← Quay lại trang sách

Chương 2830 Đánh cược

Lấy chuyện lần này làm ví dụ. Phật môn cho dù có hành sự bá đạo đến mấy đi nữa thì Thiên Hạ Thất Bang bọn họ cũng không dám ho he gì. Chỉ có thể trơ mắt nhìn Phật môn không ngừng cắn nuốt quyền lực của bọn họ, để cho bọn họ không còn chút quyền phát biểu nào ở ngay trên địa bàn của bọn họ.

Dĩ nhiên, bọn họ cũng có thể chọn cách nương tựa vào Phật môn. Chỉ có điều, cho dù ngươi có dựa đầu vào Phật môn thì cũng vẫn phải làm theo quy tắc của Phật môn như thường.

Mục đích bọn họ đến tìm Tô Tín còn đơn thuần hơn cả Đại Chu. Đại Chu còn muốn Tô Tín dạy dỗ Phật môn một chút. Còn Thiên Hạ Thất Bang đến thật sự chỉ là vì muốn Tô Tín đứng ra nói chuyện giúp bọn họ, để phạm vi thế lực của Thiên Hạ Thất Bang bọn họ giống như Kim Trướng Hãn Quốc hoặc đất Tam Tương kia, sát nhập vào dưới quyền Tô Tín, như vậy bọn họ mới có thể thực sự thoát thân.

Nhưng ai nào ngờ, Tô Tín lại có thể nói ra lời kinh hãi đến thế. Cái hắn muốn lại chính là diệt tuyệt Phật môn! Chuyện kinh khủng này trước đây bọn họ không hề nghĩ tới!

Nghĩ đến việc phải đối mặt với gã khổng lồ Phật môn, đối phương chỉ cần phái ra một tên cao thủ là có thể diệt tuyệt cả một bang phái của bọn họ rồi!

Đặc biệt là Phật Đà sau lưng Phật môn. Đó là cường giả thời thượng cổ. Bọn họ rất nghi ngờ sau khi đám người Thiên Hạ Thất Bang bọn họ ra tay, sẽ bị Phật Đà dùng một cái tát đã tàn sát toàn bộ rồi.

Có điều vào lúc này, Trần Tứ Hải kia bỗng nhiên đứng ra, hành đại lễ với Tô Tín, nói: “Tứ Hải ta nguyện lấy Tô đại nhân làm đầu lĩnh!”

Trần Tứ Hải bỗng nhiên nói thế khiến mọi người ở đây đều có hơi không kịp phản ứng.

Có điều, một khắc sau, đám người Kim Cửu Nguyệt lại mắng chửi Trần Tứ Hải không biết là cái thứ gì. Sớm biết thế thì bọn họ đã không dẫn Trần Tứ Hải đến.

Trước đó, bọn họ bị lời nói của Tô Tín dọa sợ, trong lòng thực chất có một chút do dự.

Nhưng bây giờ Trần Tứ Hải lại ngay lập tức đứng ra gật đầu đồng ý, cái này lại đẩy bọn họ vào tình thế nào đây?

Là bên gia nhập Thiên Hạ Thất Bang cuối cùng, cũng chưa từng tiếp xúc với Tô Tín thế mà Trần Tứ Hải lại có lòng tin với Tô Tín đến thế, nguyện ý nghe lời Tô Tín. Mà những người từng hợp tác với Tô Tín như bọn họ mà cự tuyệt thì há chẳng phải nói rõ là bọn họ không tin Tô Tín hay sao? Cái này há chẳng phải đang chọc cho Tô Tín chán ghét bọn họ hay sao?

Thiên Hạ Thất Bang bọn họ cùng đến đây thì đã đại diện cho việc bọn họ là một. Bây giờ, Trần Tứ Hải tự mình quyết định như vậy cũng là đang kéo bọn họ xuống nước.

Cho nên mọi người vừa hung tợn trừng mắt nhìn Trần Tứ Hải, vừa đồng loạt đứng ra chắp tay nói: “Bọn ta cũng nguyện ý lấy Tô đại nhân làm đầu lĩnh!”

Tô Tín nhìn Trần Tứ Hải kia, trên mặt hắn lộ ra vẻ rất hứng thú.

Trần Tứ Hải này thật không phải là người bình thường, hành sự rất quả quyết, mạnh mẽ, nhưng đồng thời trong đó cũng có mùi vị đánh cược.

Không sai, Trần Tứ Hải đang đánh cược.

Trong Thiên Hạ Thất Bang, hắn là nhân tài mới nổi, thực lực cũng là yếu nhất.

Hiện tại xảy ra chuyện như vậy, với đám người Kim Cửu Nguyệt mà nói đây chính là nguy cơ, nhưng với hắn mà nói chưa chắc không phải là cơ hội.

Tô Tín mạnh, mọi người đều biết. Trần Tứ Hải dĩ nhiên cũng từng nghe nói đến. Chỉ có điều, thời gian quật khởi của Bách Đao Minh có hơi muộn. Dù cho bọn họ có muốn đi lấy lòng Tô Tín thì cũng không tìm được cơ hội.

Ngay từ lúc Tô Tín nói hắn muốn đối phó với Phật môn, khoảnh khắc đó Trần Tứ Hải liền biết, cơ hội của hắn đến rồi!

Đám người Kim Cửu Nguyệt do dự nhưng hắn thì không.

Đám bang phái Niên Bang gia đại nghiệp đại, cũng truyền thừa được một thời gian lâu dài như thế rồi, bọn họ không đánh cược được, do dự là chuyện rất bình thường.

Nhưng Bách Đao Minh của Trần Tứ Hải là một tay hắn gây dựng. Từ lúc Bách Đao Minh quật khởi đến bây giờ, Trần Tứ Hải vẫn luôn đánh cược trên mũi đao tàn sát. May thay số mạng hắn không tệ, lần nào cũng thắng.

Lần này, Trần Tứ Hải vẫn đánh cược như cũ. Thắng, thì biểu hiện lần này của hắn đã lọt vào mắt Tô Tín, sau này nhất định Tô Tín sẽ không bạc đãi hắn. Hơn nữa, hắn còn có thể lưu lại ấn tượng sâu sắc trong mắt cường giả như Tô Tín.

Còn thua, thì Bách Đao Minh có bị Phật môn nghiền nát hay không, Trần Tứ Hải không cân nhắc đến những chuyện này.

Sợ trước sợ sau thì khi nào mới có thể được việc? Không bằng cứ dứt khoát quả quyết!

Tô Tín nhìn Trần Tứ Hải, hắn lạnh nhạt nói: “Trần bang chủ, ngươi rất được. Ta tin Bách Đao Minh trong tay ngươi nhất định có thể có hào quang rực rỡ.”

Nghe Tô Tín khen ngợi, Trần Tứ Hải nhất thời biết hắn đã thắng cược được một nửa rồi. Ít nhất, hắn đã để lại ấn tượng nhất định trong lòng Tô Tín.