Chương 2797 Lý Phôi xuất thủ
Đồng thời, bên phía Thích Đạo Huyền cũng không thể trách tội ngươi. Tính cách vị đại sư kia rất rõ ràng. Còn Tô Tín coi như có muốn trách tội các ngươi thì cùng lắm cũng chỉ trách các ngươi làm việc bất lực mà thôi. Chẳng lẽ hắn có thể vì chút chuyện nhỏ này mà giết Niên Bang các ngươi hay sao?”
Đổng Bất Nghi cười lạnh, nói: “Tô đại nhân chính là Tổng minh chủ liên minh Thiên Hạ Thất Bang chúng ta. Bây giờ ngươi nói chúng ta xuống nước, cái này không phải đang gán cho chúng ta cái danh bất trung bất nghĩa? Thiên Hạ Thất Bang chúng ta mặc dù đều xuất thân hoang dã, nhưng coi trọng nhất chính là hai chữ đạo nghĩa!”
Nhắc đến Tô Tín, trong lòng Đổng Bất Nghi vẫn có chút cảm khái.
Ngày xưa lúc Tô Tín còn trẻ, còn phải nhờ vào khiêu chiến với hắn mà lấy được danh tiếng, lấy được lợi ích. Khi đó, với Tô Tín, Đổng Bất Nghi tuyệt đối là tiền bối giang hồ.
Thế mà bây giờ thì sao? Hắn phí thời gian mấy thập niên. Mặc dù ngồi vững ở vị trí Đàn chủ Thu Đàn, nhưng thực lực cũng chỉ mới đạt đến Dung Thần cảnh mà thôi. Dương Thần cảnh hãy còn xa lắm. Nhưng Tô Tín đã trở thành kẻ chí cường đứng ở đỉnh cao giang hồ, là nhân vật Thần Tiên Thông Thiên cảnh rồi.
Bên kia, Bạch Vân đại sư cùng Ngưỡng Quang đại sư nghe được lời của Đổng Bất Nghi lại chỉ muốn nhổ vào mặt hắn.
Thiên Hạ Thất Bang nói đạo nghĩa cái khỉ gì!
Tông môn thực sự nói đạo nghĩa cũng không truyền thừa đến được bây giờ. Chỉ sợ e sớm đã bị người khác tiêu diệt rồi.
Tuy nhiên vào lúc này, Nhân Đỗ La đứng sau Bạch Vân đại sư cùng Ngưỡng Quang đại sư bỗng nhiên cười lạnh một tiếng: “Hai vị, cứ ra tay đi, bất kể thắng bại, ta bảo vệ cho hai vị an toàn đưa tiểu tử này về Phật môn Linh Sơn. Đây cũng coi như quà ra mắt cho chư vị Phật môn.”
Nghe được lời của Nhân Đỗ La, bấy giờ Bạch Vân đại sư cùng Ngưỡng Quang đại sư mới thở phào nhẹ nhõm. Hai người bọn họ chính là đợi những lời này!
Mặc dù bọn họ chưa từng giao thủ với Nhân Đỗ La, nhưng bọn họ biết hòa thượng nhất mạch Hoan Hỉ này có thực lực Dương Thần cảnh. Coi như đối phương chẳng qua chỉ mới bước vào Dương Thần, song cũng đủ để đối phó với Dung Thần cảnh tầm thường rồi.
Cho nên, Bạch Vân đại sư cùng Ngưỡng Quang đại sư cũng ngay lập tức bước ra, lạnh lùng nói: “Nếu chư vị không muốn bỏ qua thì cũng đừng trách bần tăng vô lễ!”
Dứt lời, Bạch Vân đại sư cùng Ngưỡng Quang đại sư hai người liền ngay lập tức vọt tới hướng Đổng Bất Nghi cùng Kim Khả Tín.
Trên giang hồ, danh tiếng của Bạch Vân đại sư kia cùng với Ngưỡng Quang đại sư đều không hề hiển hách. Đều là truyền thừa từ miếu nhỏ của Phật Tông mà thôi. Thậm chí, Ngưỡng Quang đại sư kia sau khi gia nhập Phật Tông mới tấn thăng đến Dung Thần. Cho nên thực lực của bọn họ không thể nói yếu, song cũng tuyệt đối không coi là mạnh.
Mà Đổng Bất Nghi cùng Kim Khả Tín đều xuất thân hoang dã, truyền thừa của bọn họ cũng không mạnh vào đâu. Nhưng từ nhỏ bọn họ đã lăn lộn trên giang hồ, đều trải qua không ít chém giết mới đến được cảnh giới bây giờ. Kinh nghiệm thực chiến phong phú vô cùng.
Bây giờ ra tay một cái, Đổng Bất Nghi liền ngay lập tức thi triển Sơn Thần Ấn được xưng tụng là cương mãnh, bùng nổ đến vô cùng. Quan tưởng chín ngọn núi lớn hóa thành Sơn Thần Ấn, uy thế vô cùng cường đại. Chín ấn cùng xuất hiện, trực tiếp đánh bẹp Bạch Vân đại sư.
Mà bên kia, Kim Khả Tín cũng không thua kém gì Đổng Bất Nghi. Tước hiệu của hắn là Nhất Quán Đao, mặc dù không thể đạt đến trình độ khi đối chiến với kẻ khác không đụng đến đao thứ hai. Nhưng với đao thuật của hắn, trong một kích chí cường đó, rất hiếm người đồng cấp nào có thể đỡ được một đao của hắn. Hiển nhiên, vị Ngưỡng Quang đại sư chẳng có danh tiếng gì kia dĩ nhiên không ngăn được Kim Khả Tín.
Gần như hai người mới đánh có một chiêu, Ngưỡng Quang đại sư liền trúng một đao của Kim Khả Tín, thiếu chút nữa phế cả cánh tay của hắn. Sức chiến đấu liền hạ xuống ba phần.
Mới vừa giao thủ, hai vị đại sư Phật Tông người thì bị áp chế, người thì bị thương. Thấy vậy, đám người Tuệ Viễn đã nóng nảy không thôi.
Mãi đến khi hai người bọn họ cũng không ngăn nổi nữa, Nhân Đỗ La lúc này mới cười lạnh, nói: “Hai vị lui về đi, tiếp theo để ta!”
Dứt lời, Nhân Đỗ La liền ngay lập tức đánh ra song chưởng. Một màn sương mù màu máu đỏ phiêu tán. Trong màn sương mù đó ẩn chứa huyết khí cùng một luồng sức mạnh suy tàn, có thể đóng kín chân khí.
Mượn sự che chở của màn sương mù này, Bạch Vân đại sư cùng Ngưỡng Quang đại sư lúc này mới vội vàng lui về.
Sắc mặt của Đổng Bất Nghi cùng Kim Khả Tín bỗng nhiên biến đổi. Là cường giả Dương Thần cảnh! Tình báo có sai lầm. Bên phía Phật Tông lại xuất hiện cường giả Dương Thần cảnh!
Nếu bọn họ sớm biết ở đây có Dương Thần, bọn họ tuyệt sẽ không ra tay lúc này mà sẽ chỉ theo dõi bọn họ, chờ cho đến khi Kim Cửu Nguyệt đến mới ra tay.