← Quay lại trang sách

Chương 2808 Phật Đà bất lực

Hắn không biết Nhân Hoàng muốn gì. Hắn cũng không biết Phật Đà muốn gì. Cho nên đối mặt với chuyện này, trừ việc hắn gương mắt nhìn ra thì cũng không làm được cái gì khác.

Lúc này, trong Thái Nhất Đạo Môn, Huyền Trần Tử cau mày nói: “Ngày trước lúc ở trên con đường Thông Thiên, Tần Nghiễm Vương Diệt nói Nhân Hoàng muốn phá hủy phương thế giới này, cái này chẳng lẽ là thật? Lúc này mới chưa qua bao lâu mà đã trời sập lần thứ hai rồi. Cái này chứng minh bây giờ, Tiên Vực đã một lần nữa áp sát đến Hạ giới rồi. Kích cỡ trời sập cũng lớn hơn so với lần đầu tiên.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, đến sau khi hai thế giới hoàn toàn dung hợp thì chấn động đó sẽ mạnh mẽ đến mức nào? Sợ rằng trừ Thông Thiên ra thì không ai có thể may mắn tránh khỏi.”

Lâm Trường Hà chỉ vào đầu mình, nói: “Những trí nhớ cặn kẽ liên quan đến thời kỳ thượng cổ kia ta bây giờ đều không nhớ ra nổi nữa. Có điều, ta lại có một cảm giác, Nhân Hoàng không phải kẻ điên. Cái hắn mong muốn không đơn giản như vậy.

Tạm thời không cần gấp. Bởi vì có người có khi còn cuống cuồng hơn chúng ta. Vị đó, dã tâm còn lớn hơn so với tất cả chúng ta nữa.”

Vừa nói, Lâm Trường Hà cũng vừa nhìn về hướng Phật môn Linh Sơn.

Giống như những gì Lâm Trường Hà nói, bây giờ Phật Đà quả thực còn sốt sắng hơn cả hắn. Bây giờ Phật Đà đã có chút không rõ ý định của Nhân Hoàng rồi.

Ngày xưa, lúc ở thời thượng cổ, Phật Đà biết hắn tranh không lại Nhân Hoàng cho nên hắn đặt cơ duyên hiện thế một lần nữa một ở Hạ giới, một ở Tiên Vực.

Đến sau khi hiện thế, vạn năm trôi qua, Nhất Thế Hoàng Triều mất đi, khí vận Nhân Hoàng không có ở đây. Mọi người cũng đều không phải là Thông Thiên nữa mà là Thần Kiều. Mọi người đều từ một vách xuất phát mà đi tranh đoạt khí vận trong thiên hạ. Khi đó, hắn liên thủ cùng với Đạo Tổ, không dám nói chắc mười phần có thể tranh hơn Nhân Hoàng nhưng ít nhất cũng nắm chắc đến năm phầm.

Mặc dù hai người liên thủ mới chỉ chắc đến năm phần, nhưng đối thủ là Nhân Hoàng nên sự chắc chắn này cũng đủ cao rồi.

Nhưng ai nào ngờ hiện tại tất cả đều trở nên khó phân biệt. Nhân Hoàng căn bản không còn giống những gì hắn nghĩ.

Lúc tranh đoạt cơ duyên Thông Thiên cảnh, Nhân Hoàng không xuất hiện. Đến lúc mọi người thành Thông Thiên, Nhân Hoàng vẫn chưa xuất hiện. Cho đến tận bây giờ, trời sập lại một lần nữa xuất hiện. Thật chẳng lẽ lại giống như Tần Nghiễm Vương Diệt nói, Nhân Hoàng muốn diệt thế?

Nhưng với hiểu biết của Phật Đà về Nhân Hoàng, đối phương tuyệt không làm được chuyện như thế này.

Phật Đà thở dài một hơi. Chuyện đã hoàn toàn khác dự tính của hắn. Có điều đã đến nước này, hắn cũng chỉ có thể dựa theo kế hoạch mà làm.

Gọi một tên đệ tử Phật Tông đến, Phật Đà thấp giọng nói: “Đi tìm hết những Chân Vũ cảnh ở Linh Sơn đến đây.”

Ở đỉnh Linh Sơn, Phật Đà ngồi xếp bằng tại chỗ. Bên cạnh hắn có sáu tên Chân Vũ Phật Tông vây quanh.

Phổ Đà Tôn Giả bị giết, điểm này đúng là đã khiến cho Phật Tông bị tổn thương nhưng còn lâu mới đến mức tổn thương nguyên khí nặng nề.

Chỉ có điều từ đó về sau những Chân Vũ Phật Tông này đều tỏ ra cẩn thận một chút. Cho dù bọn họ đã thành lục địa thần tiên nhưng cũng không phải là nhân vật vô địch.

Nhìn sáu người tại đây, Phật Đà thấp giọng nói: “Phật Tông ta đặt chân đến Linh Sơn đã lâu như vậy, cũng nên ra ngoài rồi. Bắt đầu từ hôm nay, Phật Tông ta muốn ra khỏi Linh Sơn, thành lập miếu ở khắp các nơi trên võ lâm Trung Nguyên, mời chào đệ tử. Truyền kinh giảng đạo. Tuy nhiên có một số nơi không nên đến.

Không thể đến địa bàn của Tô Tín. Không nên đến Kim Trướng Hãn Quốc, Đông Tấn. Không cần đến Kiếm Nam Đạo của Dịch Kiếm Môn. Những chỗ có thế lực Thông Thiên cảnh còn lại cũng không cần đến.”

Sáu vị Chân Vũ ở đó đều gật đầu một cái. Bọn họ hiểu ý của Phật Đà.

Lần trước Tô Tín giúp Thích Đạo Huyền tìm đệ tử. Người ngoài cũng chỉ thấy Tô Tín và Phật Đà xảy ra mâu thuẫn, rốt cuộc không công mà về. Còn trong mắt những cường giả chân chính lại thấy được thế lực cường đại dưới quyền Tô Tín. Cái này mới là kinh khủng nhất.

Cho nên, trước khi Phật Đà nắm chắc được cách đối phó với Tô Tín, khai chiến với Tô Tín ở diện tích lớn là việc hết sức không sáng suốt.

Không riêng gì không thể đến địa bàn của Tô Tín. Kim Trướng Hãn Quốc mà hắn gián tiếp khống chế cũng không đi được. Còn về phần Đông Tấn, cái này không liên quan đến Tô Tín, đó là địa bàn của Tần Nghiễm Vương Diệt. Mà Tần Nghiễm Vương Diệt lại có người đứng sau là Địa Tạng Vương.

Tô Tín, kẻ có thù lớn với Phật Đà mà hắn cũng không muốn dây vào chứ nói chi là Địa Tạng Vương hay Mạnh Kinh Tiên sau khi tấn thăng Thông Thiên liền vô cùng khiêm tốn.

Vạn nhất gây sự với hai người này thì không chừng lại khóe quá hóa vụng.

Lúc mọi người đang chuẩn bị hành động, Phật Đà bỗng dưng nói: “Lúc lập chùa, miếu khắp nơi thì nhất định phải đảm bảo quyền phát ngôn của Phật Tông chúng ta.