← Quay lại trang sách

Chương 2824 Kết quả (3)

Chỉ tiếc là Tô Tín căn bản không thèm phản ứng lại bọn họ, ngay tức khắc ngự không mà đi. Những người này đầu óc cũng mơ hồ, song bọn họ cảm giác vẫn là Tô Tín thắng. Dẫu sao trên người của vị này đến cả chút dấu hiệu bị thương cũng không có, còn tỏ ra dửng dưng như thế thì chắc hơn phân nửa là thắng rồi.

Mà lúc này, Tư Mộ Hàn đang đi đến nơi mà Vương Cửu Trọng cùng Tô Tín giao thủ. Thảm trạng dọc đường đi coi như cũng khiến hắn biến sắc.

Nơi vốn là rừng cây rậm rạp nay hóa thành tro bụi, cả vùng đều giống như đã trải qua rất nhiều lần động đất. Hầu như không còn tìm được nơi nào hoàn chỉnh nữa.

Trước đó Tư Mộ Hàn còn đang nghĩ, để cho Tô Tín và Vương Cửu Trọng đánh một trận ở đây sẽ san phẳng nơi này một chút, tiện cho sau này bọn họ dùng đến xây dựng thêm cho Vũ Thiên Vực. Thế mà bây giờ thì hay rồi, bọn họ không cần dọn rừng rậm núi hoang kia nữa. Chỉ là việc lấp kênh thì còn nhiều hơn cả những công trình trước đó.

Thấy bóng dáng Vương Cửu Trọng trước mắt, cũng quả thực không giống như đã bị trọng thương. Có điều sau đó, Tư Mộ Hàn liền cảm giác có gì đó không đúng. Hắn nhìn Vương Cửu Trọng hô lớn: “Sư huynh! Sao thực lực của ngươi lại rơi xuống Thần Kiều cảnh rồi? Là bị Tô Tín đó đánh trọng thương nên bị rơi xuống một cảnh giới hay sao?”

Vương Cửu Trọng nhìn hắn một cái, lạnh nhạt nói: “Không cần ngạc nhiên, trong cái rủi có cái may, việc này không liên quan đến Tô Tín. Ngược lại, ta còn phải cảm tạ hắn mới đúng. Chờ sau khi ta bước vào Thông Thiên một lần nữa, thực lực thậm chí còn mạnh hơn gấp mấy lần bây giờ.

Đúng rồi, tạm thời đừng để lộ chuyện này ra. Ta đi bế quan. Đừng để kẻ khác đến quấy rầy.”

Nói xong, Vương Cửu Trọng liền ngay lập tức xoay người rời đi, để lại sau lưng Tư Mộ Hàn đang không hiểu ngô khoai gì.

Có điều, với hiểu biết của hắn về Vương Cửu Trọng thì hẳn là không có vấn đề gì mới đúng. Nếu Vương Cửu Trọng đã không xảy ra vấn đề gì thì hắn cũng yên lòng.

Trận đánh giữa hai vị Thông Thiên là Tô Tín và Vương Cửu Trọng mặc dù không ai trông thấy, không biết thắng bại nhưng có rất nhiều người giang hồ đều đang thảo luận về nó.

Cuộc chiến Thông Thiên đã ít càng ít hơn. Sau khi mọi người tấn thăng Thông Thiên, nổi nhất chính là trận đánh Tô Tín chém chết Khương Viên Trinh.

Có điều, trận chiến đó có chút nằm ngoài dự đoán của mọi người. Đều là Thông Thiên, Tô Tín chém chết Khương Viên Trinh lại như đang thái thức ăn. Thật sự quá dễ dàng, nhẹ nhàng đến mức khiến cho người ta có chút không chấp nhận nổi.

Sau chuyện này, đám người Lâm Trường Hà cùng Phật Đà cũng đưa ra ý kiến của bọn họ, bình luận tại sao thực lực của Khương Viên Trinh yếu đến thế, những lời này truyền ra ngoài giang hồ, bấy giờ mới khiến đông đảo người trong giang hồ thỏa mãn.

Mà Vương Cửu Trọng của Vũ Thiên Vực mặc dù rất ít khi ra tay, nhưng lại là cường giả được công nhận. Với trận giao thủ giữa hắn và Tô Tín, mọi người đều rất hiếu kỳ.

Chỉ tiếc rằng trận chiến lần này không có kết quả nào được công bố. Thậm chí ngay cả người trong Vũ Thiên Vực cũng không biết. Cái này quả có chút đáng tiếc.

Lúc này, bên trong Phật môn Linh Sơn, một tiểu hòa thượng trẻ tuổi đưa tin tức về trận đánh của Tô Tín và Vương Cửu Trọng đến tay Phật Đà.

Hắn là đệ tử Phật Đà mới thu nhận. Về thiện tâm có lẽ không thuần khiết được như Trương Tiểu Thần mà Thích Đạo Huyền thu nhận được, nhưng thiên tư, ngộ tính là hàng đầu. Cho nên thế mới được Phật Đà nhận làm đệ tử, để ở bên người dạy dỗ.

Lúc này, Phật Đà nhận được tin chiến sự kia chẳng qua chỉ tùy ý nhìn một cái liền nói: “Là Tô Tín thắng.”

Tiểu hòa thượng kia tò mò hỏi: “Sư tôn, bên trên rõ ràng không ghi kết quả, sao ngài lại biết là Tô Tín thắng?”

Trong mắt Phật Đà lộ ra một tia tinh mang, nói: “Trong số những Thông Thiên hiện tại, bàn về thực lực thì vẫn là ta cà chuyển thế của Đạo Tổ Lâm Trường Hà là mạnh nhất. Bởi sau khi chúng ta có được cơ duyên Thông Thiên cảnh thì có thể dùng tốc độ nhanh nhất mà khôi phục lại thời kỳ đỉnh cao thời thượng cổ.

Đại Thiên Ma Tôn mặc dù cũng là như thế, nhưng vào thời thượng cổ, hắn sớm bị Nhân Hoàng chém chết. Vào lúc đó, thực lực của hắn không bằng được ta và Đạo Tổ. Sau đó, hắn lại mất đi mấy trăm năm tích lũy, chênh lệch này lại càng ngày càng lớn.

Lúc trước, ta cùng Tô Tín giao thủ hai lần. Lần nào cũng thấy Tô Tín tiến bộ kinh người. Thậm chí so với việc ta khôi phục thực lực từ kiếp trước còn nhanh hơn.

Chính là vì thế, ta mới không nhìn thấu được Tô Tín. Tin là không ít người cũng không nhìn thấu hắn.

Nhân vật như vậy trên giang hồ có một người là đủ rồi. Vương Cửu Trọng cho dù có là người thừa kế của Vũ Tổ, hắn chắc chắn cũng không địch lại được Tô Tín.”

Tiểu hòa thượng cái hiểu cái không gật đầu một cái. Hắn còn chưa đến được cảnh giới này, dĩ nhiên không hiểu những gì Phật Đà nói.

Hắn chỉ biết là bây giờ, lúc Phật Đà nhắc đến Tô Tín, giọng nói có phần nghiêm trọng, còn có cả một chút ý gì đó không nói rõ được.