← Quay lại trang sách

Chương 2810 Xuất quan

Tô Tín để bản thân hắn rơi vào trong tử vực, chờ hắn một lần nữa phá rồi xây lại xong mới có thể dục hỏa trùng sinh, đạt đến đỉnh cao thực sự!

Dĩ nhiên, một chiêu này của Tô Tín cũng có chút nguy hiểm. Vạn nhất xảy ra điều gì bất ngờ thì hắn sẽ vĩnh viễn rơi vào trong tử vực, không tỉnh lại, từ chết giả biến thành chết thật.

Chuyện này chính là ý nghĩ nhất thời của Tô Tín. Nếu không thì một năm trước kia hắn đã xuất quan rồi!

Phượng Hoàng cửu chuyển, dục hỏa trùng sinh.

Tô Tín phá rồi lại xây dựng lại, diễn hóa ra được là sinh!

Quanh thân Tô Tín vốn như da bọc xương, hoàn toàn không có sinh cơ.

Nhưng lúc này, ngọn lửa trong mắt hắn càng ngày càng thịnh, sau cùng mang đến cho ánh một luồng ánh sáng rạng đông, một luồng sinh cơ vô cùng nồng đậm.

Hỏa diễm vô tận bùng nổ, lượn lờ quanh thân Tô Tín. Thiên địa lực xung quanh chen chúc vọt tới hướng ngọn lửa kia, không ngừng gia tăng nhiệt lực cùng sinh cơ trong đó.

Trong luồng sức mạnh cường đại này, thân thể Tô Tín từ từ đầy đặn trở lại, nhanh chóng khôi phục được hình dạng lúc trước. Thậm chí càng thêm thần dị.

Sau khi tái tạo thân thể, cả người Tô Tín từ trên xuống dưới tản mác ra một luồng ánh sáng lộng lẫy, kỳ dị, chói mắt hệt như lưu ly vậy. Cảm giác gần giống như hoàn mỹ.

Hơn nữa, khí thế trên người Tô Tín cũng không ngừng tăng lên. Không chỉ khôi phục được hình dạng lúc trước mà khí thế quanh thân Tô Tín lúc này đã khác xa những cường giả Thông Thiên cảnh khác.

Khí thế trên người những Thông Thiên cảnh bình thường khác rõ ràng nhất chính là có thể nắm thiên địa trong tay, tương đương với việc bản thân là một phần của thiên địa. Cho dù chỉ đứng ở đó, không bộc lộ chút sức mạnh nào cũng có thể khiến cho người khác giống như dung nhập vào phương thiên địa này vậy.

Mà bây giờ Tô Tín lại không phải vậy. Ngay lúc có cảm giác này, đồng thời, bản thân càng có cảm giác tồn tại mãnh liệt hơn. Đó là loại cảm giác khó mà nói rõ được. Hệt như thể Tô Tín đứng ở đó, song cũng chói mắt như thể Mặt trời hạo dương.

Giống như Tô Tín đã không còn hòa vào trong thiên địa mà đã trở thành Nhật, Nguyệt, chính là bộ phận không thể thiếu trong thiên địa!

Lấy từ trong túi giới tử ra một cái hắc bào mặc vào người. Tô Tín nhíu mày. Thật ra thì ngay cả hắn bây giờ cũng không hiểu nổi rốt cuộc hắn đang đi con đường nào nữa.

Con đường phía trước không rõ. Bước đi này của Tô Tín có thể nói là ý định bất chợt. Còn rốt cuộc nó là tốt hay xấu thì bản thân hắn cũng không rõ.

Dĩ nhiên, dựa vào cảm giác hiện tại của Tô Tín, bước này hắn đi hẳn là đã đi đúng.

Lúc này đẩy cửa ra, một đám võ giả Tây Bắc Đạo đều đang đứng chờ bên ngoài. Thấy Tô Tín xuất quan, ai nấy đều đồng loạt hô lớn: “Cung ngênh đại nhân xuất quan!”

Vào lúc Tô Tín tái tạo thân thể, những võ giả Tây Bắc Đạo kia đều cảm giác được nhiệt độ từ đây truyền tới, đều rối rít chạy đến đây.

Bọn họ cũng gần như có thể đoán được, Tô đại nhân bế quan lâu như vậy, đến nay cũng không thấy động tĩnh gì, lần này chắc cũng chuẩn bị xuất quan rồi.

Lúc này, Thanh Ly nhìn Tô Tín, trong mắt nàng thế nhưng lại lộ ra vẻ kinh dị.

Ánh mắt của nàng vẫn luôn dừng lại ở trên người Tô Tín. Cái này khiến Tô Tín nhíu mày, hỏi: “Sao thế? Trên người ta có gì không đúng à?”

Thanh Ly gật đầu, nói: “Quá nhiều chỗ không đúng. Ngươi biết lúc ngươi mới xuất quan ta có cảm giác gì không? Ta thực sự cho rằng ngươi bị Yêu Thánh thượng cổ đoạt xác đấy!”

Tô Tín kinh ngạc hỏi: “Sao ngươi lại thấy thế?”

Thanh Ly gãi cằm, nói: “Bởi vì cảm giác ngươi cho ta bây giờ không khác gì Yêu Thánh thượng cổ. Sức mạnh quanh thân nội liễm, trọn vẹn, tự nhiên.

Lúc trước, ta theo cha ta gặp được không ít Yêu Thánh thượng cổ. Khí tức trên người ngươi rất giống bọn họ. Không, phải nói là giống như đúc! Thậm chí còn mạnh hơn!

Bởi trên người ngươi còn dung hợp một loại khí tức khác. Đúng, chính là khí tức của Thông Thiên cảnh. Dù sao cũng rất kỳ quái. Có điều, cũng rất mạnh.

Nhất tộc Thanh Khâu ta vì sức chiến đầu của bản thân yếu nên vẫn rất nhạy cảm ở phương diện tránh hại tìm lợi. Trong cảm giác của ta, thực lực của ngươi bây giờ so với vị Xích Long Đại Thánh của Yêu tộc ngày trước còn mạnh hơn!”

Tô Tín nhíu mày nói: “Xích Long Đại Thánh bị Nhân Hoàng chém chết đó à? Thực lực mạnh hơn hắn thì cũng chẳng có gì để lấy làm tự hào. Ta khổ tâm tu luyện thời gian lâu như vậy. Nếu còn không bằng được một tiểu nhân vật bị Nhân Hoàng tùy tay giết chết thì đó mới gọi là thất bại.”

Thanh Ly bĩu môi nói: “Được khen là ra vẻ. Xích Long Đại Thánh mà là tiểu nhân vật? Ban đầu cũng chỉ có Nhân Hoàng là có thể chém chết được hắn thôi. Dù có đổi lại là Phật Đà và Đạo Tổ lúc đối đầu với Xích Long Đại Thánh cũng không có sức đâu.”

Tô Tín không vướng mắc mãi ở điểm này. Với biến hóa này, Tô Tín ngược lại thấy rất bình thường.

Luồng sinh cơ xuất hiện sau khi hắn hướng từ mà sinh tới từ đâu? Không riêng gì tới từ sức mạnh của bản thân Tô Tín mà nó còn đến từ sức mạnh hắn luyện hóa Thần Điểu ba chân cùng Long Nguyên kia.