Chương 2793 Trời sinh thiện tâm
Tên võ giả kia rụt đầu một cái, ngoan ngoãn cầm theo hạt sen đi kiểm tra. Có điều lúc này, một tên thiếu niên vì có hơi chút khẩn trương không bắt được hạt sen, nhất thời để hạt sen rơi xuống đất, lăn một mạch đến dưới chân Trương Tiểu Thần, bị hắn nhặt lên.
Tên bang chúng kia thấy cảnh này, nhất thời vội vàng nói: “Tiểu tử, đây không phải là đồ ăn!”
Hắn thực rất sợ Trương Tiểu Thần không biết tình hình, tưởng hạt sen này là đồ ăn vặt mà nhau luôn.
Có điều, may mắn thay mặc dù Trương Tiểu Thần ngơ ngơ, nhưng chẳng qua là không giỏi ăn nói mà thôi. Hắn nghe vậy, cũng chỉ cầm hạt sen lên đưa cho tên bang chúng kia.
Tuy nhiên vào lúc này, trong tay hắn, hạt sen kia lại toát ra một luồng ánh sáng màu xanh nhạt.
Chớp mắt, một luồng sức mạnh khiến người khác an tâm giáng xuống. Mọi người đều giống như được thanh tẩy. Tất cả mọi người nhìn đến hạt sen kia, trong mắt lộ ra vẻ kì lạ. Thậm chí cũng đã quên mất bọn họ là ai, lúc này muốn làm gì. Giống như thể, tâm thần của bọn họ đều bị ánh sáng xanh nhạt kia trui luyện.
Lúc này, mấy tên hòa thượng ở cách bọn họ không xa mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.
“Trời sinh thiện tâm! Người này tâm tính tinh khiết không nhiễm bụi trần, trời sinh xích tử chi tâm, thích hợp để tu luyện công pháp giáo lý Phật Tông chúng ta nhất.
Trong tương lai, nếu hắn học Phật pháp, ắt sẽ là một đời đại sư. Nếu hắn học võ công, cũng có thể tu luyện những công pháp khó hiểu của Phật môn ta đến trình độ cao nhất!
Người này hữu duyên với Phật môn chúng ta! Có cơ duyên lớn!”
Sau khi kinh sợ, trong lòng những võ giả Phật môn này đều nhất thời lộ ra vẻ mừng rỡ như điên.
Bọn họ đi từ ngàn dặm xa đến Giang Nam và Giang Bắc, nơi mà thế lực Phật Tông chưa từng đặt chân đến vì chính là muốn giúp Phật Tông tuyển đệ tử. Kết quả, bọn họ cũng không ngờ mới vừa đến Giang Bắc đã phát hiện một hạt giống tốt đến vậy.
Lúc này, những hòa thượng này đã không nhịn được, ngay lập tức đi đến hướng Trương Tiểu Thần. Với bọn họ mà nói, chỉ cần có thể đưa đứa bé này về Linh Sơn thì đơn giản hơn, quý giá hơn việc bọn họ mang về mấy trăm đệ tử thiên phú không tệ.
Mà lúc này, bên phía Giang lão tam cũng phản ứng lại, trên mặt lộ ra vẻ kích động.
Niên Bang bọn họ muốn dựa vào một tên đệ tử mà kéo quan hệ với cường giả Thông Thiên. Mà người phù hợp là do mình phát hiện ra, như vậy mà tính thì công lao lại lớn đến nhường nào?
Ít nhất Giang lão tam biết, sau này e là hắn không còn có duyên với vị trí tiểu đầu mục này rồi!
Có điều, ngay lúc hắn chuẩn bị động thủ, mấy tên hòa thượng trước đó bỗng nhiên đi tới, tỏ ra hòa ái nói với Trương Tiểu Thần: “Tiểu thí chủ, cha mẹ của ngươi đâu? Có bằng lòng theo chúng ta về Linh Sơn, gia nhập Phật môn ta hay không?”
Phản ứng của Trương Tiểu Thần có vẻ bẩm sinh chậm hơn người khác. Một lúc sau khi những tên hòa thượng kia hỏi xong hắn mới phản ứng được, chậm rãi nói: “Cha ta không còn. Mẹ ta làm công trong quán ăn trong châu phủ. Còn nữa, vì sao ta phải gia nhập Phật môn? Gia nhập Phật môn có thể ngày nào cũng được ăn thịt sao?”
Đứng ở bên cạnh Trương Tiểu Thần, mấy người đều nhìn Trương Tiểu Thần với ánh mắt như nhìn kẻ ngu đần vậy. Hòa thượng thì làm sao có thể ăn thịt cho được? Nếu không phải biết hắn ngu thật thì mấy người này đã cho rằng Trương Tiểu Thần đang trêu chọc mấy hòa thượng kia.
Nhưng ai nào ngờ, tên hòa thượng cầm đầu lại ha ha cười lớn, nói: “Yên tâm đi. Chỉ cần gia nhập Phật môn ta, thịt heo đủ để ăn, chỉ là không có rượu mà thôi. Đến lúc đó, ngươi muốn ăn thế nào thì ăn thế nấy.”
Trương Tiểu Thần ngẩng đầu lên hỏi: “Phật môn là bang phái à? Cha ta nói với ta, không muốn ta đi lăn lộn với bang phái.”
Hòa thượng kia cười lớn, nói: “Phật môn ta là nơi đất Linh Sơn thanh tĩnh, sao có thể là loại bang phái ở nơi xấu xa bẩn thỉu được?”
Còn chưa chờ cho Trương Tiểu Thần nói gì, mặt Giang lão tam đầy vẻ âm trầm, dẫn theo đông đảo bang chúng vây quanh, hừ lạnh nói: “Đại hòa thượng, ngươi nói cái gì mà xấu xa bẩn thỉu chứ? Ngươi biết nơi này là nơi nào không? Ở địa bàn của Niên Bang chúng ta mà nói Niên Bang chúng ta xấu xa bẩn thỉu. Tự tìm cái chết à?
Còn nữa, tiểu tử này là người của Niên Bang chúng ta. Các ngươi muốn dẫn người đi, có hỏi qua ý kiến Niên Bang chúng ta hay chưa?”
Giang lão tam thấy hòa thượng muốn dẫn Trương Tiểu Thần đi, hắn nhất thời có chút luống cuống.
Đây chính là đệ tử mà cường giả Thông Thiên cảnh muốn. Hơn nữa, cũng là món đặt cược của Niên Bang bọn họ để có thể tạo mối liên kết với cường giả Thông Thiên cảnh. Nếu người bị đưa đi ngay trước mắt hắn, thì cái hắn nhận được không phải là phần thưởng nữa. Bang chủ của bọn hắn đoán chừng còn muốn giết cả hắn luôn.
Hơn nữa, đừng thấy Giang lão tam là tiểu nhân vật mà lầm. Tiểu nhân vật cũng có trí khôn của tiểu nhân vật. Mặc dù hắn không biết Phật môn và vị Thông Thiên sau lưng hắn kia ai mạnh hơn ai.