← Quay lại trang sách

Chương 2845 Mượn kiếm

Với thực lực của ta và ngươi, muốn địch Phổ Huyền hòa thượng kia vẫn rất tốn sức. Đánh đến sau cùng lại biến thành cá chết lưới rách. Đây cũng không phải là tốt.”

Thẩm Vô Danh nghe vậy không nhịn được mà bĩu môi. Thượng Quan Linh này cũng cẩn thận thành quen. Cách hành sự cũng có phần quá mức do dự bất quyết. Sợ bóng sợ gió. Chẳng trách ngày trước hắn ở Tiên Vực, Hàn Thiên Vực vẫn luôn là bên lót đường.

Có điều, vì thuyết phục Thượng Quan Linh, hắn cũng chuẩn bị vô cùng đầy đủ. Hắn còn cố ý đi tìm Tô Tín một chuyến, cầu một món chí bảo có thể giúp cho bọn họ thuận lợi đối phó với Phổ Huyền.

Ban đầu, Thẩm Vô Danh liên thủ với Thượng Quan Linh xuất thủ với hòa thượng Phổ Huyền kia. Lần đó mặc dù Thẩm Vô Danh cùng Thượng Quan Linh đều không coi là đang tử đấu với Phổ Huyền, hãy còn giữ lại mấy phần khí lực. Có điều bọn họ cũng biết, Phổ Huyền hòa thượng kia thực chất cũng đang như thế.

Nếu hai bên quả thực đánh, hai người bọn họ chưa chắc có thể thắng. Khả năng lớn nhất là cá chết lưới rách. Đừng nói là Thượng Quan Linh không chắc chắn trong lòng. Thật ra đến cả Thẩm Vô Danh cũng thấp thỏm.

Cho nên, khoảng thời gian gần đây, Thẩm Vô Danh mới cố ý lại đến Tây Bắc Đạo một chuyến, cầu lá bài tẩy từ Tô Tín, cũng chính là vì muốn đối phó với Phổ Huyền hòa thượng này. Nhưng thậm chí đến cả Thẩm Vô Danh cũng không ngờ đến, Tô Tín thế mà lại đưa đại sát khí cấp bậc này cho hắn.

Thẩm Vô Danh lạnh nhạt nói: “Thượng Quan gia chủ không cần lo lắng. Nếu ta tìm được Tô đại nhân làm chỗ dựa thì cho dù ta không nghĩ tới, Tô đại nhân cũng sẽ cân nhắc đến điều này.

Vừa hay, Tô đại nhân tạm thời mới cho ta mượn một món chí bảo. Ta dùng có chút không được tự nhiên, tạm thời giao cho Thượng Quan gia chủ dùng vậy.”

Bên phía Thượng Quan Linh hãy còn đang tò mò thì Thẩm Vô Danh cũng lấy từ trong túi giới tử ra một thanh kiếm.

Đó là một thanh trường kiếm hình dạng dữ tợn, trên thân kiếm lóng lánh một luồng sát cơ hung ác, đầu sói nơi chuôi kiếm còn giống như là còn sống vậy. Cho dù bây giờ bị Thẩm Vô Danh cầm trong tay, nó vẫn phát ra tiếng sói tru hung ác như trước.

“Thần binh, Tham Lang Kiếm!”

Cái mà bây giờ Thẩm Vô Danh lấy ra chính là thần binh của Tô Tín, Tham Lang Kiếm.

Với thực lực bây giờ của Tô Tín, cho dù có là thần binh thì hiệu quả có thể phát huy ra được cũng không mạnh đến đâu. Bây giờ, Tô Tín coi như là hiểu vì sao lúc đó Nhân Hoàng lại tự mình chế tạo ra một thần binh như Nhân Hoàng Kiếm. Thật sự là thần binh tầm thường không cách nào phát huy được toàn bộ thực lực của hắn.

Bây giờ, thật ra thì Tô Tín cũng thế. Trừ khi có thể có thần binh thuộc cấp bậc như Nhân Hoàng Kiếm, nếu không thì những binh khí tầm thường vào trong tay hắn cũng chẳng khác biệt là mấy so với binh khí bình thường.

Vừa vặn lần này Thẩm Vô Danh nói với hắn chuyện khó khăn ở đây, Tô Tín liền ngay lập tức đưa Tham Lang Kiếm cho hắn.

Nhìn vẻ khiếp sợ của Thượng Quan linh, Thẩm Vô Danh không nhịn được cười nói: “Sao thế? Thượng Quan gia chủ, lần này ngươi chắc có niềm tin rồi chứ? Tô đại nhân đã lấy cả Tham Lang Kiếm của hắn ra rồi.

Phổ Huyền hòa thượng kia đúng thực là có thân xác cường hãn. Nhưng ta không tin, thần binh Tham Lang Kiếm này cũng không phá nổi phòng ngự thân xác của hắn!

Ta không giỏi dùng kiếm, cho nên thần binh này giao cho Thượng Quan gia chủ dùng vậy.”

Thượng Quan Linh nhận lấy Tham Lang Kiếm, cảm nhận được sát cơ hung ác chí cực trên nó, hắn không khỏi thở dài, nói: “Thần binh cấp bậc này cũng chỉ có Tô đại nhân mới hợp dùng. Chúng ta cho dù có thể miễn cưỡng sử dụng, có khi sẽ gặp phải phản phệ nhất định.”

Cất Tham Lang Kiếm đi, Thượng Quan Linh nhìn Thẩm Vô Danh, trầm giọng nói: “Thẩm Hội chủ, chuyện này Thượng Quan thị chúng ta quyết định làm! Cũng đã đến lúc phải cho người Phật môn biết, Nhữ Nam Đạo này rốt cuộc là địa bàn của ai!”

Thẩm Vô Danh cười khà khà, nói: “Không vội. Tạm thời không vội. Tô đại nhân cũng không chỉ bố trí ở Nhữ Nam Đạo, mà là bố trí một ít thủ đoạn ở khắp giang hồ. Một khi phát động, uy năng đó có khi còn khiến cho ngươi cũng hơi khiếp sợ đó.”

Bên phía Nhữ Nam Đạo chuẩn bị xong, song không có nghĩa những đạo khác đều xong.

Lần này, Tô Tín cũng không phải tính dạy dỗ Phật môn mà là muốn hoàn toàn đuổi tận giết tuyệt Phật môn!

Cho nên, hắn đã quyết định chờ cho đến khi tất cả mọi nơi trên giang hồ đều ổn thỏa thì đồng loạt xuất thủ, đánh cho Phật môn một cái không kịp trở tay, không cho đối phương cơ hội trở mình.

Trước kia, đều là các thế lực lớn trên giang hồ liên thủ đối phó với Tô Tín hắn. Nhưng lần này, lại là Tô Tín liên thủ với các thế lực lớn trên giang hồ, vây giết bên được coi là đứng đầu Chính đạo: Phật môn. Cái này không thể không nói là một kiểu châm biếm.

Có điều, hiệu quả lại rất tốt. Tô Tín liên thủ với Đại Chu, còn có cả Thiên Hạ Thất Bang xuất thân hoang dã, rất nhanh, đã liên kết những thế lực ưu việt, bất mãn với Phật môn trên giang hồ lại, cùng nhau tùy lúc xuất thủ.