Chương 2798 Lý Phôi xuất thủ (2)
Tăng y trên người hắn bị xé, để lộ ra hình xăm dữ tợn trên người.
Bên trái là Tu La Dạ Xoa vô cùng dữ tợn. Bên phải là Thiên nữ đang múa, mị hoặc chúng sinh.
Hai loại sức mạnh một cương một nhu dung hợp chung vào một chỗ tỏ ra vô cùng tà dị. Mặc dù hắn chẳng qua chỉ mới vào Dương Thần nhưng Đổng Bất Nghi cùng Kim Khả Tín cũng hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn.
Với mấy chục chiêu, hai người này đã bị đánh cho bị thương hộc máu. Hai người đưa mắt nhìn nhau một cái, ngay lập tức dẫn theo người mình bỏ chạy.
Nhân Đỗ La còn muốn đuổi, có điều Bạch Vân đại sư ở phía sau vội vàng nói: “Nhân Đỗ La đại sư, giặc cùng chớ đuổi. Chúng ta đưa người về Phật môn Linh Sơn trước đã rồi tính.”
Nghe được hắn nói như thế, Nhân Đỗ La cũng không nói gì thêm. Dù sao hắn ra tay cũng chỉ là vì muốn chứng minh chút thực lực trước mặt mấy lão già Phật môn này mà thôi.
Lúc này, sau khi Đổng Bất Nghi cùng Kim Khả Tín quay về, hai người cũng không hề chậm trễ, ngay lập tức báo tin đến tổng đà Niên Bang.
Chuyện có biến, bên phía Phật môn lại lòi ra một tên võ giả Dương Thần cảnh. Bọn họ không lường được nên bị thua thiệt không ít.
Chuyện kế tiếp thì không còn là việc mà bọn họ quản được nữa, giao cho phía trên xử lý đi vậy.
Lúc này, bên trong trụ sở chính của Niên Bang. Bang chủ Niên Bang “Đoạn Long Thủ” Kim Cửu Nguyệt đang thận trọng nói gì đó với tên võ giả mặc đồng phục võ sĩ. Người này mặc dù không phải Tô Tín song cũng là nhân vật mà hắn không chọc vào nổi.
Vị này chính là thủ hạ tâm phúc của Tô Tín, bây giờ phụ trách chấp chưởng Ám Vệ hệ thống ám sát cùng tình báo hàng đầu, Đại Tổng quản Ám Vệ Lý Phôi!
Bất kể là thân phận hay thực lực Chân Vũ cảnh của Lý Phôi, những cái này Kim Cửu Nguyệt không chọc nổi cái nào.
Lúc này, Kim Cửu Nguyệt đang vỗ ngực nói: “Lý đại nhân xin yên tâm. Niên Bang chúng ta đã tìm được. Đám lừa trọc Phật môn muốn cướp thì hãy còn non lắm.
Niên Bang chúng ta không nói đến cái khác, luận ở nơi có thủy vận sông lớn như Giang Nam và Giang Bắc, thực lực của Niên Bang ta chính là mạnh nhất. Bắt một đám hòa thượng không khó gì. Nếu để cho bọn họ thoát khỏi từ trong tay Niên Bang chúng ta thì há chẳng phải Niên Bang chúng ta biến thành phế vật rồi?”
Ngay lúc hắn vừa mới dứt lời. Một tên đệ tử Niên Bang bỗng nhiên hốt hoảng chạy vào nói: “Bang chủ, không xong rồi! Kim Đàn chủ cùng Đổng Đàn chủ truyền tin báo bên phía Phật môn xuất hiện một võ giả Dương Thần cảnh nhất mạch Hoan Hỉ. Tất cả bọn họ đều bị trọng thương!”
Kim Cửu Nguyệt hung tợn trừng mắt nhìn tên đệ tử kia một cái. Mặt mũi của hắn mất cũng nhanh thật đấy! Hắn ở đây vừa mới bảo đảm cùng Lý Phôi rằng sẽ không xảy ra vấn đề gì. Thế mà bên kia đã nhanh như vậy bị người ta đánh vào mặt rồi.
Kim Cửu Nguyệt nghiêng đầu cười xòa với Lý Phôi, nói: “Ly đại nhân, đây là một hiểu lầm. Ngươi yên tâm, ta sẽ phong tỏa hai nơi Giang Nam, Giang Bắc này. Bảo đảm đến một con ruồi cũng không lọt! Lần này đích thân ta sẽ tự mình xuất thủ, gặp tên võ giả Dương Thần cảnh Phật Tông kia!”
Lúc này, bỗng nhiên Lý Phôi đứng dậy, trong mắt hắn lộ ra một tia tinh mang, nói: “Không cần phiền phức vậy. Ta và ngươi đồng loạt ra tay. Sư tử vồ thỏ cũng dùng toàn lực. Chuyện Tô đại nhân giao xuống hoàn thành càng sớm càng tốt.
Còn nhất mạch Hoan Hỉ kia nữa. Ta thực không ngờ, bọn chúng hãy còn tàn dư. Xem ra năm đó lúc diệt nhất mạch Hoan Hỉ, ta hãy còn chưa giết sạch chúng!”
Kim Cửu Nguyệt chợt run rẩy một cái. Lúc này hắn mới nhớ ra, khi trước Tô Tín diệt nhất mạch Hoan Hỉ, Lý Phôi trước mắt này là người hung tàn nhất dưới tay Tô Tín. Cường giả nhất mạch Hoan Hỉ đều do Tô Tín giết. Nhưng đám đệ tử nhất mạch Hoan Hỉ đều chết trong tay Lý Phôi.
Cho nên, theo lý thuyết mà nói, vị này giết người không hề ít hơn Tô Tín. Thậm chí có thể nói là nhiều hơn nữa!
Lúc này, trong một thị trấn nhỏ ở biên giới Giang Nam Đạo, Nhân Đỗ La sắc mặt âm trầm, nói: “Niên Bang không phải là bang phái thủy vận à? Sao chúng ta ở đất bằng hãy còn bị bám theo? Dọc đường đi cứ hết nhóm này đến nhóm khác!”
Bạch Vân đại sư cười khổ nói: “Dù Niên Bang chẳng qua chỉ là trông coi thủy vận, nhưng toàn bộ Niên Bang có đến chừng trăm vạn người. Trong thời gian này, Niên Bang thông qua thủy vận trên sông lớn mà chuyển những đệ tử khác ở Niên Bang từ các nơi đến Giang Nam.
Hơn trăm vạn đệ tử trải rộng khắp Giang Nam Đạo. Dù cho Niên Bang không phải là giang hồ phong môi, tác dụng của bọn họ có khi còn lớn hơn cả giang hồ phong môi nữa.”
Nói đến đây, Bạch Vân đại sư cũng thở dài một cái, nói: “May là những năm này, phần lớn người trong Niên Bang đều là người bình thường, chúng ta còn bỏ rơi họ lại được. Chỉ cần chúng ta ra khỏi Giang Nam, người Niên Bang cho dù có nhiều hơn nữa thì cũng vô ích rồi.”
Nhưng vào lúc này, trong trấn nhỏ lại xuất hiện vô số võ giả mặc võ phục ngắn, bao vây đám người Bạch Vân đại sư đến nỗi nước chảy không lọt.