← Quay lại trang sách

Chương 2806 Phá rồi lập

Tô Tín gật đầu một cái, nói: “Ta dĩ nhiên cũng hy vọng như vậy. Dẫu sao không ai muốn làm kẻ địch với Nhân Hoàng trong truyền thuyết cả.”

Sau khi nói xong, Thích Đạo Huyền liền ngay lập tức dẫn theo Trương Tiểu Thần rời đi, chuẩn bị quay về Liên Hoa Thiền Viện.

Đổi chác giữa Thích Đạo Huyền và Tô Tín cũng chỉ có bọn họ biết, người ngoài không ai hay Thích Đạo Huyền cứ thế mà lại giao sức mạnh Thông Thiên cho Tô Tín.

Hơn nữa, sự tình này với người ngoài nhìn vào thì chính là báo trước cho việc Tô Tín tính liên thủ với Thích Đạo Huyền. Hoặc là nói đó đã là sự thật.

Thêm vào đó, lần này Phật môn chịu thua thiệt không nhỏ trong tay Tô Tín. Ngày trước Huyền Khổ chấp chưởng Thiếu Lâm Tự đã là như vậy, bây giờ đổi thành Phật Đà lần nữa thành lập Phật môn, dường như cũng giống thế.

Không riêng gì Phổ Đà Tôn Giả mới tấn thăng Chân Vũ của Phật Tông bị thủ hạ của Tô Tín là Lý Phôi chém chết, Phật Đà cũng thất bại tan tác trước mặt Tô Tín mà quay về.

Hành động của Phật Đà có vài người dường như đoán ra được, Phật môn căn bản coi thường đệ tử trời sinh thiện tâm kia. Hắn cũng không phải là Thích Đạo Huyền cố chấp với đệ tử đến thế. Thời thượng cổ hắn có vô số đệ tử. Cái Phật Đà xem trọng chẳng qua là thiên phú võ đạo chứ không phải là thiện tâm.

Phật Đà chỉ muốn lấy tên đệ tử này làm tiền cược. Hoặc giả nói là dùng tên đệ tử này làm lời mào đầu, tạo liên lạc với Thích Đạo Huyền, để cho Thích Đạo Huyền gia nhập vào Phật môn.

Trên thực tế, chuyện này rất có khả năng. Dẫu sao cái Thích Đạo Huyền muốn chẳng qua là đệ tử. Bất kể tên đệ tử này rốt cuộc là Tô Tín cho hắn hay Phật Đà cho hắn, cái này dường như không có gì khác.

Quan trọng nhất chính là Thích Đạo Huyền xuất thân nhất mạch Phật môn. Hắn với Phật Đà nói thế nào cũng phải có chút tình xưa nghĩa cũ.

Hơn nữa bây giờ, Phật môn cũng không phải là Thiếu Lâm Tự nhất quyết đòi diệt giáp phái dị đoan.

Trước đó, Phật Đà cũng đã nói, bất kể là Thiền Tông hay Mật Tông, hoặc là những chi nhánh Phật môn khác, chỉ cần tu luyện Phật pháp thì đều có thể gia nhập vào Phật môn Linh Sơn. Đây gần như đã tương đương với việc mở cho Thích Đạo Huyền một con đường thuận lợi.

Mà nhìn lại Tô Tín kia xem? Lòng dạ ác độc, hở một chút là tàn sát tông môn, bây giờ lại ra mặt bảo vệ Yêu tộc, tàn sát hậu duệ Nhân Hoàng thượng cổ ngày xưa. Hành động này không khác gì tà ma.

Theo cách nghĩ của bọn họ, hành động này của Tô Tín đến cả người bình thường cũng không cách nào tiếp thu nổi chứ đừng nói chi là Thích Đạo Huyền đại sư mang lòng từ bi.

Nhưng mà sự thật lại nằm ngoài dự liệu như vậy, Thích Đạo Huyền cũng không phản ứng gì với lời mời chào của Phật Đà, mà chỉ đứng một bên xem cảnh Tô Tín giao thủ cùng với Phật Đà.

Trên thực tế, ban đầu Thích Đạo Huyền là muốn khuyên can. Chỉ có điều, việc hắn duy trì thái độ trung lập trong con mắt người khác chính là đã chọn cách đứng về phía Tô Tín.

Cho nên chuyện này vừa xảy ra, ngay cả danh tiếng của Thích Đạo Huyền trên giang hồ cũng hạ xuống.

Dĩ nhiên, những chuyện này Thích Đạo Huyền cũng không quan tâm. Cho dù hắn muốn quan tâm, Thích Đạo Huyền bây giờ cũng không còn trên giang hồ nữa. Hắn sớm đã đưa Trương Tiểu Thần quay trở lại trong Liên Hoa Thiền Viện.

Ban đầu, một kích giao thủ của Tô Tín cùng Phật Đà đã trực tiếp đánh một ngón núi nhỏ thành một cái hồ lớn. Chỗ này ngược lại khiến không ít võ giả đến xem. Muốn chiêm ngưỡng một chút uy thế dời núi lấp biển của cường giả Thông Thiên.

Mà lúc này, Tô Tín cũng lười để ý đến động tĩnh trên giang hồ. Sau khi trở lại Tây Bắc Đạo, Tô Tín liền ngay lập tức đi bế quan. Chỉ có điều lần này hắn ế quan không phải tu luyện mà là tự phế võ công!

Một câu nói của Thích Đạo Huyền cũng đã ảnh hưởng lớn đến Tô Tín. Không phải của mình thì vĩnh viễn không phải của mình.

Mặc dù Tô Tín tự nhận, ảnh hưởng của võ đạo hệ thống đối với bản thân hắn coi như đã tương đối nhỏ rồi, song vẫn có một chút ảnh hưởng.

Cho nên Tô Tín dứt khoát chọn cách cực đoan nhất, tự phế võ công, lại một lần nữa tu luyện lại!

Không phá không lập, phá rồi sau đó lại lập.

Mỗi một dạng công pháp Tô Tín đều định trước phế bỏ, sau đó tu luyện lại từ đầu.

Bởi vì lĩnh ngộ công pháp đều đã có sẵn cho nên cũng sẽ không lãng phí nhiều thời gian của Tô Tín lắm.

Chỉ có điều, công pháp này đã thấm nhuần vào trong xương Tô Tín, đã dung hợp vào trong huyết mạch của hắn. Cưỡng ép phá đi, đau đớn Tô Tín phải chịu cũng không phải là bình thường.

Hơn nữa, tình huống bên ngoài không bất định. Tô Tín cũng không dám phế bỏ hết võ công của hắn rồi trùng tu lại.

Bây giờ hắn chỉ có thể chọn cách phá bỏ từng môn một, cuối cùng lại tu luyện lại.

Dẫu sao, võ công mạnh mẽ trên người Tô Tín bây giờ rất nhiều. Phế đi một môn thì dù thực lực của hắn hạ xuống, song cũng không phải là hạ xuống rất nhiều. Một khi gặp phải tình huống đột phát, Tô Tín cũng có thể kịp thời xuất thủ.