không có lý trí. Mà Huyền Khổ lựa chọn cách đi theo trái tim của mình.

“Chờ đến khi con đường Thông Thiên mở? Ta e là chờ không được.” Lý Bá Dương nhắm mắt lại. Trên người hắn không mang theo chút sát cơ nào nhưng sát ý trong lòng lại vô cùng kiên định.

Ngay lúc này, một giọng nói vang lên từ sau lưng Lý Bá Dương: “Ôi, Lý Chưởng giáo dụng tâm khổ sở thật. Chờ những đệ tử này trưởng thành, bọn họ sẽ rõ thôi.”

Lý Bá Dương cũng không quay đầu lại, nói: “Không thể nói dụng tâm khổ sở. Ta chỉ muốn khoảng thời gian bọn họ đau lòng đến trễ chút mà thôi.”

Nói xong lời này, Lý Bá Dương mới xoay người, nhìn tên đạo sĩ có lối ăn mặc có chút lôi thôi, nói: “Trần Chân nhân, nhìn bộ dạng của ngươi thì chắc cũng đã tấn thăng Chân Vũ được một khoảng thời gian rồi nhỉ? Lúc ở Tạo Hóa Đạo Môn, sư đệ ta có lòng ganh đua cao thấp với ngươi. Bây giờ hắn không chỉ không có cơ hội, hơn nữa hắn sớm cũng đã bại.”

Xuất hiện ở sau lưng Lý Bá Dương chính là “Thanh Dương Chân Nhân” Trần Nam Hoa. Sau khi Mạnh Kinh Tiên bước chân vào Chân Vũ thì hắn liền trở thành người đứng đầu Địa Bảng. Mà bây giờ, hắn cũng đã tấn thăng lên đến Chân Vũ. Hơn nữa, xem dáng dấp thì có vẻ thời gian tấn thăng thành Chân Vũ cũng không ngắn.

Trần Nam Hoa thở dài một cái, nói: “Lý Chưởng giáo xin nén bi thương mà thuận biến. Thế sự vô thường. Ban đầu lúc Tạo Hóa Đạo Môn đi cầu giúp đỡ, Thái Nhất Đạo Môn ta mặc dù không muốn xen vào tranh chấp trên giang hồ nhưng thực sự cũng muốn bảo vệ cho Tạo Hóa Đạo Môn một chút. Nhưng tình hình chúng ta có muốn ra tay cũng không thể làm được. Bây giờ Chưởng giáo đang chờ ngài ở thiền điện. Ngài cùng ta đến thì biết.”

Lý Bá Dương đi cùng với Trần Nam Hoa vào trong đại điện. Nói thật, biểu cảm của hắn với việc Tạo Hóa Đạo Môn bị diệt cũng có chút kỳ quái. Bởi vì biểu cảm của Thái Nhất Đạo Môn có chút quá mức máu lạnh.

Thái Nhất Đạo Môn quả thực chú trọng lánh đời tu hành. Cái này không sai. Bọn họ xưa nay không thích đi quản việc giang hồ cái này cũng không sai. Nhưng Thái Nhất Đạo Môn cũng thừa nhận họ là một trong Tứ Đại Đạo Môn. Một khi xảy ra chuyện gì lớn, Thái Nhất Đạo Môn cũng sẽ xuất thủ tương trợ.

Cũng ví như lần trước Lý Bá Dương bắt tay với Thiếu Lâm Tự để xuất thủ cũng vậy. Mặc dù Thái Nhất Đạo Môn cũng không muốn tham dự nhưng dầu gì cũng phái Trần Nam Hoa đi, coi như là tỏ thái độ.

Kết quả, lần này, Thái Nhất Đạo Môn cũng chỉ chứa chấp đệ tử nhà hắn, thậm chí phái ra một người, thể hiện chút thái độ cũng không có. Cái này coi như có chút lạnh nhạt quá đáng.

Đến khi Trần Nam Hoa dẫn Lý Bá Dương đến trong một thiền điện. Thấy được cảnh tượng sau đó, Lý Bá Dương không kiềm được mà chau mày.

Giữa thiền điện nóng như lửa có một lão giả mặc đạo bào màu trắng ngồi ngay thẳng.

Lão giả kia râu tóc bạc phếch, nhìn qua có chút tiên phong đạo cốt. Khí tức tản mác từ trên người hắn ra bất ngờ cũng là Thần Kiều cảnh.

Người này chính là Chưởng giáo của Thái Nhất Đạo Môn, “Nguyên Khư Tán Nhân” Huyền Trần Tử, người được gọi là cường giả thần bí nhất thiên hạ tại Thiên Bảng. Người nghe nói qua thì nhiều. Người từng gặp qua thì ít. Ban đầu lúc hắn bế quan là Chân Vũ. Bây giờ hắn đã lên đến Thần Kiều, Lý Bá Dương không thấy kỳ quái chút nào.

Chỉ có điều, Lý Bá Dương trông thấy trạng thái lúc này của Huyền Trần Tử lại có chút kỳ quái. Toàn thân Huyền Trần Tử tản mắc ra một luồng hàn ý kinh người. Thậm chí đến ngay cả lông mày và trên tóc cũng động tầng tầng sương lạnh.